Quyển 24 - Chương 18: Công lược ảnh đế hết thời
Quyển 24 - Chương 18: Công lược ảnh đế hết thờiQuyển 24 - Chương 18: Công lược ảnh đế hết thời
Phong Quang ngây người trong chốc lát, ngay sau đó lại vui mừng ra mặt,"Hai người chúng ta đều đẹp."
Cuộc đối thoại này nghe có vẻ hơi ấu trĩ, nhưng cô lại không cảm thấy như vậy.
Đoạn Mộ nhìn lên tường, kim đồng hồ đã chỉ đến 11 giờ, hắn nói:
"Hiện tại mưa đã nhỏ, để tôi đưa cô Hạ trở về."
"Thời gian còn sớm nha." Cô co tròn người lại trong một góc sô pha, nói:
"Tôi không quay về."
Tư thế đó chính là để dù hắn muốn nhấc cô lên cũng không nhấc được.
Đoạn Mộ bất đắc dĩ cười,"Cô Hạ, thân là con gái, ở lại chung cư của đàn ông độc thân thực sự không phải là một chuyện an toàn."
"Nói như vậy... là anh định làm gì đó với tôi sao?"
Thoáng chốc, hai con mắt cô đều sáng lên, giống như đã chuẩn bị xong hết, bất kể hắn muốn làm gì, cô cũng sẽ vui vẻ chấp nhận.
Nhưng hắn cũng không phải là người như vậy, đối mặt với dáng vẻ giả bộ không hiểu của cô, hắn chỉ có thể nói càng thêm rõ ràng,"Nếu những người khác biết một cô gái như cô xuất hiện trong phòng một người đàn ông vào buổi tối, chỉ sợ sẽ rước lấy không ít lời bàn tán không hay."
"Anh sợ làm hỏng thanh danh của tôi? Vậy rất dễ nha, nếu bị người ta thấy được, tôi liền trực tiếp tuyên bố anh là vị hôn phu của tôi chẳng phải sẽ tốt à?"
"Cô Hạ, theo tôi được biết... dường như cô đã có đối tượng hôn ước rồi."
Tuy nói tất cả mọi người đều không biết tiểu thư nhà họ Hạ có hôn ước với Vũ Văn, nhưng vẫn có không ít người biết, đại tiểu thư nhà họ Hạ đã có hôn ước rồi, chẳng qua, hiếm ai biết đối tượng hôn ước kia chính là Vũ Văn mà thôi.
Phong Quang thản nhiên nói:
"Dù sao tôi cũng sẽ sớm giải trừ hôn ước thôi."
"Hôn ước do gia tộc định ra có dễ dàng giải trừ như vậy sao?"
Cô híp mắt cười,"Chuyện này anh lại không hiểu rồi, từ sau khi nhà họ tôi đã sớm muốn để tôi và hắn giải trừ hôn ước."
Mười mấy năm trước, cha mẹ Vũ Văn qua đời, việc làm ăn của nhà họ Vũ cũng xuống dốc không phanh. Tuy nói Hạ Triều cũng không phải là người nông cạn ghét nghèo yêu phú quý, nhưng ông luôn không hài lòng Hôn ước này của Phong Quang có thể nói là dù Vũ Văn không vì Bạch Tuyết mà chủ động giải trừ hôn ước thì Hạ Triều cũng sẽ tự nghĩ cách giải trừ.
Đoạn Mộ nói: "Hóa ra vị hôn phu của cô Hạ là Vũ Văn."
"Anh yên tâm, tôi không có một chút thiện cảm nào với hắn."
Phong Quang nghiêm túc nhìn Đoạn Mộ,"Hơn nữa, Vũ Văn cũng không hề thích tôi. Chẳng bao lâu nữa, hôn ước giữa tôi và hắn sẽ giải trừ."
Đoạn Mộ mỉm cười, không nói gì. Ở giới giải trí không ai biết gia thế của Vũ Văn, nhưng có thể móc nối quan hệ với nhà họ Hạ thì hẳn là bối cảnh sẽ không đơn giản, còn Đoạn Mộ, hắn chỉ là con của một tác giả mà thôi.
Phong Quang khẽ chớp mắt, không hiểu hắn im lặng để suy nghĩ điều gì, cô lại ngáp một cái, ôm đầu gối mơ màng sắp ngủ.
Đoạn Mộ rốt cuộc cũng mở miệng.
"Mệt rồi thì đi ngủ đi."
Cô lại lập tức có tỉnh thần,"Anh không đuổi tôi đi nữa sao?"
Hắn cười,"Tôi cũng không có ý đuổi cô đi, chỉ là đề nghị cô sớm về nhà một chút mà thôi."