Quyển 11 - Chương 59: Công lược tội phạm vũ trụ cấp SSS
Quyển 11 - Chương 59: Công lược tội phạm vũ trụ cấp SSSQuyển 11 - Chương 59: Công lược tội phạm vũ trụ cấp SSS
"Thế thì đúng rồi, mười năm đã là cực hạn."
Hứa Vọng cũng cười:
"Sứ mệnh ra đời của cậu là để đối phó với tôi. Thật đáng tiếc, cậu đã tới thời điểm cuối cùng rồi, sứ mệnh của cậu không có cách nào hoàn thành được cả."
"Không sao, tôi đã xác định rồi, anh đã không còn ý tưởng hủy diệt vũ trụ này thì tôi có hoàn thành sứ mệnh hay không cũng có liên quan gì đâu chứ?"
Lúc Trần Vũ nói ra lời này, hoàn toàn không có một tia tiếc nuối nào. Có thể nói, hắn ta vì Hứa Vọng mà được sinh ra, đối với hắn, chuyện quan trọng nhất trong cuộc đời chính là tiến hành hủy diệt nhân đạo với Hứa Vọng, chỉ đáng tiếc, Trần Vũ cũng cảm thấy bản thân mình cũng là một con người.
Một người đang sống sờ sờ, sao lại không có tư tưởng của riêng mình cơ chứ? Ví dụ như, hắn ta cũng cảm thấy chán ghét mệnh lệnh của Liên minh. Ví dụ như, hắn ta cũng sẽ cực kỳ chán ghét người giống mình như đúc tên là Diệp Hưởng kia.
Nhưng có một việc mà hắn ta biết rõ, hắn ta là hắn ta, hắn ta không phải bản phục chế của Diệp Hưởng, hắn ta là một tồn tại có thân thể thực sự.
Nói theo một cách khác, Hứa Vọng cũng giống Trần Vũ, chỉ khác là Hứa Vọng đã tìm thấy cứu rỗi của đời mình. Bởi vì có sự tồn tại của Phong Quang nên hắn sẽ tuyệt đối không có suy nghĩ hủy diệt thế giới này, còn Trần Vũ, hắn vẫn chỉ là một người, một người sắp chết mà thôi.
Hứa Vọng hơi gật đầu, nửa châm chọc, nửa nghiêm túc nói:
"Vậy thì tôi chúc cậu sống vui vẻ quãng đời còn lại."
Nói xong lời không được tính là chúc phúc này, Hứa Vọng định đưa Phong Quang đi, nhưng Phong Quang lại kéo tay hắn, ý bảo mình còn có chuyện muốn nói. Hứa Vọng dừng lại, lằng lặng nhìn cô.
Phong Quang nhìn về phía Trần Vũ, sau khi nghe chuyện cũ của hắn ta, trong lòng cô khó tránh khỏi cảm thấy xúc động. Hắn ta và Hứa Vọng có lập trường trái ngược nhau, nhưng trên một phương diện nào đó mà nói thì lại rất giống nhau.
Bỗng nhiên. cô cảm thấy. Trần Vũ này cũng không phải người xấu dì: "Anh Trần, tôi có chuyện muốn nhờ anh."
Trần Vũ cảm thấy ngoài ý muốn:
"Cô Hạ có chuyện gì sao?"
"Tôi nghĩ anh cũng biết tôi và Nam Tiểu Tiểu đều không phải người của thế giới này. Nếu Nam Tiểu Tiểu muốn về nhà, tôi hy vọng anh Trần có thể giúp cô ấy một tay."
Chuyện cần giúp ở đây tất nhiên chính là việc Nghiêm Úc sẽ ngăn cản Nam Tiểu Tiểu rồi.
Trần Vũ tươi cười đầy quyến rũ:
"Cô Hạ, tại sao cô lại nghĩ tôi sẽ giúp cô chuyện này nhỉ?"