Quyển 14 - Chương 26: Công lược tiên sinh dạy học trên thiên giới
Quyển 14 - Chương 26: Công lược tiên sinh dạy học trên thiên giớiQuyển 14 - Chương 26: Công lược tiên sinh dạy học trên thiên giới
Thái Thượng Lão Quân và Thái Bạch Kim Tinh là những thần tiên có tư lịch già nhất Thiên giới, nhất định bọn họ sẽ biết nguyên do. Nhưng khi Lưu Li đi tìm Thái Thượng Lão Quân thì lại gặp được một người quen, người này là công chúa của Thiên giới, cũng có tên là Phong Quang.
Có thể tưởng tượng, khi nhìn thấy Phong Quang, nàng ta đã kinh ngạc tới mức nào. Lúc trước khi nàng ta còn ở Thiên giới thì không phải chưa từng nghe người ta nhắc về vị công chúa trong truyền thuyết này, nhưng vì thân phận khác biệt nên mọi người cũng chỉ gọi cô ấy là công chúa, chưa từng gọi thằng cả tên, vậy nên Lưu Li cũng không biết tên thật của công chúa là gì.
Nàng ta tới chào hỏi Phong Quang nhưng Phong Quang không nhận ra nàng ta, sau khi nghe thấy tên nàng ta là Lưu Li thì phản ứng có hơi khác thường một chút mà thôi.
Lưu Li còn muốn hỏi thêm chút chuyện nhưng đã bị Thái Bạch Kim Tỉnh lôi đi. Thái Bạch Kim Tỉnh nói với nàng ta rằng:
"Công chúa lịch kiếp trở về, không có ký ức ở thế gian, ngươi không thể nói ra chuyện tình kiếp của Công chúa"
"Lịch kiếp ư?"
"Đúng thế. Công chúa còn trẻ, nhưng đã tới giai đoạn từ tiên thành thần, mấy ngày trước thuận theo thiên mệnh xuống nhân gian lịch kiếp. Nhưng ta và Thái Thượng Lão Quân đều đã tính thấy mọi chuyện xảy ra không được đúng cho lắm, may mà công chúa không nhớ những chuyện xảy ra lúc đó, vậy nên ngươi đừng nói thêm gì cả."
"Ta hiểu rồi. ."
Lưu Li biết, ở trong trí nhớ của Phong Quang, Chung Nhiên cũng chẳng phải là hồi ức tốt đẹp gì. Tuy nhiên, chuyện này khiến Lưu Li chợt hiểu ra, vì Phong Quang là thần tiên hạ phàm lịch kiếp nên hồn phách của cô sẽ không xuất hiện tại địa phủ, nếu nói vậy, có lẽ Giản Am cũng là một thần tiên nào đó hạ phàm lịch kiếp, vậy chắc chắn hắn cũng chưa chết.
Lưu Li nghĩ không sai, chẳng qua Giản Am không phải thần tiên mà là chủ nhân của Ma giới. Đến tận khi Thiên giới rạn vỡ, phệ khí lan tràn, mọi người khắp tam giới tề tụ lại trên Thiên giới, nàng ta mới gặp lại Giản Am.
Lúc đó, sau khi Lưu Li phát hiện ra Phong Quang không lâu thì có tin có một lão sư môn thảo dược mới tới học viện Thiên giới, hơn nữa còn rất Ngày tổ chức hôn lễ, Thiên giới xảy ra biến cố, phệ khí lan tràn.
Khi đó, Giản Am cũng không nhớ Lưu Lỉ là ai, hắn cùng những người khác bắt tay phong ấn phệ khí. Tuy rằng phệ khí đã tràn ra ngoài, Thiên giới là nơi đứng mũi chịu sào, nhưng rất nhanh sẽ lan tới Ma Giới, Yêu giới và cả nhân gian, đến lúc đó thì sẽ chẳng có ai may mắn thoát khỏi nữa. Bởi vậy khi phong ấn phệ khí xảy ra vấn đề, tam giới đều phải đoàn kết hợp sức lại.
Nhưng lúc đó, khí thế phá tan phong ấn của phệ khí vô cùng mạnh mẽ, vết rách ở Thiên giới càng lúc càng lớn. Phệ khí dốc toàn bộ lực lượng, cho dù là yêu ma hay thần tiên, nếu tu vi thấp mà tiếp xúc với phệ khí thì đều dễ bộc lộ mặt đen tối của bản thân. Đại quân tam giới đã bắt đầu xuất hiện tình trạng chém giết hại lẫn nhau.
Chính vào lúc đó, Phong Quang còn mặc nguyên hỷ phục rút kiếm xông lên, nhìn tư thế của cô thì biết muốn cưỡng chế vọt vào bên trong ngọn nguồn phệ khí để tiến hành tiêu diệt hoàn toàn. Không ai biết bên trong ngọn nguồn của phệ khí đã xảy ra chuyện gì, mọi người chỉ thấy khi Phong Quang trở ra, cô được một người đàn ông ôn hòa, nho nhã ôm vào lòng, người đàn ông này chính là tân lang của ngày hôm nay.
Hắn bình thản nói:
"Ta có thể đồng ý ngưng chiến, điều kiện tiên quyết là ta muốn Phong Quang, nếu không... hôm nay Thiên giới sẽ không còn một ngọn cỏ nào."
Nghe người đàn ông này nói vậy, sắc mặt của Thiên Đế và Thiên Hậu đều đông cứng lại, nhưng cuối cùng, bọn họ vẫn không có lựa chọn nào khác ngoài thoả hiệp.
