Quyển 24 - Chương 9: Công lược ảnh đế hết thời
Quyển 24 - Chương 9: Công lược ảnh đế hết thờiQuyển 24 - Chương 9: Công lược ảnh đế hết thời
"Tôi muốn tới thì tới, thông báo với ông làm gì?"
Bảo vệ cửa dĩ nhiên không dám tiếp tục ngăn cô lại nữa, Phong Quang tươi cười bước vào trong chỉ một chớp mắt đã thu hút được toàn bộ những ánh mắt vừa rồi còn chú ý tới Vũ Văn
Nhưng cô lại làm lơ vẻ cười làm lành của chủ tịch công ty Phong Thượng mà lập tức đi tới góc đại sảnh. Tới trước mặt Đoạn Mộ, cô mỉm cười cầm lấy ly rượu vang đỏ từ trong tay hắn, cô khẽ chớp mắt nói:
"Nếu đã không thích, vậy không cần uống làm gì."
"Cô Hạ"
Đoạn Mộ mỉm cười xem như đáp lại. Bởi vì Phong Quang mà hắn cũng trở thành mục tiêu khiến mọi người chú ý, đã rất lâu hắn chưa hưởng thụ cảm giác tồn tại mạnh mẽ đến vậy của bản thân mình.
Phong Quang tùy ý đặt ly rượu vang đỏ vào trong tay vị chủ tịch bị ngó lơ kia, cô dắt tay Đoạn Mộ, cười hì hì mà nói:
"Tôi đã đặt chỗ ở nhà hàng Lam Sắc, để tôi mời anh đi ăn ngon."
Diêu Phong đứng nhìn mà tròng mắt như sắp rơi xuống.
Đoạn Mộ lịch sự rút tay mình ra, hắn ôn hòa nói:
"Tôi nghĩ, tôi còn chưa thể đi được."
"Vì sao?"
"Vì bữa tiệc này còn chưa kết thúc."
"Nói cách khác, anh phải đợi tiệc kết thúc mới có thể đi ăn cùng tôi sao?"
"Có lẽ vậy, cũng có lẽ không."
Một đáp án ba phải kiểu cái nào cũng được.
Phong Quang lại cười.
"Nhưng nếu như không thử, vậy chắc chắn sẽ chẳng có gì. Chủ tịch Triệu."
"À vâng, cô Hạ."
Vị chủ tịch Triệu này dĩ nhiên chính là ông chủ công ty Phong Thượng.
"Bữa tiệc của ông đã bắt đầu được bao lâu?"
Chủ tịch Triệu nhìn đồng hồ của mình,"Đã được 12 phút."
#13 lâu rồi: muốn †ao auan hê cũng đã †an yona. ó nhải đã đến lúc ông nên tuyên bố kết thúc tiệc hay không?"
"Này... cô Hạ..."
Chủ tịch Triệu khó xử nhăn mày. Đương nhiên ông ta không nghỉ ngờ tầm quan trọng của Phong Quang đối với toàn bộ nhà họ Hạ, nhưng bảo ông ta cứ thể tuyên bố kết thúc qua loa bữa tiệc kỷ niệm 15 năm thành lập của công ty, điều này quả thực là chuyện cực kỳ không ổn.
Phong Quang quay đầu lại ngọt ngào cười,"Chủ tịch Triệu, ông có muốn công ty mình còn có thể tổ chức lễ kỷ niệm 16 năm không?"
Xem này xem này, đây quả thực là uy hiếp người ta một cách ngang ngược vô lý còn hơn cả tổng tài bá đạo trong truyền thuyết.
"Cô, cô Hạ..."
"Chủ tịch Triệu hãy cứ kết thúc tiệc cho sớm đi, dành thời gian để lo việc kiếm tiền còn hơn."
Phong Quang lại tùy ý nói:
"Nghe nói gần đây chủ tịch Triệu muốn làm ăn ở Đông Âu. Đúng lúc, mẹ tôi cũng có vài mối quan hệ ở bên đó..."
Đôi mắt chủ tịch Triệu lập tức sáng lên "Cô Hạ nói phải, bữa tiệc này lúc nào cử hành cũng được, hôm nay liền kết thúc đi."
Lời này vừa nói ra, chủ tịch Triệu liền nhận được không ít ánh mắt hâm mộ ghen tị. Số người muốn tạo quan hệ với nhà họ Hạ không phải số ít, nhưng hôm nay chủ tịch Triệu không phải làm gì mà đã có một thị trường Đông Âu, đó là nơi tập hợp của các trung tâm mua sắm, mọi người đều không nhịn được mà đỏ mắt ghen tị.
Phong Quang lại nhìn về phía Đoạn Mộ, lần này cô không cầm tay hắn mà thật cẩn thận khẽ kéo ngón trỏ hắn,"Thế nào? Anh có đi ăn cơm với tôi không?"
"Nếu tôi cự tuyệt, cô Hạ sẽ dùng biện pháp khác để thay đổi ý nghĩ của tôi sao? Cũng giống như với chủ tịch Triệu vậy."
Đoạn Mộ hỏi nhẹ nhàng, dường như chỉ vì tò mò mà tùy ý hỏi.
Vì thế, Phong Quang trả lời cũng rất nhẹ nhàng."Tất nhiên, tôi cũng sẽ dùng biện pháp khác để thay đổi ý định của anh."
Diêu Phong vội vàng dùng khuỷu tay khẽ huých Đoạn Mộ, ý bảo hắn tuyệt đối không nên đắc tội vị đại tiểu thư này.
Đoạn Mộ lại chỉ im lặng mỉm cười, không có phản ứng nào khác.
Phong Quang mếu miệng, trong mắt dường như lấp lánh ánh lệ, cô nói với vẻ hết sức đáng thưởng: "Nếu anh không đi cùng tôi, vậy tôi liền khóc cho anh xem."