Mau Xuyên Công Lược Nữ Xứng Có Độc (Dịch Full)

Chương 788 - Quyển 21 - Chương 42: Công Lược Giáo Sư Ngồi Xe Lăn Tại Mạt Thế

Quyển 21 - Chương 42: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thế Quyển 21 - Chương 42: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thếQuyển 21 - Chương 42: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thế

Năm đó, Vương Từ qua đời vì bệnh, Hạ Triều không thể chấp nhận kết quả này, vì thế ông đã liên hệ với tiến sĩ Trịnh. Ông Trịnh luôn rất có hứng thú với việc nghiên cứu sự sống, nên nếu Hạ Triều đã nguyện ý đầu tư, thì ông cũng vui vẻ thực hiện.

Nhưng khi đó, vì Hạ Triều nóng lòng muốn đạt kết quả, nên mới kiếm về một thi thể để thí nghiệm trước. Mới đầu thì thi thể kia cũng không có gì thay đổi, nhưng ngày hôm sau, thi thể này bỗng nhiên bật dậy, cắn mọi người trong phòng thí nghiệm, người của phòng thí nghiệm lại bị lây nhiễm mà đi cắn người khác, cứ thế, virus phát tán đến mức không thể khống chế được. Đây chính là nguyên nhân dẫn đến mạt thế.

Hạ Triều đã từng bắt Phong Quang buông tay Hạ Phong Ảnh, bởi cố níu giữ một người chết thì sẽ đến lúc bị tuyệt vọng nhấn chìm.

Nhưng chính ông chẳng phải cũng như vậy sao? Cho đến nay, thi thể của Vương Từ vẫn còn bị ông giấu ở chỗ nào đó trong căn cứ.

Vì Hạ Triều cảm thấy hối hận, nên ông mới thành lập Vùng Đất Phúc Âm, thu nhận những người may mắn còn tồn tại, dường như chỉ khi làm vậy, thì ông mới có thể giảm bớt một chút cảm giác áy náy trong lòng.

Nhưng rốt cuộc cũng đã có quá nhiều người phải chết.

Ông Trịnh lại thở dài,"Liệu anh có từng nghĩ tới, Thư Bạch chính là người được chọn cuối cùng để cứu vớt mạt thế này không?"

"Tôi hiểu..." Hạ Triều giơ tay đỡ trán,"Tôi sẽ dẫn các người đến phòng điều khiển Guardian."

Ngoài cửa, một giọng nói trầm thấp bỗng vang lên bên tai Phong Quang,"Đây đúng là một sự thật khiến người ta kinh ngạc, chẳng phải vậy sao?"

HAj2"

Phong Quang quay đầu, liền lập tức bị che kín miệng.

Du Ký bắt lấy cánh tay đang cố phản kháng của cô, lại hôn lên mặt cô một cái,"Phong Quang, sẽ hơi đau đấy, em cố chịu một chút vậy."

Cô lập tức nghĩ có chuyện không ổn, nhưng cô còn chưa kịp nghĩ cách cầu cứu thì cổ đã đau nhói tên, thân mình mềm nhữn, hôn mê bất tỉnh.

Cái "đau" mà hắn nói, đương nhiên là để chỉ độ mạnh khi hắn xuống tay. Du Ký bế Phong Quang lên, hắn nhẹ giọng,"Tạm thời giấu em đi trước, CN TL TDE9. C7 273D D*Ẻ LAI Lx TlẤC 7X. 4n X4 .\* CC LẺ$` — — KXÄ, 3+... phòng thủ nghiêm ngặt nhất, đoàn người đi qua rất nhiều trạm kiểm soát, tới tầng cao nhất của tòa nhà này. Đây chính là phòng điều khiển Guardian, chỉ mình Hạ Triều mới có thể mở ra cánh cửa cuối cùng này.

Bên trong cái gọi là phòng điều khiển đó, chẳng qua cũng chỉ có một quả cầu thủy tỉnh được đặt trên trụ pha lê sáu cạnh mà thôi.

Du Ký đẩy xe lăn, Thư Bạch đang ngủ say trên đó. Ông Trịnh bước qua, nhìn quả cầu thủy tỉnh kia, ông ta nói với Hạ Triều:

"Xem ra mấy năm nay anh đều sử dụng Guardian rất tốt."

Guardian là tác phẩm kiệt xuất nhất cả đời này của ông Trịnh.

Hạ Triều căng thẳng, bởi mọi vấn đề của Guardian đều sẽ liên quan đến toàn bộ căn cứ. Ông nói:

"Tiến sĩ, ông muốn làm gì thì làm nhanh lên."

"Guardian."

Ông Trịnh nói:

"Ta yêu cầu mi sửa chữa số liệu trong đầu óc Thư Bạch."

"Tuân lệnh, tiến sĩ." Quả cầu thủy tỉnh phát ra một luồng ánh sáng.

Khi ánh sáng sắp chiếu xuống người Thư Bạch, Du Ký lại đẩy xe lăn ra, lạnh nhạt nói: "Không cần."

Ông Trịnh nhíu mày,"Cậu có ý gì?"

Du Ký mỉm cười, hắn giơ tay, một tiếng súng vang lên, trên trán ông Trịnh liền có thêm một cái lỗ. Ông ta ngã xuống đất, ngay cả một tiếng kêu cũng chưa kịp phát ra.

Hạ Triều cũng nhanh chóng rút súng ra. Ngay lúc ông muốn nổ súng, Du Ký liền ấn nút trên máy truyền tin. Trong nháy mắt, trước mặt Hạ Triều xuất hiện một màn hình điện tử lơ lửng giữa không trung, hình ảnh trên đó chính là Phong Quang bị trói, hôn mê bất tỉnh.

"Anh đã làm gì con gái tôi!?"

"Không cần hoảng hốt."

Lần này, người nói chuyện chính là Thư Bạch, hắn mở to mắt, khẽ mỉm cười."Mục đích của chúng tôi chỉ là Guardian. Chỉ cần ông trao quyền hạn cao nhất của Guardian cho chúng tôi, con gái ông tất nhiên sẽ trở lại bên cạnh ông."

"Thư Bạch... Anh không hề hôn mê?"

"Có Du Ký ở đây, đương nhiên không ai có thể khiến tôi bị thương được. Việc tôi hôn mê cũng chỉ là do tiêm một loại thuốc vào người, nếu
Bình Luận (0)
Comment