Quyển 20 - Chương 15: Công lược bác sĩ bệnh viện tâm thần
Quyển 20 - Chương 15: Công lược bác sĩ bệnh viện tâm thầnQuyển 20 - Chương 15: Công lược bác sĩ bệnh viện tâm thần
Kỳ Vị nhìn Phong Quang. Khóe môi hắn vẫn luôn treo nụ cười mỉm như có như không, chỉ là hiện giờ, ý cười trong mắt hắn lại tăng thêm một phần,"Cô Hạ, không có gì phải sợ cả, chẳng qua là hệ thống điện không ổn định thôi, một lúc sau sẽ tốt lại."
"Phụt" một tiếng, đèn hành lang hoàn toàn tắt ngúm, trên hành lang tối tăm này, chỉ có chiếc đèn an toàn màu xanh lục ở đầu cầu thang là vẫn còn sáng.
Kỳ Vị cảm nhận rõ quần áo hắn bị người kia túm lấy càng chặt hơn, hắn bất đắc dĩ nói:
"Có lẽ... thời gian khôi phục điện lúc này lâu hơn một chút."
Những lời này thật sự không có chút sức thuyết phục nào cả.
Bỗng nhiên có động tĩnh truyền đến, Phong Quang giống như con thỏ bị kinh sợ, lập tức nhảy ra sau lưng hắn.
Từ phòng 407 truyền ra một giọng nói,"Là vị hôn thê à? Cô tới thăm tôi?"
Nam Cung Triết nhỏ giọng hỏi: "Làm gì như bị bắt gian vậy... cô ổn chứ? Sau lưng Phong Quang nổi lên một tầng da gà, bàn tay đang túm lấy áo Kỳ Vị liền run lẩy bẩy, sao bây giờ? Anh ta phát hiện ra chúng ta." Câu này hỏi ra, cứ như thế hai bọn họ đang yêu đương vụng trộm vậy, Kì Vị tế nhị mà im lặng một giây, nhìn về phía cửa phòng 407, nói với giọng nhàn nhạt:
"Anh Nam Cung à, anh vẫn ổn chứ."
"Nếu bác sĩ có thể để vị hôn thê vào đây cùng tôi, tôi sẽ càng ổn." Nam Cung Triết nói giọng ngả ngớn, một câu nói tuỳ tiện của hắn lại khiến người ta liên tưởng linh tinh.
"Thật đáng tiếc, điều này vi phạm quy định."
"Đúng vậy, bác sĩ Kỳ chính là người tuân thủ quy định nhất nha." Nam Cung Triết nói chậm rì rì:
"Bác sĩ, khi nào tôi... Mới có thể nếm được hương vị của anh đây?"
Chết tiệt!
Trong đầu Phong Quang nháy mắt hiện lên vô số hình ảnh táo bạo cấm trẻ em, não cô vừa run lên, liền lớn tiếng nói:
"Anh dám để mắt đến anh ấy thử xem!" Điều khiến cô kích động không phải hình ảnh mười tám cộng xuất hiện trong đầu cô, mà là... Kỳ Vị là thụ! Làm sao có thể! Kỳ Vị dù thế nào cũng phải làm công(1) nha!
"Vị hôn thê đúng là kích động thật." Nam Cung Triết nói với giọng điệu không chút để ý,"Tôi chỉ cần hưởng dụng bàn tay cầm dao giải phẫu kia của bác sĩ thôi, bộ phận còn lại đều dành cho vị hôn thê nhé, như vậy có được không?"
"Không được!" Phong Quang không biết mình bỗng nhiên lấy dũng khí từ đâu ra, cô không chịu thua mà nói:
"Toàn thân trên dưới Kỳ Vị đều là của tôi, cái đồ biến thái chết tiệt nhà anh đừng có mà hy vọng!"
"Toàn thân trên dưới bác sĩ Kỳ đều là của vị hôn thê... Ồ, hóa ra giữa các người đã là kiểu quan hệ này rồi sao?" Nam Cung Triết nói với vẻ chợt hiểu ra,"Nói cách khác... Giờ tôi có nên đội mũ xanh(2)trên đầu không nhỉ?"
Sắc mặt Phong Quang hết xanh lại đỏ,"Anh đừng có nói linh tinh!"
"Nếu tôi không nói sai, thì cô kích động như vậy làm gì?"
"Được rồi." Kỳ Vị nghe chủ đề câu chuyện của bọn họ càng ngày càng kỳ quái, hắn không thể không thở dài một tiếng rồi đúng ra nói chuyện,"Anh Nam Cung, tôi và cô Hạ không có loại quan hệ như trong tưởng tượng của anh. Anh có thể ngừng suy đoán."
"Không phải loại quan hệ như trong tưởng tượng của tôi... là có thể đại biểu cho việc bác sĩ Kỳ sẽ không muốn có loại quan hệ này sao?"
Kỳ Vị mỉm cười,"Có lẽ anh Nam Cung nên dành nhiều thời gian để suy xét đến bệnh tình của mình hơn, mà không phải đi nghĩ ngợi về một số điều 'có lẽ có'."
"Bác sĩ Kỳ, tôi rất khỏe mạnh."
"Không sai, anh Nam Cung cứ thế nỗ lực bắt đầu từ việc thừa nhận bản thân mình có bệnh đi"
"Nếu tôi thừa nhận chính mình bị bệnh, các người sẽ thả tôi ra ngoài đoàn tụ với vị hôn thê sao?"
*x+*xx*xx*x*x**+*
(1) Thụ và công: Trong mối quan hệ đồng tính nam,"công" là người đóng vai trò chồng (vai nam) và "thụ" đóng vai trò vợ (vai nữ)
(2) Đội mũ xanh: Ý chỉ việc bị cắm sừng.