Edit:
Cá Muối ____________Sau kỳ nghỉ hè, cả hai cùng đi học đại học ở một thành phố có phong cảnh đẹp.
Trong nguyên tác, vì muốn vượt mặt Lục Dịch, Đường Nhất Đồng đã lựa chọn chuyên ngành sinh học giống anh ta.
Nhưng lúc này, Đường Nhất Đồng lại chọn ngành khoa học máy tính.
Điều duy nhất không thay đổi chính là hai người vẫn học chung một lớp, vẫn sống cùng nhau, so với trước kia thật ra cũng không có thay đổi quá nhiều.
……
Vì có rất ít thủ khoa chọn đăng kí vào trường đại học này, cho nên Đường Nhất Đồng vừa vào học lập tức trở thành nhân vật phong vân, hơn nữa lớn lên còn đẹp trai, không ít nữ sinh giống như ong bướm nhào về phía hắn.
Nhưng không bao lâu, các cô ấy liền buồn bực phát hiện, giáo thảo* giống như huyền băng vạn năm, căn bản không thể tới gần.
*
giáo thảo (校草): từ ngữ dùng để chỉ nam sinh đẹp trai nhất trong trường. Nhưng cố tình lại ôn nhu săn sóc với người chị gái là Đường Oản, vô số nữ sinh nhìn thấy hận không thể xách em trai nhà mình ra đấm cho mấy phát.
Nhìn em trai nhà người ta đi!
Lại không có người nào biết, mỗi lần Đường Oản giới thiệu hắn là em trai cô, hắn lại càng hận không thể thông báo với cả thế giới chúng ta không có quan hệ huyết thống.
Bốn năm sau.
Thanh tiến độ vẫn dừng ở mức 99%.
Tiểu Khả Ái cũng nhịn không được nói với Đường Oản: “Ký chủ, ngươi xem…… Ngươi cũng đã 22 rồi, có phải nên nỗ lực một chút, đem thanh tiến độ xoát đầy hay không?”
“Cũng đúng, nếu không…… Hôm nay ta tìm cơ hội uống chút rượu thử xem?” Đường Oản trầm tư.
“Ý kiến hay!” Tiểu Khả Ái vỗ tay tán thành.
Chẳng qua đêm nay, Đường Nhất Đồng lại đến tận 9 giờ tối mới trở về, trêи người còn mang theo mùi rượu.
Đường Oản biết hắn đang vội vàng gây dựng sự nghiệp, đối với chuyện này cũng không cảm thấy ngạc nhiên, chỉ bước đến nhìn gương mặt ửng hồng của hắn: “Say rồi?”
Nghe được lời này, ánh mắt Đường Nhất Đồng sáng quắc nhìn cô, đột nhiên nâng tay đặt lên má Đường Oản, nỉ non: “Oản Oản!”
Bốn năm qua, hắn đã rút đi cảm giác ngây ngô của thiếu niên, trở nên càng thêm trầm ổn kiên nghị.
Cũng càng ngày càng biết giấu giếm cảm xúc của mình.
Dù là Đường Oản, có đôi khi cũng không hiểu được hắn đang suy nghĩ cái gì.
……
“Nằm xuống sô pha trước đi, tôi pha cho cậu một ly nước mật ong.” Đường Oản nói.
Sau đó xoay người đi đến chỗ lọc nước.
Đường Nhất Đồng lại kéo mạnh cánh tay cô, ẩn nhẫn lại khắc chế.
Đường Oản còn tưởng hắn chuẩn bị làm cái gì, sau khi xoay người lại thấy ánh mắt hắn thâm trầm nhìn cô.
“Làm sao vậy?” Bị hắn nhìn như vậy, cô cảm giác muốn dựng tóc gáy.
“Không có gì.” Đường Nhất Đồng buông lỏng cánh tay cô, rũ mắt lộ ra một tia cười khổ.
Nếu như để cô biết tâm tư của hắn, cô có tức giận rời bỏ hắn hay không?
Không! Tuyệt đối không được! Đường Nhất Đồng âm thầm nghĩ.
……
Chờ sau khi Đường Oản đưa nước mật ong tới, Đường Nhất Đồng nhanh chóng nhận lấy, uống từng chút giống như đây là nước thánh vậy.
Thật ngọt!
Đây là thứ nước ngọt ngào nhất mà hắn từng uống!
Bởi vì Đường Nhất Đồng uống rượu, Đường Oản tạm thời từ bỏ kế hoạch rượu say loạn tính.
Nhưng ngay sau đó, cô liền tìm được cơ hội uống rượu —— liên hoan tốt nghiệp!
Đường Nhất Đồng cùng lớp với cô, đương nhiên là đi cùng nhau.
Trong bữa tiệc, sau khi bầu không khí trở nên ấm áp hơn, lớp trưởng đột nhiên đứng lên nói với Đường Oản: “Đường Oản, anh thích em, em có đồng ý hẹn hò với anh không?”
Sắc mặt Đường Nhất Đồng nháy mắt tối sầm.
Bốn năm nay, nam sinh theo đuổi Đường Oản đương nhiên không ít, nhưng nói đến cũng thật thần kì, sau khi đối phương thổ lộ không được bao lâu liền hối hận nói mình đã tìm được chân ái! Cũng đỡ cho hắn phải tìm cách đuổi người đi.
Không nghĩ tới trong lớp vẫn còn một người.
Hắn không khỏi trộm nhìn về phía Đường Oản.
Lại thấy lúc này Đường Oản nở nụ cười.
“Chúc mừng anh, sắp thoát kiếp độc thân” Đường Oản cười nói.
Còn không phải sao? Mỗi một nam sinh thổ lộ với cô đều trong vòng một tháng tìm được chân ái, cái chú cô sinh này của cô đối với người khác lại là trở thành Hồng Nương*, đi theo cô tới thế giới nhiệm vụ.
*
Hồng Nương: bà mai