Quyển 20 - Chương 20: Công lược bác sĩ bệnh viện tâm thần
Quyển 20 - Chương 20: Công lược bác sĩ bệnh viện tâm thầnQuyển 20 - Chương 20: Công lược bác sĩ bệnh viện tâm thần
"Chào cô." Phong Quang gật gật đầu, cảm thấy phấn bôi trên mặt cô gái này có chút dày, trắng đến mức khiến cô thấy hơi đáng sợ.
Kỳ Vị hỏi Kim Quả Quả: "Sao cô lại ở đây?"
"Tôi vừa mới đi chăm sóc bệnh nhân về, vội vã chạy về ký túc xá nghỉ ngơi, lại khiến hai người giật mình, tôi thực sự rất xin lỗi."
Phong Quang vội nói: "Không có gì, không có gì, cô không cần xin lỗi đâu."
"Cô chính là cô Hạ, vị khách mới tới hôm nay đúng không." Kim Quả Quả biết hôm nay trên đảo có người tới, có ba người là nữ, một bị nhốt ở phòng bệnh, một là Dương Hồi cô đã gặp qua, vậy người còn lại nhất định là Hạ Phong Quang. Cô mỉm cười ngọt ngào nói:
"Cô Hạ, cô thật xinh đẹp, nếu tôi cũng có thể đẹp như cô thì tốt rồi."
Phong Quang cười cứng đơ,"Cô cũng rất đẹp..."
Thử nói xem, có ai trong lần đầu tiên gặp mặt người khác lại nói như vậy không? Thực không thể hiểu nổi đó có biết không?
"Không, so với cô Hạ, tôi kém xa lắc..." Kim Quả Quả cúi đầu với vẻ mất mát, nhưng rất nhanh lại hưng phấn hỏi:
"Cô Hạ, về sau tôi còn có thể đến tìm cô không?"
"Ách... Tôi..."
"Trời tối rồi." Kỳ Vị cười ngắt lời Phong Quang, hắn ôn hòa nói: "Ký túc xá của bác sĩ và y tá ở hai hướng khác nhau. Y tá Kim, chúng tôi đi trước vậy."
"Được... Ø?" Kim Quả Quả lại lập tức hỏi với vẻ nghi hoặc:
"Bác sĩ Kỳ, anh đang muốn đưa cô Hạ..."
"Chuyện này không cần y tá Kim phải quan tâm."
Kỳ Vị mỉm cười gật đầu,"Chúng tôi đi trước một bước."
Phong Quang nhìn Kim Quả Quả còn chưa kịp phục hồi tỉnh thần, cô vội vàng đuổi kịp bước chân Kỳ Vị. Rất nhanh, bọn họ liền ra khỏi cánh rừng, thấy được ký túc xá đầy đèn sáng, mà dĩ nhiên cũng không còn thấy bóng dáng của Kim Quả Quả.
Ký túc xá ở đây hơi cũ, cho nên cũng không có thang máy. May mà Kỳ Vị ở ngay tầng bốn, vẫn không tính là quá cao, chẳng qua đối với đại tiểu ra, cô liền đi vào ngồi trên sô pha, thoải mái thở ra một cái, sau đó mới rảnh quan sát gian nhà này. Nhà bày biện gọn gàng sạch sẽ, ngoại trừ đèn trên trần nhà thì hoàn toàn không có đồ điện nào khác đáng nói. Đây đúng là... cuộc sống của người nguyên thủy nha.
Kỳ Vị rót một cốc nước lạnh cho cô,"Hy vọng vừa rồi y tá Kim không khiến cô sợ."
"Vẫn tốt..." Cô uống một ngụm nước xong, tỏ vẻ hơi thấy lạ mà nói: "
Chỉ là tôi cảm thấy, cô ấy dường như hơi nhiệt tình quá thì phải."
"Y tá Kim chính là như vậy, đã có không ít người nói với tôi là cô ấy quá mức nhiệt tình với người khác. Cô đừng để bụng."
"Tôi đâu có để bụng đâu. Dù sao thì tôi với cô ấy cũng không thân, có gặp mặt thì cùng lắm tôi cũng chỉ gật đầu chào cô ấy một câu thôi."
Hắn cong môi lên"Cô nói không sai, để tôi đưa cô đi xem phòng." "Ừm." Cô đặt ly nước xuống, đứng lên đi cùng hắn vào một gian phòng.
Kỳ Vị bật đèn lên, có một chiếc giường, một cái tủ, và một cửa sổ nữa,"Chăn đều là đồ mới, cô Hạ có thể yên tâm ngủ."
"Bác sĩ Kỳ... tôi phát hiện, hình như anh rất thích những thứ đơn giản thì phải." Phong Quang vuốt cằm nói:
"Nhưng khi anh xử lý miệng vết thương nhỏ trên tay tôi lại cực kỳ phức tạp. Ừm... Anh đúng là một người mâu thuẫn."
"Chuyện này thì khác. Tay cô Hạ rất hoàn mỹ." Trong mắt hắn toát ra một vẻ sung sướng kỳ dị."Nếu để lại vết sẹo trên bàn tay hoàn mỹ như thế, vậy thật quá phí phạm của trời."