Mau Xuyên: Cứu Vớt Boss Nam Chủ Hắc Hoá

Chương 1388

Có lẽ là nhìn ra cô oán thầm, Rozelle cúi người, "Ngài không ngại mà nói, lần sau cần lấy cái đồ vật gì, có thể giẫm ở bên trên bả vai của ta."

Trầm Mộc Bạch, "..."

Cô một chút cũng không cao hứng được không?

Hơn nữa Rozelle gia hỏa này, bây giờ nói chuyện càng ngày càng không thể thích.

Kỳ thật cô cũng không phải là rất thấp, chính là nam chính dáng dấp quá cao.

Trầm Mộc Bạch nghĩ lại, lại cảm thấy uất khí trong lồng ngực giảm bớt một chút, sau đó biến trở về kẻ ngu si, vô cùng cao hứng đi sân huấn luyện.

Sản nghiệp trên danh nghĩa Harriman không ít, trong đó dưới mặt đất kết nối thì có một chút.

Đấu trường dưới mặt đất là tài sản trong đó một cái đầu nguồn, Yadefu năm gần đây cố ý rèn luyện cô, chậm rãi đem một vài sản nghiệp giao cho cô quản lý.

Trầm Mộc Bạch đối với mấy cái sinh ý trên sân này không phải rất tinh thông, nhưng cũng may có Rozelle ở đây, cô cuối cùng là tâm bớt hơn phân nửa.

Thời điểm đi vào đấu trường dưới lòng đất, thanh âm tiếng ồn ào truyền đến, toàn bộ hoàn cảnh lộ ra có mấy phần chướng khí mù mịt.

Người phụ trách đem bọn họ dẫn đến hậu trường.

Một ít nhân viên công việc không khỏi ngước mắt nhìn đến.

Cứ việc trang phục trên người cô gái giản dị điệu thấp, nhưng là cô cái khuôn mặt thực sự quá xuất sắc kia để cho mỗi người cảm thấy kinh diễm.

Dưới tóc dài đen như tơ lụa, ngũ quan tinh xảo giống như là chiếm được Thượng Đế sủng ái, dù cho đơn độc lựa đi ra, cũng vẫn như cũ tìm không ra cái gì tì vết.

"Cô ấy là ai?" Một vị thanh niên tóc xám không khỏi dò hỏi, hắn ta là một trong tuyển thủ tranh tài trọng điểm nơi này, bởi vì khuôn mặt anh tuấn, bình thường nhận các nữ sĩ hoan nghênh. Lúc này gặp được thiếu nữ, trong mắt chảy ra thần sắc liệp diễm.

"Cadic, ta khuyên anh chính là không nên đánh chủ ý lên cô ấy." Một vị nhân viên công tác trong đó nói, "Anh chính là nhanh ra ngoài đi, lập tức phải đến anh so tài."

Cadic khinh thường cười cười, chỉ cần hắn ta muốn, liền không có nữ sĩ câu không đến, huống chi còn có không ít phu nhân vì hắn ta cảm mến, "Anh còn không có nói cho ta biết thân phận cô ấy."

Nhân viên công tác trả lời, "Cô ấy là Harriman Lona, thiên kim của Yadefu tiên sinh."

Cadic lộ ra thần sắc giật mình.

Cho là hắn ta bị hù dọa, nhân viên công tác nhún vai một cái nói, "Cô ấy cũng không phải những nữ nhân anh gặp qua kia, chỉ cần cô ấy nói một câu, anh tùy thời liền có thể xéo đi."

Cadic lộ ra thần sắc nghiền ngẫm, "Thế nhưng là ta thấy bộ dáng cô ấy giống như rất đơn thuần."

"Anh thấy nam nhân tóc đen bên người cô ấy kia sao?" Nhân viên công tác lộ ra một cái nụ cười ý vị không rõ, "Hắn có thể so sánh anh anh tuấn hơn nhiều."

Cadic hồi tưởng một lần, có chút khó chịu, bởi vì hắn ta thực sự không có cách nào phản bác.

"Vậy thì thế nào? Gia hỏa kia nhìn qua một bộ dáng băng lãnh lạnh nhạt, Lona tiểu thư nhất định sẽ cảm thấy hắn rất vô vị."

Nhân viên công tác cảm thấy hắn ta điên, "Cadic, ta lời nói anh vẫn chưa rõ sao? Chớ tự không lượng sức."

Cadic nói, "Ta biết, ta cũng nghĩ giống vậy, nhưng cô ấy thật sự là quá đẹp, nếu như ta bỏ lỡ cùng cô ấy gặp gỡ, ta nhất định sẽ hối hận cả một đời."

Trầm Mộc Bạch ngáp một cái, cô để cho Rozelle đi thẩm tra những cái giấy tờ và số liệu kia, bởi vì cô thật sự là lười nhác động não, hơn nữa lại rất phí tinh lực.

"Là Lona tiểu thư sao?" Vang lên bên tai một đường thanh âm thanh niên.

Nâng mắt lên, là một người xa lạ, Trầm Mộc Bạch lộ ra thần sắc nghi hoặc.

"Xin ngài nhận lấy bó hoa này." Cadic đưa qua một vật, thời điểm thấy thiếu nữ không hề bị lay động, cúi người dừng đến lỗ tai cô, hạ giọng nói, "Đợi chút nữa có thể tới quan sát ta tranh tài sao? Ta chờ ngài."
Bình Luận (0)
Comment