Quyển 18 - Chương 36: Công lược thợ săn ma cà rồng
Quyển 18 - Chương 36: Công lược thợ săn ma cà rồngQuyển 18 - Chương 36: Công lược thợ săn ma cà rồng
Khóe miệng Phong Quang giật giật, cảm thấy người phụ nữ Yến La này chẳng khác nào kẻ điên.
Lúc này, Văn Tiễn lại lên tiếng,"Bà đã là Yến La, vậy bạn học Tăng Tuyết đâu rồi?"
"Đương nhiên cô ta đang ngủ rồi."
Dùng thân thể của Tăng Tuyết, dường như Yến La có phần không hài lòng,"Thân thể con người của con bé này thật chẳng có tí da thịt nào, nào có được phong thái như ta năm đó chứ?"
Phong Quang ngoan ngoãn đứng sau lưng Văn Tiễn, hỏi:
"Tại sao bà lại ở trong thân thể của Tăng Tuyết?"
"Nói cho cô biết cũng chẳng sao."
Yến La đưa tay đặt lên ngực, chậm rãi nói:
"Trái tim tôi ở trong cơ thể này nên sẽ tỉnh lại trong cơ thể cô ta, đây là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Tuy rằng thân thể này không được hoàn mỹ cho lắm nhưng tôi cũng không có lựa chọn nào khác, haizz, chỉ có thể tạm sử dụng mà thôi."
Năng lực của Yến La là điều khiển máu, tương ứng, máu của bà ta cũng không giống với người thường, đó là sẽ có lực hấp dẫn trí mạng với ma cà rồng đồng loại.
Đây cũng là lý do tại sao vào thời gian trước, máu của Tăng Tuyết có thể làm cho tập thể học sinh khu A mất hết lý trí.
Văn Tiễn nói:
"Bà có biết hôm nay cả Viện Nguyên Lão và Hiệp hội thợ săn đồng thời tới đây là vì bà không."
"Biết chứ, nếu không tại sao tự nhiên tôi lại tới tìm cô bé này làm gì?"
Trong tay Văn Tiễn có gió tụ lại, rất nhanh, một lưỡi dao gió dài thành trường kiếm, hắn ta bình tĩnh nói:
"Bà muốn động vào cô ấy thì phải bước qua cửa của tôi đã."
Yến La cười xinh đẹp, bà ta cũng không vội tiến công mà là đi tới bên cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, nhẹ giọng nói:
"Hai người nhìn xem, bên ngoài đang có trò hay đấy."
Phong Quang quay ra theo bản năng, chỉ thấy ở bên ngoài đột nhiên xuất hiện rất nhiều ma cà rồng, mà những học sinh mặc đồng phục màu trắng đang chạy như điên, có người ngã xuống, nhanh chóng trở thành thức ăn ngon trong miệng ma cà rồng.
Phong Quang quát lên:
"Bà bị điên rồi! Đó đều là con người bình thường cả!"
"Cũng vì đó chỉ là con người bình thường nên mới khiến cho mấy lão già Viện Nguyên Lão và đám chó săn của Hiệp hội thợ săn phân tâm mà."
Quả nhiên, sau khi bạo động xảy ra, người của Viện Nguyên Lão và Hiệp hội thợ săn đều từ bốn phương tám hướng vọt tới, cũng có học sinh khu A gia nhập chiến đấu. Mặc dù đám ma cà rồng bị điên loại kia không có năng lực mạnh cho lắm nhưng số lượng lại cực kỳ nhiều, nếu chiến đấu kéo dài thì bọn họ vẫn chiếm thế thẳng.
Yến La cười tủm tỉm nói tiếp:
"Cô bé không hiểu rồi, để thành công thì đôi khi phải hy sinh là điều tất nhiên."
"Rốt cuộc bà có mục đích gì?"
Phong Quang lạnh giọng hỏi,"Cho dù là việc bà tàn sát thuần huyết sáu trăm năm trước hay là việc bà khơi ra vụ tàn sát lúc này, bà làm nhiều chuyện như thế, chắc chắn không phải vì bà thích giết chóc đúng không?"
"Đương nhiên không phải rồi, tôi ghét thấy máu cơ mà."
Yến La thở dài một tiếng, buồn rầu nói:
"Chỉ vì muốn làm Osiris vĩ đại sống lại nên tôi chỉ có lựa chọn này mà thôi."
Phong Quang kinh ngạc:
"Bà nói cái gì?"
"Cô chưa nghe rõ à? Tôi muốn làm cho thủy tổ của ma cà rồng, Osiris, một lần nữa quay lại cõi đời này. Có ngài ấy ở đây, huyết tộc chúng tôi mới có thể chân chính trở thành chủ nhân của thế giới."
Lúc Yến La nói những lời này, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, ánh sáng trong mắt cháy rực lên, không phải đang nói về một người có tên là Osiris mà như đang nói về vị thần của mình. Bà ta muốn vị thần này một lần nữa trở lại thế gian, xây dựng một thế giới hoàn toàn mới.
