Quyển 21 - Chương 27: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thế
Quyển 21 - Chương 27: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thếQuyển 21 - Chương 27: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thế
"Không giống!" Phong Quang rất nhanh chóng lắc đầu phủ nhận,"Anh trai không giống như những xác sống đó. Ngay lúc Du Ký nổ súng... Anh ấy... Anh ấy đang cầm trong tay một cây cỏ ngắt được ven đường, anh ấy muốn tặng cho tôi..."
Một câu này, khiến Thư Bạch và Du Ký đều giật mình trong chốc lát.
Du Ký nói: "Lúc ấy, tôi cho rằng hắn sắp tấn công cô."
"Không... Anh ấy chưa từng công kích tôi." Phong Quang nắm chặt tay, chậm rãi nói:
"Anh ấy nhận ra tôi. Anh ấy biết tôi là ai."
"Nhưng trong nhận thức của Hạ thiếu gia khi đó, cô Hạ đang tồn tại với thân phận gì?" Thư Bạch tàn nhẫn nói ra sự thật,"Là chủ nhân, đúng không?"
Cô há miệng thở dốc, không thể phản bác nổi một câu.
Thư Bạch tiếp tục nói:
"Từ lúc mạt thế bùng nổ tới nay, đều chưa từng phát sinh chuyện nuôi xác sống, cho nên tôi không thể kết luận có phải xác sống nào cũng sẽ xuất hiện loại tình trạng ÿỷ lại chủ nhân này hay không, nhưng mà, cô Hạ cũng cần phải hiểu rõ một chút, việc học được cách lấy lòng chủ nhân nuôi dưỡng mình cũng chính là một loại bản năng."
"Ý anh là... Anh trai như vậy"
"Có lẽ cách nói này của tôi sẽ khiến cô Hạ cảm thấy không thể chấp nhận, nhưng đây quả thực là khả năng lớn nhất." Thư Bạch ngừng lại một lúc, còn nói thêm:
"Tôi biết, chỉ cần Hạ thiếu gia xuất hiện một chút tình cảm đặc thù, cô Hạ đều sẽ cảm thấy vẫn còn hy vọng, đây là lẽ thường tình, nhưng rất nhiều lúc, hiện thực lại tàn khốc hơn so với hy vọng của chúng ta rất nhiều. Chẳng phải vậy sao?"
"Cho dù điều anh nói là sự thật..."
Phong Quang nhẹ nhàng cười,"Tôi cũng không định từ bỏ, bất kể thế nào, cho dù anh trai tôi vĩnh viễn chỉ là một thi thể bất động, tôi cũng sẽ không để anh ấy nằm lại dưới mồ."
Cô nói: "Những ngày tháng sau này, cho dù anh ấy không thể nói, không thể chơi cùng tôi cũng không sao, cho dù chỉ là giữ lấy một thi thể, tĩnh lặng trong chớp mắt.
Không thể nghỉ ngờ, đây là một lời nói khiến người ta kinh ngạc, cũng đủ khiến người ta không thể nói gì thêm.
Du Ký nhìn về phía Thư Bạch, hắn đang đợi Thư Bạch phản ứng hắn cũng rất hiếu kì, không biết Thư Bạch sẽ phản ứng như thế nào.
Một lúc lâu sau, trong không khí lặng im truyền đến một tiếng cười khẽ của Thư Bạch,"Quan hệ của cô Hạ và Hạ thiếu gia, thật đúng là khiến người ta cực kỳ hâm mộ. Hạ thiếu gia có người em gái như cô Hạ đây, hẳn cuộc sống trong quá khứ nhất định là muôn màu muôn vẻ. Tôi cũng rất bội phục tình cảm... yêu quý của cô Hạ đối với anh trai."
Bốn chữ "tình cảm yêu quý" này, ý nghĩa trong đó quả thực khiến người ta liên tưởng xa xôi.
Phong Quang nhẹ nhàng mỉm cười,"Anh ấy là anh trai tôi, tôi phải bảo vệ anh ấy là chuyện đương nhiên rồi."
Cô cười bình thản, cho dù có người nghĩ rằng tình cảm của anh em bọn họ vượt quá mức thì có sao đâu, trước nay cô đều không để ý đến ánh mắt những người này, ít nhất cho dù hiện giờ đối mặt với Thư Bạch, cô cũng không còn ý định muốn tán hay công lược hắn nữa.
Di động của Phong Quang bỗng nhiên truyền ra một giọng nói,"Cô Hạ, Boss đang chờ cô ở phòng của cô."
Thư Bạch ngước mắt,"Đây là giọng nói của Guardian?"
"Đúng vậy, tôi cài đặt giọng Guardian thành giọng nói của anh trai. Thế nào, giọng nói của anh trai tôi có phải rất êm tai không?" Cô tươi cười xán lạn, tựa như một đứa trẻ nóng lòng mong được người khác ngợi khen.
Không... Đây là một loại trạng thái rất kỳ quái, ít nhất không một ai sẽ tin rằng, cô lại nhanh chóng thoát khỏi bi thương như vậy. Thư
Bạch cười gật đầu,"Đúng là rất êm tai."
Phong Quang lúc này mới vừa lòng nói:
"Tôi cũng thấy như vậy. Tôi về trước đây, ba còn đang đợi tôi. Giáo sư Thư, lần sau chúng ta lại nói chuyện."