(7)
Cùng là đàn ông với nhau, tuy rằng Đường Càn hàng ngày đều là một vẻ nghiêm trang cấm dục, nhưng lúc này đám người khẳng định, lúc này không nên giữ người lại.
Đối mặt với những ánh mắt đủ loại màu sắc khác thường, Vu Yên khẳng định bọn họ hiểu sai rồi, nhưng mà cô cũng không giải thích làm gì, càng giải thích bọn họ càng được đà bổ não.
Dù sao Đường Càn lần này đã giúp cô giải quyết không ít phiền toái.
Đường Càn cũng không nói gì thêm, nhanh chóng mang Vu Yên đi ra khỏi khách sạn, thỉnh thoảng gặp được những nhân viên phục vụ muốn cụp lén, Vu Yên đều nhanh chóng tránh xa Đường Càn thêm mọt chút.
Theo Đường Càn lên xe, không khách khí ngồi xuống, Vu Yên quay sang hỏi hắn, "Vừa mới tới đã đi có phải là không tốt lắm?"
Đường Càn lái xe, mắt nhìn thẳng về phía trước, thanh âm lãnh đạm, "Đi sớm hay muộn cũng giống nhau."
"Nhưng nếu không phải do tôi, Đường lão sư cũng không đi sớm như vậy." Đôi mắt thanh triệt của cô lúc này giống có chút mờ mịt của hơi rượu, chăm chú nhìn sườn mặt hắn, "Đường lão sư... sao anh lại tốt với tôi như vậy?"
Khuôn mặt nhỏ đầy vẻ tò mò, lại có chút khó hiểu, trong mắt phản chiếu bóng dáng hắn, thừa dịp phía trước kẹt xe, Đường Càn quay đầu, nhìn vào mắt cô, "Cô thấy mục đích của tôi là gì?"
Bốn mắt nhìn nhau, bên ngoài tất cả đều là xe cộ di chuyển đều đều, Vu Yên đỏ hạ, nhanh chóng dời tầm mắt, "Tôi nghèo lắm, cả người chắc cũng chỉ có một khuôn mặt tàm tạm."
Dứt lời, Đường Càn không nhịn được cười khẽ ra tiếng, hắn cũng rất tò mò, vì sao tất cả mọi người đều không tin hắn chỉ là đơn thuần muốn dìu dắt hậu bối một chút?
"Đường lão sư cảm thấy một người đối xử tốt với mình, thì là vì lý do gì được?" Cô bỗng nhiên nói.
Vu Yên tròng mắt chuyển động, bĩu môi, quay đầu bình tĩnh nhìn hắn nói: "Tôi sẽ cho rằng người đó thích tôi."
Giọng nữ ngọt thanh vang lên bên tai, Đường Càn không khỏi câu môi, không nghĩ cô cũng dám nói ra lời như vậy, lời nói một chút cũng không uyển chuyển, nhưng mà Đường Càn cảm thấy mình không hạ thủ với tiểu cô nương như vậy được.
Quay đầu, hắn bỗng nhiên cúi người nghiêng qua, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nghiêm túc nói: "Vậy cô sẽ đáp ứng sao?"
Trong xe một mảnh yên tĩnh, đối diện với con ngươi đen nhánh trầm lặng của người kia, Vu Yên chớp chớp mắt.
Đường Càn chưa kịp phản ứng thì tiểu cô nương bỗng nhiên duỗi tay ôm lấy cổ hắn, thò mặt qua hôn chụt lên môi hắn một cái.
Xúc cảm ấm áp nhẹ nhàng như bọt nước, nhanh chóng tan đi.
Đường Càn cứng đờ tại chỗ, thần sắc một mảnh phức tạp, nhìn khuôn mặt nhỏ của tiểu cô nương, lại nhìn xuống đôi môi đỏ như hoa đào, ánh mắt mắt hắn tối sầm lại, khẽ nhíu mày, quay người lại, nhấn ga lái xe đi.
