Quyển 22 - Chương 50: Công lược người cản thi
Quyển 22 - Chương 50: Công lược người cản thiQuyển 22 - Chương 50: Công lược người cản thi
Đối mặt với lời nói rõ ràng có chứa ý cảnh cáo của Vương Từ, không phải Lãnh Dạ không hiểu, nhưng hắn vẫn nói,"Bà Hạ, xin hãy để tôi nói hết lời. Hôm nay tôi tới đây, là vì muốn giải trừ hôn ước."
Lời vừa mới dứt, người trong phòng liền ồ lên.
Sắc mặt Hạ Triều trở nên lạnh lẽo,"Vương tử Lãnh Dạ, có phải anh đã nói nhầm hay không?"
"Tôi nói rất rõ ràng."
Lãnh Dạ cũng lạnh nhạt nói: "Tôi muốn giải trừ hôn ước với cô Hạ."
Ngay lúc theo Tô Tường Vi rơi vào vực sâu địa ngục, Lãnh Dạ vốn cũng cho rằng mình chết chắc, nhưng hắn không hề cảm thấy hối hận. Ở dưới vực sâu, hắn ôm thân thể Tô Tường Vi, cảm thấy một cảm giác hoảng loạn chưa từng có nhưng lại quen thuộc một cách khó hiểu. Lúc ấy hắn cũng bị thương, đối mặt với sự tấn công từ bách quỷ, hắn không thể nào ngăn cản được, cũng ngay lúc hắn cảm thấy tuyệt vọng, thân thể Tô Tường Vi lại phát ra ánh sáng.
Ánh sáng kia chiếu lên người hắn, khiến ký ức từ mấy trăm năm trước tại trở về.
Hóa ra, vào 300 năm trước, Lãnh Dạ là Đại tướng quân Ma giới, dưới trướng của hắn còn có tứ đại hộ vệ bảo hộ công chúa. Lúc đó, tướng quân và công chúa yêu nhau, lại không được quốc vương tán thành. Vì quốc vương muốn chấm dứt tình cảm của công chúa nên đã quyết định cho công chúa liên hôn với vương tử nước láng giềng, tướng quân không cách nào chấp nhận nên đã dẫn theo công chúa bỏ trốn suốt đêm, nhưng lại bị người của quốc vương phát hiện. Quốc vương hạ lệnh xử tử tướng quân, nhưng trong hỗn loạn, công chúa đã chắn thay tướng quân một nhát đao.
Công chúa cứ như vậy mà hương tan ngọc nát, tướng quân không thể chấp nhận kết quả này, liền lựa chọn tự sát vì tình. Đến 300 năm sau, tứ đại hộ vệ kia ngụy trang thành F4 vườn trường, không ngừng tìm kiếm công chúa chuyển thế. Khi thấy hiệu ứng đặc biệt của Phong Quang, bọn họ liền cho rằng Phong Quang là công chúa, mãi tận đến khi Tô Tường Vi xuất hiện.
Mà khi ký ức kiếp trước của Lãnh Dạ thức tỉnh, Tô Tường Vi cũng mở bừng hai mắt, thân phận công chúa Ma giới của cô ta thức tỉnh.
Khi cô ta hồi sinh, thì tiếp theo, những người bị giam ở địa ngục đều thoát khỏi nơi đó nhờ sức mạnh ma thuật "tình yêu" của công chúa.
Ninh Dịch sẽ không thể hiểu nổi, có một thứ có thể áp đảo hào quang mạng, nhưng Tô Tường Vi và Lãnh Dạ vẫn có thể sống sót.
Ai bảo bọn họ là vai chính đây?
Nghe Lãnh Dạ nói muốn giải trừ hôn ước, Vương Từ cười lạnh một tiếng,"Vương tử bỗng nhiên nói muốn giải trừ hôn ước, chẳng lẽ là vì cô gái bên cạnh anh đây?"
Lãnh Dạ trầm mặc một giây, vẫn quyết định thành thật trả lời,"Hôn ước giữa tôi và cô Hạ, là do cha tôi quyết định..."
Vương Từ lại cười,"Nhưng khi đó chẳng phải vương tử cũng không hề phản đối hay sao?"
"Khi đó là vì tôi còn chưa gặp được người mình thích, cho nên..."
"Cho nên vương tử cảm thấy cưới ai cũng đều không sao cả. Nhưng giờ lại gặp người mình thích, vì vậy liền muốn giải trừ hôn ước có đúng không?" Vương Từ châm chọc nói:
"Anh coi vị hôn thê là gì vậy? Là bàn đạp trước khi anh gặp được tình yêu đích thực sao? Nói thật, loại người giống như anh, tôi rất hoài nghỉ rằng ngay cả sau khi kết hôn, nếu anh gặp cái gọi là tình yêu đích thực, anh cũng sẽ lựa chọn hủy hôn vì thứ tình cảm đó. Nói dễ nghe một chút thì đó là vì anh theo đuổi tình yêu đích thực, nhưng nói khó nghe một chút, thì anh cũng chẳng khác gì những gã đàn ông ngoại tình thích đứng núi này trông núi nọ."
Lãnh Dạ không còn lời gì để nói. Hắn vốn không khéo miệng, thông thường chỉ dựa vào khí thế mà trấn áp người ta, nhưng khi gặp được kiểu người không bị ảnh hưởng chút nào từ khí thế của hắn như Vương Từ, hắn liền bó tay hết cách.
Tô Tường Vi bỗng nhiên đứng ra nói:
"Lãnh Dạ không hề nghĩ tới việc đùa bỡn tình cảm của những người khác, tôi và hắn vốn đã có nhân duyên trời định. Huống hồ chẳng phải cô Hạ cũng thích người khác rồi sao?"