Quyển 19 - Chương 46: Công lược trang chủ đại nhân có độc
Quyển 19 - Chương 46: Công lược trang chủ đại nhân có độcQuyển 19 - Chương 46: Công lược trang chủ đại nhân có độc
"Tên ta là Lãnh Khuynh Tuyệt."
Thiếu niên lấy ra một viên thuốc, cười nói:
"Thứ hôm nay ta muốn bán, là Tiến Giai đan(1) tự tay ta làm ra, có thể giúp tỉnh vj(2) nhỏ trực tiếp thăng cấp lên tỉnh vị lớn."
Có người nghe vậy thì cười nhạo nói:
"Tiến Giai đan là thứ quý báu nhường nào, một đứa bé như ngươi sao mà làm được?"
Trên lầu, Hiên Viên Phi liếc mắt sang người làm chứng ở phòng đấu giá dưới lầu, người nọ vội vàng đúng ra nói:
"Đan dược(3) của Lãnh tiểu công tử đã được giám định trước, đây xác thực là Tiến Giai đan."
Một lời này nói ra, mọi người tiền lập tức bùng nổ, phải biết rằng đối với rất nhiều người có tư chất bình thường mà nói, võ học cả một đời mà có thể tiến tới tỉnh vị nhỏ cũng đã là giới hạn cuối cùng, mà có thể đột phá từ tỉnh vị nhỏ đến tỉnh vị lớn, đây chính là chuyện mà bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ đến.
Lãnh Khuynh Tuyệt nhướng mày cười,"Viên Tiến Giai đan này, giá mười vạn lượng vàng."
Đây là một con số thiên văn(4).
Tuy nhiên vẫn có người tiếp tục đấu giá, cuối cùng, Tiến Giai đan này được bán với giá hai mươi vạn lượng vàng, Lãnh Khuynh Tuyệt bỏ lại một câu nhớ đổi thành ngân phiếu cho ta, rồi ôm cáo trắng về lại lầu hai, đi tới bên cạnh Hiên Viên Phi.
Vương Từ châm chọc cười nói:
"Vương gia, ngươi đúng là có một cô con gái tốt."
Hạ Triều nhìn về phía Phong Quang sắc mặt tái nhợt đang nằm trong lòng Vương Từ, nhẹ giọng nói:
"Ta chỉ có một đứa con gái."
Vương Từ lại trào phúng hừ một tiếng, không nói gì.
Đôi vợ chồng này, đều không có tâm tư mà quan tâm đến chuyện vì sao Hạ Vô Oán từ một người ngốc lại bỗng nhiên trở nên lợi hại như vậy. Trong lòng bọn họ đều không dám nghĩ đến, rằng nếu như trong hội đấu người có thể chữa khỏi cho Phong Quang, vậy Phong Quang liệu có phải sẽ...
Vương Từ ôm chặt Phong Quang, không dám tiếp tục nghĩ nữa.
Cũng chính là lúc này, một ông lão đi lên giữa sân, trong tay ông ta chỉ có một chậu hoa nhỏ, mà ở trên đó, chỉ có một hạt giống.
Ông lão kia đã tuổi già sức yếu, ông ta cong lưng nói:
"Rất lâu trước kia, lão phu được người ta nhờ cậy, hôm nay muốn ở chỗ này, bán đấu giá một đồ vật."
Chỉ vài chữ "Rất lâu trước kia" này cũng đủ khiến lời ông ta nói trở nên thần bí khó lường.
Lão nhân tiếp tục dùng giọng khàn khàn nói:
"Hạt giống này, là do linh khí dưới lòng đất ở vực Vạn Độc tụ lại mà thành, trong sách cổ, nó gọi là liễu Trường Sinh, trên đó ghi lại rằng, chỉ cần nó trưởng thành, thì sẽ không chỉ có công hiệu tích tụ linh lực, mà hấp thu linh khí của nó, sẽ có thể bảo vệ người ta an ổn cả đời, không bệnh không đau."
Cả đời không bệnh không đau, điều này đối với những người theo đuổi vũ lực mà nói, thì cũng không có lực hấp dẫn cho lắm.
Lãnh Khuynh Tuyệt tò mò hỏi Hiên Viên Phi,"Hạt giống này thật sự thần kỳ như vậy sao?"
"Nghe nói lòng đất nơi vực Vạn Độc một ngàn năm mới có được một hạt giống, hơn nữa còn là ở nơi người ta không thể tìm thấy được, Trường Sinh Liễu quả thật là có năng lực thần kỳ này, lại không biết vì sao ông lão này lại có?"
Hiên Viên Phi nghĩ không ra, chau lại đôi mày đẹp.
Mắt Lãnh Khuynh Tuyệt chợt sáng ngời,"Nếu nó thực sự thần kỳ như vậy, nhất định sẽ là một dược liệu không tồi."
"Nếu Khuynh Tuyệt muốn, vậy ta liền giúp ngươi có được."
Hiên Viên Phi nhướng mày, cũng không đợi ông lão kia ra giá mà nói thẳng:
"Mười vạn lượng bạc trắng."
Đây là một giá cả hợp lý, bởi vì tuy nói Trường Sinh Liễu có thể bảo vệ người ta khỏe mạnh, nhưng tóm lại vẫn không có ích lợi gì với võ học cả, cũng sẽ không có ai đưa ra giá quá cao.
Nhưng Hiện Viện Phi đã tính sai, từ phòng số 13 chợt truyền đến diana nói trầm ẩn có lưc “Hai mưới van lưng" Hiện Viện Phi cười,"Ba mươi vạn."
"Bốn mươi vạn."
"Năm mươi vạn."
—--
(1) Tiến Giai đan: Viên linh đan làm tăng cấp bậc sức mạnh (hay linh lực) trong thế giới huyền huyễn tu tiên.
(2) Tinh vị: Từ dùng để chỉ cấp bậc sức mạnh (linh lực) nói chung trong thế giới tu tiên.
(3) Đan dược: Viên thuốc
(4) Con số thiên văn: Ý chỉ con số cực lớn.