Mau Xuyên Công Lược Nữ Xứng Có Độc (Dịch Full)

Chương 398 - Quyển 14 - Chương 23: Công Lược Tiên Sinh Dạy Học Trên Thiên Giới

Quyển 14 - Chương 23: Công lược tiên sinh dạy học trên thiên giới Quyển 14 - Chương 23: Công lược tiên sinh dạy học trên thiên giớiQuyển 14 - Chương 23: Công lược tiên sinh dạy học trên thiên giới

Khi ba người Phong Quang, Giản Am và Giản Thiện cùng xuất hiện trong căn phòng, người phụ nữ đang ngồi lập tức đứng lên, nàng ta nhanh chóng đi tới trước mặt Phong Quang, vẻ mặt vô cùng phức tạp:

"Phong Quang... đã lâu không gặp."

"Khu... Xin chào."

Phong Quang cũng không biết hai người đã không gặp nhau bao lâu nên chỉ có thể ngượng ngùng chào hỏi một câu như thế.

Thì ra người phụ nữ trước mặt cô đây chính là nữ chính Lưu Li, sắc đẹp cũng không tệ.

Lưu Li nhìn sang Giản Am:

"Chàng và Giản Thiện ra ngoài trước đi, ta muốn nói chuyện riêng với Phong Quang."

"Được."

Giản Am gật đầu: "Có chuyện gì thì nàng cứ gọi ta, ta ở ngay ngoài cửa."

"Mẹ, mẹ định nói gì với đại di thế, cho con nghe cùng với..."

Giản Am: "Giản Thiện."

Bị ánh mắt của phụ thân quét tới, Giản Thiện lập tức nhún vai, chẳng còn gan mè nheo nữa mà ngoan ngoãn theo Giản Am đi ra ngoài, còn hiểu chuyện đóng cửa lại.

Chờ đến khi trong phòng chỉ còn lại hai người, trong mắt Lưu Li mới hiện lên ánh nước:

"Không ngờ hơn trăm năm qua rồi, tỷ vẫn cứ như xưa, vẫn còn xinh đẹp như thế"

"Cái này... cũng tàm tạm, ngươi cũng rất đẹp."

Phong Quang đáp lời nàng ta với vẻ không được tự nhiên cho lắm. Cô thật sự không biết tình huống hiện tại là thế nào, vì sao Lưu Li nhìn thấy cô lại chẳng khác nào nhìn thấy chị em thất lạc nhiều năm như thế? Dáng vẻ của Lưu Li rất nghiêm túc, ngược lại, cô thì cực kỳ lạnh nhạt, liệu cô có bị đánh giá là người có tính tình hờ hững hay không?

Càng quan trọng hơn là, cô sợ hai người đàn ông bên ngoài nhìn thấy lại tưởng cô bắt nạt Lưu Li. "Xin lỗi, Phong Quang, lâu rồi ta không được gặp tỷ nên cảm xúc có hơi kích động. Ta nghe nói tỷ lại bị mất trí nhớ, nhìn thấy ta, chắc là tỷ cũng không biết ta là ai rồi."

Dù sao rất lâu trước kia, hai người đã từng có qua lại với nhau. Tuy rằng tiếp xúc không sâu nhưng Lưu Lỉ rất hiểu, đối với người không thân, Phong Quang sẽ luôn bày tỏ thái độ lạnh nhạt như thế. Cho dù ngươi có khóc, có ầm ï tới mức nào thì cũng sẽ chỉ nhận được một ánh mắt thản nhiên mà thôi.

"Ừ thì..."

Phong Quang nói ra hai chữ lấp lửng, sau đó đi thẳng vào vấn đề:

"Ta nghe Ma quân nói là ngươi muốn nói chuyện với ta, không biết ngươi muốn nói chuyện gì thể? Ta phải nói trước với ngươi thế này, ta đã quên rất nhiều chuyện mà đến bây giờ vẫn chưa nhớ lại được."

"Phong Quang, tỷ không cần phải khẩn trương. Thực ra lần này ta muốn gặp tỷ là vì muốn nói cho tỷ những chuyện xảy ra năm đó, nếu nói sự tình năm đó là nhân thì những chuyện đang xảy ra bây giờ là quả."

"Ngươi muốn nói cho ta nghe những chuyện xảy ra trước đây ư? Tại sao?"

Lưu Li nhíu mày, đáp:

"Bởi vì ta thật sự không đành lòng ngồi nhìn tỷ bị Tô Phạt cầm tù lần nữa, ta còn nợ ân tình của tỷ."

Sắc mặt Phong Quang trở nên ngưng trọng:

"Ngươi nói cho rõ ràng, mọi chuyện là thế nào?"

"Mọi chuyện bắt đầu từ rất nhiều năm về trước..."

Năm đó, quốc gia mạnh nhất ở nhân gian là nước Triêu Nhân, mà hoàng đế của Triều Nhân khi đó là Giản Am. Khi Giản Am là thái tử thì lập tức được đính hôn với con gái của Thừa tướng. Ngày Giản Am lên ngôi cũng là ngày đón Hoàng hậu vào cửa, cũng là ngày đại điển sắc phong ngôi Hậu. Trong ngày hôn lễ đó, một tiên tử từ trên trời rơi xuống, không chỉ khiến cho Hoàng hậu nương nương hôn mê mà còn vì không khống chế được pháp lực nên phá hỏng luôn cả hôn lễ.

