Mau Xuyên Công Lược Nữ Xứng Có Độc (Dịch Full)

Chương 658 - Quyển 19 - Chương 42: Công Lược Trang Chủ Đại Nhân Có Độc

Quyển 19 - Chương 42: Công lược trang chủ đại nhân có độc Quyển 19 - Chương 42: Công lược trang chủ đại nhân có độcQuyển 19 - Chương 42: Công lược trang chủ đại nhân có độc

Lúc Trường Hoan quận chúa được sinh ra, trên ngực đã có một miệng vết thương rất lớn, mọi người đều nói nàng không thể sống được.

Khi đó, là mẫu thân của nàng, với thân thể còn chưa kịp lành lại sau sinh, đã ôm con đi một chuyến đến Lâm Lang Bảo Khổ(1) của mẫu tộc(2), không ai biết nàng ấy đã tìm được cái gì, tóm lại, đứa nhỏ này còn sống.

Nhưng lại vĩnh viễn mang một thân bệnh tật. Có người thở dài. Kinh Vương Hạ Triều là chiến tướng nổi danh lừng lẫy ở nước Minh Tư, thậm chí còn dựa vào chiến công mà được phong làm Vương gia khác họ, mà Vương phi của hắn - Vương Từ - là đại tiểu thư phủ Định Quốc công, là mỹ nhân tuyệt sắc, một nam một nữ này kết hợp cũng là một đôi trời đất tạo nên, nhưng sao có thể ngờ, người có thân phận tôn quý như vậy, lại sinh ra một đứa trẻ bệnh tật đây?

Có người thở dài, có kẻ vui sướng khi người gặp họa, cũng có người suy đoán, khẳng định là vì Vương gia nạp thiếp khi Vương phi đang mang thai, khiến Vương phi buồn phiền trong lòng, cho nên mới sinh ra một đứa trẻ không khỏe mạnh như thế. Chẳng qua suy đoán thì cũng làm gì được đây? Đây là việc nhà người ta, không ai quản được.

Quả thực là không ai có thể quản được.

Phong Quang mười ba tuổi nhìn cha mình lại một lần nữa đói bụng rời đi, cô rốt cuộc kìm nén không được hỏi mà hỏi người mẹ xinh đẹp của mình:

"Mẹ à, mỗi lần cha đói bụng đến đây muốn cùng mẹ ăn bữa cơm, vì sao lúc nào mẹ cũng nói chúng ta đã ăn xong rồi vậy?"

Vương Từ gắp một miếng thịt kho tàu bỏ vào trong bát Phong Quang,"Cha ngươi thích ăn thịt nhất đấy, nếu để ông ta lại đến đây ăn cơm cùng chúng ta, vậy ngươi còn có thịt mà ăn không?"

"Thế thì thôi vậy."

Phong Quang gắp một miếng thịt lên bỏ vào trong miệng, nói không rõ tiếng:

"Về sau tốt nhất cũng không để cha ăn cơm cùng chúng ta nữa."

Vương Từ vừa lòng cười,"Đây mới là con gái ngoan của ta."

Phong Quang thầm trợn trắng mắt, kỳ thật cô cũng giống mẹ cô, cực kỳ bất mãn với chuyện cha cô nạp thiếp. Loại bất mãn này đã mạnh đến mức có thể triệt tiêu bất cứ cảm giác đồng tình nào của cô. uống đến đâu, cô cũng cần phải uống cho xong, nếu không tim cô sẽ đau thắt đến mức không thể nào chịu nổi.

Cô đã từng thử lén đổ thuốc đi, kết quả chính là cô bị đau suốt cả một ngày trên giường, rốt cuộc cha mẹ cô còn phải truyền linh lực cho cô liên tục trong một ngày một đêm thì mới đỡ hơn được.

Nói đến tim đau thắt...

Phong Quang không khỏi nhớ lại mười ba năm trước, tình huống ở trên chiến trường kia, hồn thể(3) cô đúng là có khả năng tiếp xúc với vật thực, nhưng cô không dự đoán được chiếc dao găm kia cũng có thể đâm vào người mình.

Về sau, Hệ thống chủ nói cho cô biết, lúc ấy nó đang biến cô thành thực thể, muốn đưa cô đến nơi cô nên đi, kết quả là đúng lúc đó cô lao ra chắn dao, nên dĩ nhiên nhát dao đó có thể khiến cô bị thương rồi.

Phong Quang không quan tâm đến vết thương của mình, cô chỉ lo lắng liệu A Mạch có thể sống sót hay không nhưng cô vĩnh viễn không thể biết được, bởi vì Hệ thống chủ sẽ không trả lời cô vấn đề này, cô cũng không có cách nào đến thế giới kia của A Mạch nữa.

Tưởng tượng đến Vân phi, tưởng tượng đến lão hoàng đế không thích A Mạch kia... Cô chỉ cảm thấy lo lắng không thôi.

Nhàn Mạch không có chỗ dựa mạnh mẽ, cô thực lo lắng, không biết hắn có xảy ra chuyện gì dưới âm mưu quỷ kế của đám người kia hay không.

Nỗi lo lắng này, cứ thế kéo dài suốt mười ba năm.

Vương Từ vừa thấy Phong Quang uống thuốc xong, liền vẫy vẫy tay cho phép Phong Quang tự mình đi chơi, hiện tại đã là sau giờ Ngọ, bà cần ngủ một giấc để duy trì sắc đẹp.

Vốn dĩ cũng định đi ngủ trưa, nhưng Phong Quang nhớ tới chú cún nhỏ mới sinh của chó trông cửa Đại Hoàng, nên cô đi đến cổng trước, lúc đi ngang qua hoa viên, cô chỉ thấy loáng qua trước mắt, một con cáo trắng tiền nhảy lên trên tường, ngay sau đó, Phong Quang đã bị một người bất chợt lao tới đụng ngã.

x*+*x*xx*xx*x**+*

(1) Bảo khố: Kho báu hoặc nơi chứa vật quý.

(2) Mẫu tộc: Gia tộc nhà mẹ đẻ

(3) Hồn thể: Thân thể trong trạng thái linh hồn.
Bình Luận (0)
Comment