Mau Xuyên Công Lược Nữ Xứng Có Độc (Dịch Full)

Chương 377 - Quyển 14 - Chương 2: Công Lược Tiên Sinh Dạy Học Trên Thiên Giới

Quyển 14 - Chương 2: Công lược tiên sinh dạy học trên thiên giới Quyển 14 - Chương 2: Công lược tiên sinh dạy học trên thiên giớiQuyển 14 - Chương 2: Công lược tiên sinh dạy học trên thiên giới

Hình như Hệ thống chủ gặp phải trục trặc gì đó, nó chỉ cần "cắt điện" bãi công là xong rồi, chỉ khổ cho Phong Quang, cô vắt hết óc để nghĩ lại cốt truyện nhưng cũng không hề thấy có nữ phụ nào là phu nhân ở trong truyện cả. Cô là thiên kim tiểu thư của phủ Thừa tướng, là hoàng hậu của nam chính cơ mà.

Nam nhân trước mặt còn đang chờ cô trả lời, Phong Quang miễn cưỡng nở một nụ cười:

"Thì ra... ngươi là trượng phu của ta hả?"

"Phong Quang đã thành thân với ta được hơn trăm năm rồi, sao lại hỏi như thế?"

"Hơn trăm năm???" Cô vội vàng sờ lên mặt, sau khi phát hiện ra không có nếp nhăn gì mới thở phào nhẹ nhõm.

Hắn cười khẽ, trong nụ cười hàm chứa một chút cô đơn:

"Phong Quang không nhớ chúng ta đã thành thân trăm năm cũng là điều bình thường, dù sao... năm đó ta cũng không phải phu quân mà Phong Quang muốn chọn."

Anh bạn à, lượng tin tức này của anh có hơi lớn rồi đấy.

"Ta

Cô cười xấu hổ:

"Nếu ta nói ta bị mất trí nhớ, ngươi có tin không?"

Hiện tại, trong tình huống này, dường như cô cũng chỉ có thể nói là mình bị mất trí nhớ mà thôi.

"Mất trí nhớ ư?"

Hắn khựng lại một giây:

"Phong Quang... không còn nhớ ta sao?"

"Ta nghĩ thế..."

Đáp án này làm hắn ta thở dài một tiếng, giữa hai hàng lông mày đẹp như có một trận tuyết trút xuống khiến cho hắn càng trở nên tịch mịch. Bàn tay đang áp trên má trượt xuống cổ cô, cổ cô cũng bị một vòng băng gạc quấn quanh, Phong Quang thấy hơi đau, lúc này mới phát hiện ra rằng cổ mình bị thương.

Ánh mắt hắn u ám hơn nhiều, giọng càng trở nên mềm nhẹ, lộ ra một "Ngày đó... ta không nên đồng ý để một mình nàng đi tiêu diệt quân phản bội của Ma tộc trong núi hoang, nếu không, nàng cũng sẽ không bị bắt, càng không phải chịu vết thương nghiêm trọng như thế..."

"Ồ2"

Cô nghe mà hai mắt đầy mờ mịt, lại là ma cơ đấy, còn tiêu diệt gì đó, vậy thế giới này hẳn là một thế giới huyền huyễn rồi.

Dáng vẻ ngây thơ của cô rất đáng yêu, thế nên nụ cười trên khóe môi hắn nhiễm thêm một phần sung sướng.

Hắn cầm tay cô, cô giãy giụa một chút theo bản năng, nhưng hắn không buông ra, chỉ chậm rãi nói:

"Không phải sợ hãi, ta sẽ không làm tổn thương tới nàng. Phong Quang là phu nhân của ta, là người ta yêu nhất, cho dù nàng có quên đi hết thảy cũng không sao. Phong Quang muốn biết gì, ta sẽ kể cho nàng nghe cái đó."

"Cảm ơn..."

Cô nói lời cảm ơn với vẻ hơi mất tự nhiên, đối với chuyện người ta bảo hai người là phu thê, cô vẫn chẳng có cảm giác chân thật chút nào.

Theo lời kể của nam nhân, Phong Quang biết tên hắn là Tô Phạt, là tiên sinh dạy học ở học viện trên Thiên giới, mà Phong Quang lại là con gái của Thiên Đế, cũng là cô con gái duy nhất do Thiên Đế và Thiên Hậu sinh ra.

Trước đó, cô cũng là đệ tử ở học viện Thiên giới, đổi cách nói khác, Tô Phạt chính là thầy của cô.

Vào một trăm năm trước, Tô Phạt và Phong Quang thành thân, chuyện khi đó đã gây ra chấn động không nhỏ tại tam giới.

Chuyện tình thầy trò này bất luận ở thời gian nào, triều đại nào cũng không phải là chuyện có thể khiến người ta dễ dàng chấp nhận được, thế nhưng hai người bọn họ vẫn thành thân. Những năm gần đây càng ân ái như lúc ban đầu khiến cho những người phản đối kia không thể không thay đổi suy nghĩ.

Mà lần này Phong Quang gặp chuyện là vì nhận được tin tức quân phản bội của Ma tộc xuất hiện ở Hoang Sơn.

Tuy Phong Quang là Công chúa Thiên giới nhưng vốn cũng là một võ tướng, cô tự mình lên Hoang Sơn một chuyến, không ngờ lại gặp phải mai phục, thất thủ bị bắt, chính Tô Phạt đã tới cứu cô.

Mà vết thương trên cổ Phong Quang là vì tên tướng Ma tộc đã kể đao lên ẩ â. muốn dhnd tính mang ủa eôâ để đe doa Thiên điới nhải cho hắn một con đường sống.
Bình Luận (0)
Comment