Phong Quang không thể nào hiểu nổi, Yến La năm đó được tụng xưng là thiên tài của quý tộc thuần huyết thì phải vô cùng tiêu sái, sao có thể là một giáo đồ cuồng nhiệt thờ phụng Osiris như bây giờ được chứ.
*x+*xx*x**** "Osiris đã chết cả nghìn năm nay rồi, thân xác cũng chẳng còn, bà làm ông ta sống lại kiểu gì được chứ?"
"Đương nhiên là cô không biết rồi."
Yến La cười cao ngạo như thể bà ta đã được lọt vào mắt xanh của thần vậy, nói với vẻ cực kỳ si mê:
"Osiris tìm tôi, ngài ấy anh tuấn, không gì không làm được. Ngài ấy nói tôi là sứ giả của thần ở nhân gian, ngài ấy cho tôi vinh quang vô hạn."
Văn Tiễn nhíu mày, nếu vừa rồi hắn ta coi Yến La là một nhân vật nguy hiểm thì giờ hắn ta lại cảm thấy đây là một kẻ điên nguy hiểm,
"Osiris đã chết rồi, sau khi thành lập trường Osiris, ông ấy đã đi theo Toya, lựa chọn chết đi."
Osiris được hưởng sinh mệnh vô tận, nhưng thợ săn ma cà rồng Toya lại chỉ là con người. Trăm năm sau, Toya qua đời, dường như Osiris cũng mất đi hứng thú sống, lựa chọn tự hủy diệt bản thân.
Đây là đoạn lịch sử tồn tại trong cả thời đại của con người và ma cà rồng.
"Cậu thì biết cái gì?"
Yến La đột nhiên kích động hét lên,"Osiris chỉ chết thân xác mà thôi, linh hồn của ngài ấy vẫn không bị tiêu diệt, vẫn đang ở lại thế gian này, còn ở bên người tôi. Ngài ấy không chết, tôi sẽ nhanh chóng khiến ngài ấy sống lại bên cạnh tôi! Chỉ cần... tôi giết đủ nhiều thuần huyết."
Ánh mắt bà ta dùng trên người Phong Quang, Phong Quang thấy được sự điên cuồng trong mắt bà ta, cô lùi về sau một bước, trong lòng vẫn cứ cảm thấy không thể tin nổi. Năm đó Yến La giết nhiều quý tộc thuần huyết như thế chỉ vì bà ta tin giết thuần huyết là có thể làm cho Osiris sống lại hay sao?
Phong Quang khó hiểu hỏi:
"Ai nói với bà là chỉ cần giết đủ nhiều thuần huyết thì có thể thức tỉnh Osiris thế?"
"Đương nhiên là Osiris đại nhân nói cho tôi biết rồi."
Trên mặt Yến La xuất hiện vẻ mơ mộng, nhìn y như một cô gái trẻ rơi vào bể tình, vui vẻ kể ra,"Vào năm tôi đón sinh nhật mười sáu tuổi, ngài ấy xuất hiện trước mặt tôi, nói với tôi rằng ngài ấy đã gặp được cô gái hoàn mỹ nhất. Ngài ấy còn nói tôi không nên phụng hiến bản thân cho một gia tộc chẳng có tình người nào như thế, tôi nên làm chuyện càng có ý nghĩa hơn, đó là đứng bên cạnh ngài, cùng ngài dẫn dắt huyết tộc trở nên cường đại. Noài eã là vua của thế ii mới. còn tôi là tín đồ †runa thành nhất Ủa naài là vương hậu mà ngài tin tưởng nhất."
Phong Quang rất muốn chửi một câu, không phải cô em gái già này đã nằm mơ thấy Osiris rồi đấy chứ? Người ta đã chết cả ngàn năm rồi, đã hóa thành tro rồi, chẳng lẽ còn có thể xuất hiện trước mắt bà ta một cách hoàn hảo, không hao tổn gì và nói với bà ta nhiều lời như thế à?
Nhưng mà, nghĩ kỹ một chút...
Phong Quang xoa cằm tự hỏi, vốn dĩ huyết thống của Yến La đã rất cao quý, nếu có người có thể mê hoặc được bà ta, có lẽ cũng chỉ có loại người hùng mạnh như Osiris mới có thể làm được.
"Ôi trời, tôi nói lắm thế với hai người làm gì chứ nhỉ?"
Ngón tay của Yến La nhẹ vỗ lên khóe mắt mình. Từ nhiều năm trước, bà ta đã có thói quen mỗi lần cười đều đưa tay lên vuốt phẳng nếp nhăn trên mắt, sau đó hướng nụ cười rạng rỡ về phía Văn Tiễn,"Anh bạn đẹp trai, ngoan nào, giao con bé sau lưng cậu cho tôi, tôi sẽ không giết cậu."
"Bà cảm thấy có khả năng sao?"
Văn Tiễn cười khẽ, hoàn toàn không có ý định thỏa hiệp.
Phong Quang thầm nghĩ, Yến La là nhân vật trong truyền thuyết, Văn Tiễn chưa chắc đã là đối thủ của bà ta. Vì thế, cô kéo góc áo nam sinh đang chắn trước mặt mình,"Văn Tiễn, anh cử đi trước đi, để tôi đối phó với bà ta cho."