Mau Xuyên Dưỡng Thành: Vai Ác Lão Công, Cầu Buông Tha!

Chương 1

Edit: Cá Muối

Ngày 4 tháng 7, ngày hoàng đạo, hợp cưới gả.

Trước cửa khách sạn Quân Đình xa hoa nhất thành phố A, lúc này siêu xe hội tụ, nhân vật lớn trong thành phố nối gót mà tới.

Bọn họ đều tới tham gia hôn lễ chục tỷ của nữ doanh nhân Đường Oản.

Nghe nói chú rể chỉ là một tiểu tử nghèo chỉ vừa mới tốt nghiệp, không chỉ không tiền không quyền, người lớn lên cũng không có gì đặc biệt, nhưng ai kêu mệnh hắn tốt, bị Đường Oản coi trọng.

Không ít nam nhân hâm mộ nghĩ tổ tiên hắn tích đức, cuộc sống của hắn có thể lập tức lướt qua vài chục năm phấn đấu.

Nhưng lúc này tân khách lại không biết, chú rể được vô số nam nhân hâm mộ kia, đã chạy!

Đúng vậy, hắn đào hôn!



Phòng hóa trang khách sạn.

Đường Oản nhìn tin nhắn xin lỗi của người đàn ông kia trêи di động, giận đến cả người phát run.

[ Oản Oản, thật xin lỗi, anh không thể bỏ mặc cô ấy! Cái gì em cũng có, nhưng cô ấy ngoài anh ra thì không còn gì cả, không có anh cô ấy sẽ không sống nổi! Anh đi rồi, hôn lễ hủy bỏ đi.]

Tôn Võ, tên vương bát đản này, cư nhiên trong ngày kết hôn lại dám chạy cùng người phụ nữ khác?! Hắn xem Đường Oản cô là đồ chơi mà đùa bỡn sao?!

Lúc này, lại một âm báo tin nhắn khác vang lên, Đường Oản mở ra liền nhìn thấy trêи đó viết:

[ Cô có tiền hơn tôi thì sao? Không phải A Võ vẫn lựa chọn tôi mà vứt bỏ cô sao! Loại phụ nữ cả người tràn ngập mùi tiền như cô không xứng có được tình yêu! Cô xứng đáng bị thật nhiều đàn ông vứt bỏ!”]

Ngay sau đó, trong cơn giận dữ, Đường Oản cọ một chút, từ trêи ghế đứng lên.

Nhân viên công tác trong phòng hóa trang thấy thế, đều bị dọa đến im như ve sầu mùa đông.

Đây là xảy ra chuyện gì? Cư nhiên lại khiến Đường Oản trong ngày kết hôn lại tức giận thành bộ dạng này?

Trong gương, cô gái mặc một bộ váy cưới trắng như tuyết, lúc này mày liễu dựng ngược, vẻ mặt lạnh lẽo, cô lớn lên thật đẹp, lần da lại vô cùng trắng mịn, vì vậy cho dù có tức giận, nhìn qua vẫn là vô cùng xinh đẹp.

Nhưng xinh đẹp thì thế nào? Vị hôn phu của cô vẫn bỏ lại vị hôn thê tài sắc vẹn toàn, chạy theo học muội tiểu trà xanh kia!

Mà Đường Oản cô có tiền lại có sắc, lại chỉ xứng đáng bị ném!?

Lại nói tiếp, Tôn Võ kém thật xa tiêu chuẩn kén chồng của Đường Oản! Nhưng vì phá giải số mệnh cô độc của mình, cho dù Tôn Võ không đạt tiêu chuẩn, nhưng ít nhất hắn có dũng khí cùng cô kết hôn, cô vẫn có thể gả.

Rốt cuộc lúc trước cô từng có 99 tên bạn trai, mỗi người đều giống như lời thầy bói nói, trong vòng một tháng tìm được chân ái đời mình, sau đó không chút do dự vứt bỏ đoá Kim hoa vừa xinh đẹp vừa giàu có như cô.

Duy nhất có một người cùng cô kết giao ba tháng vẫn chưa chia tay.

Tuy rằng giữa bọn họ cả tay cũng chưa nắm được vài lần, cô cũng biết hắn vì tiền mà đến.

Nhưng Đường Oản không quan tâm, chỉ cần phá giải mệnh cách xui xẻo của mình, không cần quản đối phương có mục đích gì!

Làm sao cũng không nghĩ tới, đối phương ba tháng không chia tay, trong ngày kết hôn của bọn họ lại muốn làm chuyện đại sự!

Người này cư nhiên trong ngày cử hành hôn lễ lại đào hôn!

Cọ cọ đứng lên, ánh mắt Đường Oản tràn đầy lạnh lẽo đột nhiên đảo quanh phòng trang điểm.

Ngay sau đó, cô trực tiếp nhìn về phía một nam chuyên viên trang điểm trong đó, nói:

“Anh… Chỉ cần hôm nay anh cùng tôi kết hôn, xong việc tôi đem một nửa tài sản Đường gia chia cho anh! Sau hôn lễ anh muốn chơi thế nào tôi không quan tâm, chỉ cần hôm nay cùng tôi hoàn thành hôn lễ là được!”

Hắn sao, cô cũng không tin, Đường Oản cô cả đời này sẽ là cẩu độc thân, thậm chí kết hôn cũng không được!

_________________

– Lời tác giả:

【1V1, nam chủ là cùng một người. Chương 1, tác giả có chuyện muốn nói liền viết, vì sao các ngươi đều nhìn không tới, bổ sung chính văn】

Lời dẫn sách mới:

① Nam chủ đều là một người, đều có tính cách khuyết tật hoặc thân thể khuyết tật.

② Tác giả tự do thả bay tự mình sáng tác, muốn viết thế nào thì viết, xin miễn chỉ điểm, có thể khích lệ một chút.

③ Khu bình luận từ chối mắng chửi thô tục công kϊƈɦ thân nhân tác giả, một khi phát hiện sẽ đưa tặng một phần lễ cấm ngôn xóa bình luận, cảm ơn!

Bình Luận (0)
Comment