Mau Xuyên Công Lược Nữ Xứng Có Độc (Dịch Full)

Chương 714 - Quyển 20 - Chương 33: Công Lược Bác Sĩ Bệnh Viện Tâm Thần

Quyển 20 - Chương 33: Công lược bác sĩ bệnh viện tâm thần Quyển 20 - Chương 33: Công lược bác sĩ bệnh viện tâm thầnQuyển 20 - Chương 33: Công lược bác sĩ bệnh viện tâm thần

Phong Quang còn chưa kịp nói gì, thân mình cô chợt nghiêng ngả, ngã xuống đám thú bông đầy trên đất. Đau thì không đau, nhưng nhìn người đàn ông đang đè lên người cô, thực sự khiến Phong Quang thấy cực kỳ không ổn.

"Kỳ Vị, anh đứng lên cho tôi!"

Cô liều mạng cũng muốn đẩy người đàn ông trên người mình ra, nhưng cô đã quên rằng, so về sức lực thì từ trước đến nay cô không phải đối thủ của hắn.

Kỳ Vị đưa tay nắm cằm cô, hắn nhìn mặt cô chằm chằm, suy nghĩ hồi lâu, liền thử hôn lên môi cô.

Phong Quang mở to hai mắt, phản ứng đầu tiên của cô chính là cắn lên môi hắn, nhưng ngay cả khi cô đã nếm thấy máu tươi, hắn vẫn chưa hề rời khỏi, ngược lại, mùi máu tươi này còn tựa như kích thích, khiến mọi động tác của hắn đều bắt đầu cuồng dại hơn.

Một tay khác của Kỳ Vị tóm lấy hai tay Phong Quang, kìm giữ chúng trên đỉnh đầu cô, mà một đầu gối của hắn đã tách hai chân cô ra. Cách lớp quần của hắn, cô có thể cảm nhận được thứ cực nóng đang chĩa vào bụng mình.

Tâm tình của Phong Quang lúc này thật sự giống như "đậu má", trên người cô không còn lại chút quần áo nào, tình cảnh hiện tại đặc biệt không ổn, cô vốn dĩ đã chuẩn bị xong tinh thần chịu chết, nhưng căn bản vẫn chưa hề chuẩn bị cho việc hiến thân.

Đối với loại chuyện này, từ trước đến nay cô đều chú trọng đến việc ít nhất hai bên phải có tình cảm với nhau, nhưng gã Kỳ Vị này ngay cả tình cảm là gì cũng không hiểu được, còn nói gì đến tình yêu chứ?

Kỳ Vị cẩn thận liếm sạch sẽ vết máu dính trên môi cô. Khóe môi hắn bị cô cắn ra một vết thương, một tia máu đang thấm ra ngoài, hắn nhếch môi mỉm cười, lộ vẻ quyến rũ hoang dại chưa từng có trước đây,"Phong Quang ngoan, chúng ta hãy thử một lần, nếu em không thích, thì về sau chúng ta sẽ không giao phối nữa."

Đây là logic gì vậy?

"Đây là thứ có thể tùy tiện thử sao?"

Cô nghiến răng nghiến lợi,'Anh có bệnh à?!"

Không đúng... Hắn vốn quả thưc có bênh mà. Kỳ Vị bao dung cười cười,"Chỉ cần Phong Quang vui vẻ, nói tôi ra sao cũng được hết."

Cô khựng lại, bất chợt có một loại ảo giác, rằng hắn vẫn là một người bình thường, lại còn là một người bình thường bao dung vô hạn đối với cô bạn gái thích gây rối vô cớ. Nhưng cô hiểu rất rõ, đây chỉ là ảo giác của cô mà thôi.

Trong lúc cô ngây ngẩn, Kỳ Vị cúi người xuống, lại lần nữa hôn lên môi cô. Nụ hôn này càng thêm nóng rực so với nụ hôn trước, cũng mang theo dục vọng mãnh liệt, tựa như muốn nuốt cô vào trong bụng luôn vậy.

Phong Quang không thể nào phủ nhận, rằng cô cũng có phản ứng đối với nụ hôn này, nhưng cảm giác xấu hổ lại đang nhắc nhở cô, tình huống hiện tại là không đúng, cảm xúc của hắn đối với cô, có lẽ chỉ đơn giản là tình dục mà thôi.

Cô bỗng nhiên lạc quan nghĩ, điều này có nghĩa là gì? Từ đồ ăn, cô đã biến thành đồng loại có thể giao phối với hắn sao? Như vậy có phải cũng cho thấy hắn đồng ý với thân phận "nhân loại" của cô hay không?

Kỳ Vị tựa như rốt cuộc cũng tìm ra điều cô yêu thích, chỉ cần hắn nhẹ nhàng thêm một chút, sự phản kháng của cô dường như cũng sẽ yếu bớt đi một phần.

Đúng vậy, cô vốn thích người đàn ông nhẹ nhàng, ánh mắt hắn sâu thêm, đầu lưỡi khẽ miêu tả đường nét môi cô, cuối cùng tiến vào miệng thơm của cô, chiếm lĩnh vị trí trong đó một cách dịu dàng nhất, từng bước một đoạt lấy hơi thở ngọt ngào của cô, làm tiếng hít thở của cô trở nên hỗn loạn.

Tiếng rên đứt quãng và tiếng thở dốc tràn ra từ giữa đôi môi họ

Đầu óc Phong Quang đã có dấu hiệu mơ màng, cô dùng chút lý trí còn sót lại để tự hỏi, rõ ràng người đàn ông này lần đầu hôn cô giống như một tay mơ mới vào nghề, vì sao lần thứ hai lại giống một tay già đời khiến người ta không chống đỡ nổi thế?

Cô cũng rất bội phục chính mình, tới bây giờ mà cô còn có thời gian tự hỏi vấn đề này nữa.
Bình Luận (0)
Comment