Sau đó Lưu Li mới biết, thì ra Thiên Đế đã sớm biết thân phận của Tô Phạt. Ông ta tính toán hôm nay nhân lúc Tô Phạt lơi lỏng sẽ dốc toàn bộ lực lượng của tam giới để đánh chết hắn, nhưng bọn họ vẫn quá coi thường sức mạnh của Tô Phạt.
Lưu Li tiếp tục kể:
"Tiến vào ngọn nguồn phệ khí, cho dù là Thần hay Ma thì đều sẽ tan rã mà chết, cũng không biết tại sao Phong Quang tỷ không chết, hơn nữa, ở trong phệ khí, tỷ còn nhìn thấy một phần ký ức của Tô Phạt."
Phong Quang biết, khi đó chắc chắn Tô Phạt đã thay cho cô một thân thể mới, đồng thời xóa đi ký ức của cô, nhưng còn có một việc mà cô vẫn không hiểu nổi. Tại sao Tô Phạt lại muốn có trái tim của cô, tại sao cô cứ chết đi sống lại bao nhiêu lần như thế chứ?
Vấn đề này, Lưu Li không thể trả lời, vì nàng ta không phải người trong cuộc, nàng ta cũng chẳng biết được chuyện giữa Phong Quang và Tô Phạt là thế nào. Nàng ta chỉ nói:
"Từ đó về sau, tỷ liền không ngừng mất trí nhớ, rồi chết đi.
Ta cũng không hiểu rõ tại sao, nhưng tất cả mọi người đều nói là do Tô Phạt muốn trả thù chuyện bị cầm tù mấy ngàn năm trước đó nên mới nghĩ tới việc làm tổn thương tới tỷ, khiến Thiên Đế và Thiên Hậu phải đau đớn khổ sở.
Ta cũng từng nghĩ tới không ít cách để cứu tỷ, đưa tỷ rời xa khỏi Tô Phạt, nhưng mà ở trước sức mạnh tuyệt đối của hắn... bất kỳ phương pháp nào cũng trở nên vô dụng. Mà chuyện của bản thân ta... cũng vô cùng rắc rối."
Lúc đó, bụng của Lưu Li đang to dần lên, may mà sau khi tiếp xúc nhiều, Giản Am dần dần lấy lại được ký ức. Với thân phận Giản Am mà muốn cưới về một tiểu tiên vô danh ở Thiên giới thì rất không hợp lý, vì thế, dùng danh nghĩa hòa thân, Thiên Đế truyền ra tin tức, Lưu Li là tỷ muội kết nghĩa của Phong Quang, sau đó thu nhận Lưu Lỉ làm con nuôi, Lưu Li trở thành Nhị công chúa Thiên giới và gả tới Ma giới.
Không lâu sau, nàng ta sinh ra được một đứa bé trai, đứa bé này có từ khi Giản Am còn sống trong thân phận con người, thế nên Giản Thiện không trưởng thành bình thường như trẻ con của Thiên giới, chỉ trong vòng trăm năm, hắn đã trở thành một thanh niên trẻ tuổi, đẹp trai rồi.
"Thỉnh thoảng ta cũng đưa Giản Thiện về Thiên giới, Phong Quang dường như rất thích đứa bé Giản Thiện này. Sau đó ta mới biết... Thực ra tỷ cũng có một đứa con, chỉ vì nguyên nhân bất đắc dĩ mới không thể nuôi nấng nó ở bên cạnh mình"
Nghĩ tới Tiếu Tiếu, Phong Quang cười chua xót: "Lần này ngươi tới tìm ta chỉ vì muốn nói cho ta biết những chuyện này sao?"
"Không, Phong Quang, tỷ hãy đi với ta. Ta sẽ bảo Giản Am đưa tỷ tới Thiên Chỉ Nhai, đó là nơi kín đáo nhất tam giới này, chỉ cần tỷ tới đó, Tô Phạt sẽ không bao giờ tìm được tỷ."
Lưu Li nói vô cùng chân thành, đối với những gì Phong Quang phải trải qua suốt bao nhiêu năm, nàng ta vô cùng đồng cảm.
Phong Quang lắc đầu:
"Ta không thể đi."
"Tại sao?"
"Vì Phong Quang không nỡ rời khỏi ta."
Tô Phạt nắm tay một bé gái xuất hiện từ trong không trung, trên mặt hắn là ứ cười hiền hòa nhưng cñng đi? làm ngồi †a sởn tác dáv. Chén trà trong tay Lưu Lỉ rơi xuống đất, nàng ta kinh hãi đứng bật dậy, sau đó, trước người nàng ta có hai người đàn ông cùng xuất hiện là Giản Am và Giản Thiện.
Giản Am tỏ vẻ để phòng:
"Đã lâu không gặp, Tô Phạt."
"Đã lâu không gặp, Ma quân đại nhân vẫn khỏe chứ?"
"Còn tốt, làm phiền người quan tâm."
Tô Phạt cười, vỗ đầu Tiếu Tiếu:
"Qua bên cạnh mẹ con đi."
Tiếu Tiếu nhìn về phía Phong Quang, nó hơi do dự.
Tô Phạt dịu dàng nói:
"Tiếu Tiếu, con đã quên những gì ta nói với con rồi sao?"
Cả người Tiếu Tiếu chấn động, nó buông tay Tô Phạt ra, chạy về phía Phong Quang, nhào vào trong lòng cô, vui đầu bên eo cô, cả người run bần bật.
Phong Quang nhìn vào đôi mắt không có cảm xúc gì của Tô Phạt, sau đó vuốt tóc Tiếu Tiếu hỏi:
"Tiếu Tiếu, con làm sao thế."