Trong xe tức khắc khôi phục một mảnh yên tĩnh, không khí có chút quỷ dị làm Vu Yên cảm thấy có phải cô quá chủ động, sắc mặt người bên cạnh căng chặt, cô đột nhiên hoài nghi Đường Càn có phải hay không chán ghét cô rồi?
Một đường đi hai người đều không nói chuyện.
Xe dừng lại trước cửa khách sạn, cô đánh bạo nhìn Đường Càn nói: "Tôi......"
"Một người đối tốt với cô, cô cũng không nên ngay lập tức quay ra thích người ta, cô còn trẻ, trong chuyện tình cảm của bản thân nên lí trí một chút.""
Giọng nói của Đường Càn lúc này rất bình tĩnh, Vu Yên cũng ngẩn người, ý của hắn chính là cô đem lòng biết ơn của mình biến thành yêu thích, là đang nhầm lẫn?
Vu Yên kéo áo khoác che trên đùi xuống, khuôn mặt nhỏ căng lên, giọng nói lại hơi nghẹn, giống như đang nhịn, cố gắng không khóc, "Tôi hiểu rồi."
Sau đó mở cửa xe đi vào khách sạn.
Nghe giọng nói có chút nghẹn ngào của cô, tay Đường Càn cầm chặt tay lái, trong lòng lại có chút không thoải mái lại có chút hụt hẫng. Hắn coi cô là hậu bối mà nhắc nhở, vì sao trong lòng lại khó chịu như vậy?
Trở lại phòng khách sạn, Vu Yên tâm tình cũng có chút phức tạp, lấy tính cách Đường Càn mà nói, hắn đọt nhiên bị tiểu nữ sinh cưỡng hôn, sẽ vô cùng chán ghét.
Nhưng lần này, xem biểu hiện của Đường Càn, có lẽ không phải chán ghét mà là bất ngờ đi.
Còn ngồi đó giảng đạo lí, như vậy Đường Càn cũng không phải là không có cảm giác với cô, bằng không cũng sẽ không giúp đỡ cô nhiều lần như vậy,
Cho nên lúc này hẳn là nên lạnh lùng với hắn một chút, cho hắn có thời gian suy nghĩ xem rốt cuộc tình cảm của hắn là gì, chủ động quá khẳng định là không được.
Hôm nay uống một ít rượu, Vu Yên nhanh chóng ngủ mất.
Ngày hôm sau, sau khi lên máy bay về nhà, official weibo của Quân Lâm tuyên bố cô giải trừ hợp đồng với Tinh Hoa, đoàn phim 《 chiến đồ 》cũng lập tức công bố nữ chính của phim, cái tên Vu Yên cùng 《 chiến đồ 》 lập tức chễm chệ chiếm top ba hot search, phía dưới Weibo tức khắc xuất hiện rất nhiều bình luận bôi đen.
Võng hữu A: Ba từ bạch nhãn lang chính là để chỉ Vu tiểu thu đi, đậu được cành cao liền một chân đem công ty nâng đỡ chính mình đá đi [ mỉm cười mặt ]
Võng hữu B: Tôi nói thẳng, phân lễ gặp mặt này của Quân Lâm cũng quá lớn, chẳng lẽ không suy xét đến kỹ thuật diễn của Vu tiểu thư sao?
Võng hữu C: Bôi đen cũng thôi đi, Yên Yên nhà ta vẫn là là nữ chính[ mỉm cười mặt ]
Võng hữu D: Nhìn đội hình, cảm giác người nào đó sẽ bị đè ép không còn một mảnh nha [ cười khóc ]
Võng hữu E: Đừng vũ nhục nam thần nhà ta có được không? Diễn xuất của Vu Yên kia tới làm trò khôi hài sao?
Đối thủ cạnh tranh của nguyên chủ rất nhiều, vốn dĩ cô là loại người bị chèn ép vào hoàn cảnh xấu, hiện giờ bắt được một cái đại tài nguyên như vậy, khó tránh khỏi chọc người ghen ghét, bôi đen cũng không sao, Tôn Huy nói cũng sẽ cho người ép xuống, không cần để trong lòng.