Cuối cùng, quốc sư bên cạnh Giản Am đã sử dụng pháp lực để khống chế tiểu tiên quấy rối này, vị quốc sư đó tên là Chung Nhiên.

Đương nhiên, sau đó Lưu Li và Giản Am sa vào tình yêu nam nữ, bọn họ hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại của hoàng hậu nương nương, mà vị hoàng hậu nương nương có tên Phong Quang kia cũng chưa từng tới quấy rối họ. muốn làm một giao dịch với hắn, một giao dịch rất đơn giản. Cô có thể từ bỏ ngôi vị Hoàng hậu, sẽ không làm "kẻ thứ ba" trong tình yêu của Giản Am và Lưu Li, điều kiện là Giản Am cũng không được kiểm soát việc cô ở bên người nào,"người nào" ở đây là chỉ Chung Nhiên.

Theo như Lưu Li được biết, lúc đó Chung Nhiên còn chưa yêu Phong Quang. Lưu Li nhạy cảm nhận ra rằng dường như Chung Nhiên còn có hứng thú với mình hơn.

Nàng ta thừa nhận Chung Nhiên là người ôn hòa, nho nhã, thuộc kiểu người rất dễ khiến phụ nữ động lòng, nhưng trong lòng nàng ta chỉ có Giản Am. Đối với thứ tình cảm như có như không kia của Chung Nhiên, nàng ta không hề bận tâm tới.

Lưu Li cảm nhận được chuyện Chung Nhiên thích mình thì Phong Quang cũng cảm nhận được và rất để ý. Ví dụ như thỉnh thoảng hai người ngẫu nhiên gặp nhau trong ngự hoa viên, Phong Quang chẳng thể nào cho nàng ta sắc mặt tốt được.

Khi biết Lưu Li và Giản Am có tình cảm với nhau, Phong Quang chẳng hề để tâm, nhưng giờ nói tới chuyện liên quan tới Chung Nhiên, cô không thể tỏ ra không để tâm như trước nữa.

Chuyện cụ thể giữa Chung Nhiên và Phong Quang thế nào, Lưu Lỉ không biết, sau đó tới giai đoạn Giản Am phải ra chiến trường. Khi Giản Am gặp chuyện, Lưu Li đã lựa chọn dùng tính mạng của mình để cứu Giản Am, nhưng Lưu Li không chết, khi nàng ta định móc trái tim mình ra, Phong Quang lại tới.

Phong Quang nói muốn nàng ta mau rời khỏi nơi này, đi càng xa càng tốt.

Lưu Li không hiểu tại sao Phong Quang lại có để nghị như thế, đến tận khi Chung Nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ, mọi chuyện liền rõ ràng. Thì ra, Giản Am không phải vô duyên vô cớ chết trên chiến trường mà là kế hoạch của Chung Nhiên. Hắn là người ở bên cạnh Giản Am, biết rất rõ tình hình chiến trường, biết nhược điểm của Giản Am. Nguyên do Chung Nhiên làm như thế là vì Lưu Li, nhưng tuyệt đối không phải vì thích nàng ta, mà là bởi vì hắn cần khi Lưu Li cam tâm tình nguyện móc trái tim mình ra cứu người, hắn sẽ cướp lấy trái tim này.

Đến giờ, Lưu Li vẫn còn nhớ rõ, giữa chiến trường ngập tràn khói thuốc súng, xác chết khắp nơi, người đàn ông đứng trong ánh chiều tà đỏ như máu, mỉm cười chậm rãi nói:

"Từ lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, ta đã biết ngươi là tiên chứ không phải người. Trên sách nói, chỉ cần thần tiên tự nguyện móc trái tim mình ra, Quả thực Lưu Li đã cảm nhận rất đúng. Đúng là Chung Nhiên có hứng thú với mình, nhưng sự hứng thú này không giống như nàng ta suy nghĩ. Hắn không hề thích nàng ta mà chỉ muốn trái tim của nàng ta mà thôi.

Khi đó, Lưu Li cảm thấy vô cùng hoảng sợ, nàng ta không thể nào tưởng tượng được, người đàn ông ngày thường luôn nói chuyện với mình như một ca ca ấm áp lại có thể nói ra những lời khiến người ta kinh hãi như thế. Nhờ có Phong Quang bên cạnh nên lúc đó nàng ta mới không ngã khụy xuống đất.

Lưu Li dùng giọng vững vàng hỏi Chung Nhiên:

"Ngươi muốn trường sinh bất lão ư?"

"Trường sinh ư? Không."

Ngoài dự đoán, Chung Nhiên lại lắc đầu, hắn nhìn Phong Quang bằng ánh mắt thâm tình:

"Ta đã đạt đến sự bất tử rồi, mục đích của ta là muốn Phong Quang cũng được trường sinh, để nàng có thể vĩnh viễn ở bên ta."

Khi đó, Phong Quang ngây ngẩn cả người, không chỉ cô mà cả Lưu Li cũng ngẩn ra. Nàng ta ôm thi thể Giản Am, cả người lạnh buốt.

Bọn họ hoàn toàn không dự đoán được đáp án lại là như thế này.
Bình Luận (0)
Comment