Quyển 25 - Chương 21: Công lược hoàng đế bệnh tật
Quyển 25 - Chương 21: Công lược hoàng đế bệnh tậtQuyển 25 - Chương 21: Công lược hoàng đế bệnh tật
Bên kia, Hoa Chúc Chúc còn nói thêm:
"Bệ hạ, các ngài vẫn luôn nói rằng ta là Thần Nữ, nhưng chính ta lại không biết nên làm thế nào mới có thể dùng thần lực giúp nước Nam Thải giải quyết vấn đề ngập lụt, nên trong lòng ta cũng rất băn khoăn. Lần này ta tới đây cũng là vì muốn góp chút sức nhỏ, cho dù chỉ là phát cháo cho dân cũng được."
"Thần Nữ có tâm. Ta thay mặt toàn bộ người nước Nam Thải cảm tạ Thần Nữ."
Mộ Quy đứng lên, đến gần Hoa Chúc Chúc cười nói:
"Chỉ là ở đây công việc bề bộn, còn rất nhiều chuyện vẫn chưa sắp xếp xong, nếu tùy ý để Thần Nữ ra ngoài thì sẽ rất nguy hiểm. Vì vậy Thần Nữ cứ ở lại chỗ này một thời gian, chờ đến khi sắp xếp ổn thỏa. Về chuyện phát cháo, ta sẽ để Phong Tuyền đi lo liệu."
"Vậy được..." Hoa Chúc Chúc khẽ gật đầu.
Mộ Quy lại nhìn về phía Nhật Quỹ. Phong Quang đang được Nhật Quỹ che ở phía sau, dĩ nhiên là hắn không nhìn thấy cô được.
Môi mỏng khẽ nhếch, hắn lại cười mà nói:
"Nghe nói Thần Nữ có quen biết với Phong Quang cô nương và Nhật Quỹ công tử?"
Hoa Chúc Chúc như lâm đại địch, căng thẳng nói:
"Phải, bọn họ đều là bằng hữu của ta."
Phong Quang bỗng dưng bị nhắc đến, đang buồn ngủ cũng lập tức tỉnh táo lại. Mộ Quy lại nói:
"Không ngờ các vị tại là bằng hữu, duyên phận đúng là rất thần kỳ."
"Phải, phải nha..." Hoa Chúc Chúc cười đến nỗi mặt sắp cứng đơ.
Mộ Quy đi tới trước mặt Nhật Quỹ, Phong Quang không thể giả chết tiếp được, cô bước ra một bước từ sau lưng hắn, mỉm cười lịch sự.
Mộ Quy nói:
"Nếu hai vị là bằng hữu của Thần Nữ mà lại để hai vị làm thị vệ và cung nữ thì cũng quá không hợp lễ rồi. Hai vị là bằng hữu của Thần
Nữ thì cũng chính là bằng hữu của ta, không thể để hai vị làm hạ nhân nữa, các vị đều là khách của ta."
Nhật Quỹ khách khí nói: "Chúng ta xuất thân thấp kém, không gánh nổi một câu này của bệ hạ."
"Thân phận không thể quyết định phẩm đức của một người, xuất thân thế nào cũng không thể chứng minh một người có đáng để kết giao bằng hữu hay không."
Mộ Quy chậm rãi nói:
"Ta thấy Nhật Quỹ công tử tuấn tú nho nhã, hẳn là học thức cũng rất uyên bác. Không biết Nhật Quỹ công tử có nguyện ý trở thành một quan văn như Trung thư lệnh(1) hay không?"
Đợi đã nào... Đột nhiên ngài để một người làm quan như vậy, không phải hơi quá qua loa đấy chứ?
"Bệ hại"
Phong Tuyền lại lần nữa góp lời, thuận tiện còn nhìn Tinh Tích, ý bảo hắn cùng đứng ra khuyên nhủ. Nhưng Tỉnh Tích hoàn toàn không định làm thế, chức trách của hắn là cung phụng thần linh, chuyện lớn trong triều hắn sẽ nhất định không tham dự.
Nhật Quỹ nói:
"Tạ ơn bệ hạ cất nhắc, nhưng thần vốn không có ý định làm quan. Vẫn mong bệ hạ thứ lỗi."
"Nếu Nhật Quỹ công tử không muốn, vậy thì cứ quên đi."
Mộ Quy không ép buộc. Hắn lại cúi đầu nhìn Phong Quang, đầu tiên là ôn hòa cười, tiếp theo liền nói:
"Vậy Phong Quang cô nương thì thế nào? Không biết tương lai có nguyện ý theo ta vào cung không?"
Phong Quang ngây ra, lại lập tức cảm thấy Nhật Quỹ nắm tay mình chặt hơn, cô mất tự nhiên mà mỉm cười,"Ta lớn lên cùng ca ca , ca ta ở đâu ta ở đó""
Cô cũng rất lựa lời mà cự tuyệt.
"Phong Quang cô nương không suy xét thêm à? Nàng và Thần Nữ là bằng hữu, một khi tiến cung, nàng cũng có thể thường xuyên ở bên cạnh Thần Nữ kia mà."
Cô căn bản là không muốn ở cạnh Hoa Chúc Chúc có được không!?
Phong Quang lại cười,"Thần Nữ có thể gọi ta là bằng hữu, ta cũng đã rất vinh dự rồi. Nếu lại mặt dày mà thường xuyên quanh quẩn bên cạnh Thần Nữ, với thân phận của ta thì thật sự không gánh nổi."
Mô OUuv mỉm cười đen đẽế "Không sao. Phong Ouiand cô nướng không cần trả lời gấp như vậy, nàng có thể chậm rãi suy xét. Rốt cuộc thì chuyện tương lai cũng không ai nói trước được."
*x+*xx*xx*xx*x***
(1) Trung thư lệnh: Chức quan đứng đầu triều đình, có thể coi tương đương với Tể tướng.