Không có lịch trình mới, Vu Yên liền ở nhà bồi cha mẹ, tuy rằng hai người với việc cô tiến vào giới giải trí chính là kịch liệt phản đối, nhưng việc đã đến nước này cũng không thể nói cái gì nữa, ngược lại sẽ hỏi cô một ít chữ í mang đi khoe họ hàng thân thích.
Trên mạng ầm ĩ một vòng rồi cũng dần dần bình ổn lại, chờ ngày tham gia tổ quay phim đến, lại xuất hiện rất nhiều phóng viên ở ngoài canh chừng, cũng may phim trường đều có bảo vệ quan sát canh giữ, lại nhìn đến Đường Càn vừa tiến vào đã bị rất nhiều người vây quanh, cô cũng không lập tức đi chào hỏi.
Sau khi dâng hương, làm lễ khởi quay, cô liền tới phòng hóa trang, cho dù được phân cho một phòng chờ riêng, bất quá đợi nửa ngày cũng chưa nhìn thấy mặt mũi chuyên viên trang điểm đâu, Tiểu Lâm vẻ mặt bất mãn đẩy cửa đi vào, "Vu tỷ, chị không biết, cái cô Vương Tình kia nói tạo hình cô ta phức tạp, đem chuyên viên trang điểm gọi đi hết, cô ta cũng thật quá đáng!"
Vu Yên ngồi ở kia lẳng lặng nhìn tạp chí, nghe vậy cũng đem trong tạp chí trong tay đặt xuống, nhẫn nhịn quá lâu sẽ có người cho rằng mình là quả hồng mềm mà nắn bóp.
Đội hình diễn viên tham gia bộ phim lần này phi thường cường đại, không chỉ có có đông đảo diễn viên gạo cội, nam hai cũng là người có tiếng tăm, nữ thứ hai là Vương Tình, tiểu hoa đán rất có tiếng thời gian gần đây.
Lúc này phim trường còn đang dựng cảnh, Vu Yên rất nhanh liền thấy được Vương Tình đang ngồi dựa vào ghế để mấy chuyên viên trang điểm vây quanh chỉnh trang sửa soạn cho mình, lúc này tạo hình cô ta đã làm tốt, nhưng lại cố tình còn muốn chiếm chuyên viên trang điểm, rõ ràng chính là nhằm vào cô mà gây khó dễ.
Có lẽ là thấy Vu Yên đi đến, trợ lý Vương Tình lập tức gọi cô ta một tiếng, người kia dựa vào ghế quay đầu lại, hơi hơi mỉm cười, "Bởi vì tạo hình của tôi tương đối phức tạp, cho nên liền mượn tiểu Lưu một chút, không sao chứ?"
Dứt lời, nhân viên công tác trong phim trường đều vụng trộm liếc sang, nữ một cùng nữ hai đánh nhau, đương nhiên là không thể bỏ lỡ.
"Đương nhiên không sao, chỉ là tôi thấy mặt cô cũng to thật, phải dùng cả chuyên viên của người khác mà vẫn chưa sửa xong." Vu Yên vân đạm phong khinh đáp.
Dứt lời, Tiểu Lâm bên cạnh thiếu chút nữa cười ra tiếng, sắc mặt Vương Tình cũng đổi đổi, không nghĩ tới cô ta cũng dám mắng mặt mình lớn!
"Ngoại trừ trang điểm ra còn có làm tóc, cô không nói tôi cũng quên, chu thoa trên mặt cũng chưa bôi lên, tiểu Lưu chắc phải ở đây ít lâu nữa, vậy cũng được chứ?" Vương Tình một bộ cười tủm tỉm, nói.
Nữ nghệ sĩ cà khịa nói móc nhau trên phim trường cũng là chuyện thường thấy, nhân viên công tác cũng đều đang xem náo nhiệt, chỉ có phó đạo diễn, lần trước đã nhìn thấy một bộ "ân ân ái ái" của Đường Càn với cô nữ một này, bước đến bên cạnh Đường Càn: "Nghe nói là Vương Tình đoạt Vu Yên chuyên viên trang điểm, hai người hẳn là cãi nhau rồi."
