Quyển 19 - Chương 31: Công lược trang chủ đại nhân có độc
Quyển 19 - Chương 31: Công lược trang chủ đại nhân có độcQuyển 19 - Chương 31: Công lược trang chủ đại nhân có độc
Giao thừa ngày hôm đó, hậu quả của vụ cháy ở cung Phượng Nghỉ rất nhanh được đưa ra, hoàng hậu nương nương bất hạnh táng thân trong biển lửa, mà vào dịp ăn Tết này, cũng bởi hoàng hậu nương nương có lòng lo nghĩ cho người dưới, mới đặc biệt cho người hầu ở cung Phượng Nghỉ nghỉ một ngày, cho nên, người bị chết cũng chỉ có một mình hoàng hậu nương nương.
Thi thể bị đốt cháy, đã không thể nhận ra dung mạo được nữa.
Khi Phong Quang nghe một câu như vậy xong, trong lòng liền nhẹ nhõm, nữ nhân thần bí khó lường như Dung Thính Tuyết, làm sao có thể dễ dàng chết như thế đây? Chuyện này cũng chỉ là kế kim thiển thoát xác(1) thôi.
Mà tiếp sau đó, lại có thêm một tin tức truyền đến, Quốc sư đại nhân bệnh nặng, chủ động từ chức về quê dưỡng bệnh, hơn nữa hắn thậm chí còn không thèm diễn trò tìm lý do thoái thác trước mặt Nhàn Nhượng, mà chỉ khi có người phát hiện Quốc sư đã lâu chưa xuất hiện, đến tận phủ tìm hắn, lúc này mới phát hiện người đi nhà trống, chỉ để lại một phong thư từ chức, cho dù Nhàn Nhượng có phái người tìm kiếm Trâu Hợp như thế nào, ông ta cũng không thể tìm thấy hắn.
Một lần khi Nhàn Mạch đang luyện chữ, bỗng nhiên nghe được giọng nói như bất chợt hiểu ra,"Hóa ra là có chuyện như vậy!"
Nhàn Mạch đặt bút xuống, hỏi:
"Phong Quang hiểu ra cái gì?"
"Kỳ thật đứa bé trong bụng hoàng hậu nương nương chính là của Quốc sư!"
Cậu khó hiểu,"Hoàng hậu mang thai?"
"Đúng vậy."
Phong Quang bỗng nhiên cảm thấy mình giống như thám tử Holmes vậy, cô vội nói:
"Ta nói mà, hoàng hậu tại sao lại đột nhiên hết hồng hạnh xuất tường rồi lại đến kim thiền thoát xác cơ chứ, hóa ra là đều đã thương lượng tốt với Trâu Hợp rồi, ngươi còn nhớ rõ ngày hôm đó không? Lúc chúng ta thấy Trâu Họp nằm trên cây uống say khướt, khổ sở vì tình đó, lúc ấy người hắn nói khẳng định chính là hoàng hậu nương nương."
Chỉ là lúc ấy. dường như hoàng hâu nương nương vẫn còn rất lanh lùng với hắn, thế nào mà đột nhiên hai người kia tại ở bên nhau được nhỉ? Phong Quang nhớ tới túc nhìn thấy Hoàng hậu lần đầu tiên, chiếc đèn Khổng Minh màu lam đẹp đẽ kia, nói không chừng chính là do Trâu Hợp gửi tới để khiến nàng ấy vui vẻ.
Cô càng nghĩ càng thấy có lý, mỗi lúc nhìn thấy Lam Chiêu đều nhịn không được mà đồng tình với hắn, vốn dĩ cô còn tưởng rằng Trâu Hợp với hắn là một cặp đôi thương nhau lắm cắn nhau đau cơ, thế mà giờ người kia lại mang theo bạn gái bỏ trốn mất dạng.
Chỉ là trên mặt Lam Chiêu cũng không thấy có cảm xúc không tốt nào, hắn vẫn nghiêm khắc như vậy, cũng chẳng hề lơ là một chút trong việc dạy dỗ Nhàn Mạch, tận đến hai năm sau, cũng chính là năm Nhàn Mạch mười lăm tuổi, hắn nói:
"Đại hoàng tử, ta không còn gì để có thể dạy dỗ người nữa, những gì còn tại hoàn toàn dựa vào thành tựu và việc chiến đấu thực tế của chính ngươi."
"Dạ, đa tạ sư phụ."
Thiếu niên mười lăm tuổi, không chỉ có thân hình cao hơn rất nhiều, mà khuôn mặt còn càng thêm trầm ổn, nẩy nở, dù có người than một tiếng hoàn mỹ như tranh, cũng không hề thái quá.
Tuy rằng Lam Chiêu thường xuyên nói Nhàn Mạch không gánh nổi một tiếng "sư phụ" của Nhàn Mạch, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng, Nhàn Mạch đích xác có thể nói là đệ tử đắc ý nhất của hắn, hắn chưa từng gặp qua một ai có tốc độ hấp thu tri thức nhanh đến như vậy, hắn cũng có thể khẳng định, theo thời gian, Nhàn Mạch sẽ có thể đạt tới cảnh giới cao thâm hơn cả hắn.
"Một tháng sau, ta sẽ dẫn quân ra biên ngoại, ta đã tâu với bệ hạ, muốn mời Đại hoàng tử đồng hành, điện hạ ngươi có bằng lòng hay không?"
Phong Quang vốn đang lơ đãng lại lập tức nâng cao tỉnh thần,"Không thể được!"
"Dĩ nhiên là đồng ý."
Nhàn Mạch cúi đầu,"Theo lời sư phụ thì ta cũng cần phải chiến đấu thực tế nữa."
"Được."
Lam Chiêu vui mừng gật đầu.
"Đi chinh chiến không thể thoải mái được như lúc ở hoàng cung, Đại hoàng từ chuẩn bị cho tốt để một tháng sau chịu khổ đi." "Sư phụ yên tâm."
Lam Chiêu để lại một câu sau này Đại hoàng tử không cần tới Diễn Võ Trường chờ ta nữa, rồi nở một nụ cười vừa lòng, nhanh chóng rời đi.
*x+x*xx*xx*x*x**+*
(1) Kim thiền thoát xác: nghĩa là "con ve sầu vàng lột xác" mỗi mùa ve sầu sẽ lột bỏ giáp xác cũ để thay bằng một lớp vỏ mới, lớn thêm . Điều này được lấy làm điển tích cho một kế trong binh pháp của Tôn Tử, , có ý chỉ việc tạo dựng, dàn cảnh hay ngụy trang một hình tượng nhằm lừa dối, che mắt đối phương để thừa dịp trốn thoát trong một vỏ bọc mới .