Một đoạn thời gian không gặp, tình cả hôm nay, Đường Càn cảm giác đến Vu Yên đang cố tình tránh mặt hắn, chẳng lẽ cô nghĩ rằng hắn không thích cô,, cho nên mới cố tình tránh đi như vậy?
Đang chuẩn bị bước qua, bất quá lúc này một người cao lớn mặc khôi giáp cổ trang đã đi đến trước, đến bên người Vu Yên, Triệu Tấn nhìn Vương Tình, vẻ mặt mỉm cười nói: "Cô dùng một chuyên viên trang điểm là được, Vu Yên hiện tại còn chưa chuẩn bị chút nào, đợi thêm lát nữa sẽ chậm trễ tiến độ."
Triệu Tấn là nam hai của phim, trong giới chính là một đường đi lên, bất quá mảng điện ảnh người này cũng chỉ là mới bước chân vào, trước đây chủ yếu diễn phim dài tập màn ảnh nhỏ, bây giờ diễn một vai nam thứ trong phim điện ảnh cũng không tính là có hại, Vu Yên cũng là lần đầu tiên gặp hắn, lại không nghĩ rằng người ta lại chạy ra nói đỡ cho cô như vậy.
Quét mắt nhìn hai người, Vương Tình hừ một tiếng không nói gì, tựa hồ là thỏa hiệp.
Mang theo Tiểu Lưu, Vu Yên một bên nhìn về phía bên cạnh Triệu Tấn cười một cái, "Cảm ơn Tấn ca."
Tiểu cô nương trên mặt chỉ trang điểm nhẹ, khuôn mặt nhỏ oánh bạch nở nụ cười nhạt, khác với những nữ minh tinh khác, ánh mắt của cô phá lệ chân thành, Triệu Tấn nghe vậy cũng là phụ họa cười một cái, "Vương Tình tính tình đại tiểu thư, cô cũng đừng nói lý với cô ta làm gì."
Người bình thường đều sẽ lựa chọn hòa giải, cũng không có nam nhân đi châm ngòi ly gián giữa hai cô gái làm gì.
Nhưng mà Vu tên nghe vậy lại nhướng mày, "Nói như ai cũng không có chút tính tình vậy, vì sao tôi phải nhường cô ta chứ?"
Dứt lời, Triệu Tấn cũng ngẩn người, không nghĩ cô thế nhưng còn đem lời trong lòng nói ra, trong lúc nhất thời cũng không biết nên đáp lời như thế nào.
"Chỉ một chút việc nhỏ tôi đương nhiên sẽ không cùng cô ta so đo, nhưng cô ta đi quá giới thì tôi cũng không nhịn nữa làm gì." Vu Yên khẽ cười một tiếng, đến trước cửa phòng hóa trang, nhìn hắn nói: "Bất quá vẫn phải cảm ơn anh, diễn xuất tôi còn nhiều chỗ không tốt, về sau phải thỉnh giáo Triệu ca rồi?"
Bản thân có vị trí như thế nào, Vu Yên minh bạch, hiện tại chỉ có thể nhất thời ôm chân Phật, Triệu Tấn tốt xấu cũng được gọi là ảnh đế, kỹ thuật diễn cùng loại diễn xuất chắp vá của cô khẳng định không cùng cấp bậc, nên tranh thủ học hỏi lão sư và cố vấn trong đoàn, học được bao nhiêu thì cố gắng học, nhìn xem có thể đem kỹ xảo tăng lên hay không.
Nghe vậy, Triệu Tấn lập tức cười nói: "Đương nhiên có thể!"
Dứt lời, Vu Yên cũng cười một cái, sau đó liền cùng chuyên viên trang điểm đi vào trong.
Tiểu Lưu cũng đi theo Vân Y, đóng cửa phòng chờ lại.
Nhìn hai người cười cười nói nói, Đường Càn ánh mắt có chút lay chuyển, trợ lý từ bên kia chạy đến hỏi: "Càn ca còn cần đi tìm chỉ đạo võ thuật nữa không?"
Xoay người, khuôn mặt âm trầm đi về phòng nghỉ, "Không đi."