Edit: Cá Muối
Lúc chuẩn bị làm theo suy nghĩ của mình, Phượng Tê Đồng bỗng nhiên nghĩ tới lời Đường Thanh Trúc nói.
Nàng ta từng nhắc tới, hắn sẽ giết chết hai mươi vạn hàng binh Triệu quốc, nếu hắn thật sự làm như vậy, vậy chẳng phải sẽ khiến lời tiên đoán của nàng ta trở thành sự thật sao?
Hắn chán ghét loại cảm giác bị người nhìn thấu này.
Trong lúc nhất thời, tâm trạng Phượng Tê Đồng không khỏi càng thêm bực bội.
Lúc này, Thất hoàng tử tiến lên, “Hoàng huynh, phản đồ đã bắt được.”
Phượng Tê Đồng nghe xong gật đầu, trêи mặt một mảnh lạnh băng, như Ngọc Diện Tu La tới từ địa ngục.
Thấy thế, trong lòng Thất hoàng tử lộp bộp một cái, sau đó vội vàng nói: “Hoàng huynh, mọi chuyện còn lại giao cho ta xử lý là được, ngươi đi về với tẩu tử trước đi, nàng nhất định rất lo lắng cho ngươi.”
Nghe được lời này, quả nhiên nhìn thấy sát khí trêи mặt Phượng Tê Đồng thu liễm vài phần, sau đó gật đầu quay trở về.
……
Lúc Phượng Tê Đồng trở về, Đường Oản đã chuẩn bị xong nước ấm cùng đồ ăn.
Thấy hắn trở về, trêи mặt nàng thoáng thả lỏng.
“Phu quân, ngươi đã trở lại? Chiến sự như thế nào?” Đường Oản một bên tiến lên cởi khôi giáp của hắn, một bên hỏi.
Ánh mắt Phượng Tê Đồng nghiêm túc nhìn chăm chú nàng, nói: “Quân ta đại thắng, tù binh hai mươi vạn Triệu quân.”
Tuy Đường Oản đã biết trước kết quả, nhưng lúc này vẫn không khỏi lộ ra vẻ mặt sùng bái.
Sau đó giống như tùy ý nói: “Nhiều hàng binh như vậy sao, vậy phu quân định xử trí như thế nào?”
Phượng Tê Đồng không có ý giấu nàng, nói: “Cô chuẩn bị giết tất cả bọn họ.”
Trong lòng Đường Oản lộp bộp một cái, sau đó ngước mắt nhìn hắn, “Không thể không giết sao?”
“Hửm?” Phượng Tê Đồng có chút ngoài ý muốn với lời nói của nàng.
Nhưng vẫn kiên nhẫn giải thích: “Đây là biện pháp tốt nhất, nếu thả bọn họ trở về, dăm ba năm sau bọn họ sẽ ngóc đầu trở lại.”
Đường Oản nghe xong gật gật đầu, sau đó vẻ mặt dịu dàng nhìn hắn, kéo tay hắn đặt lên bụng mình, “Ta hiểu ý phu quân, nhưng ngươi đã nói, ngươi sẽ thống nhất thiên hạ, như vậy đến lúc đó những hàng binh kia cũng sẽ trở thành con dân của ngươi đúng không? Ta không phải đang cầu tình giúp bọn họ, chỉ là không hy vọng ngươi tạo thành quá nhiều sát nghiệt, bị người trong thiên hạ phỉ nhổ, quan trọng nhất chính là, ta không muốn con của chúng ta ra đời trong cảnh chết chóc đầy máu tươi.”
Nghe thấy lời Đường Oản nói, Phượng Tê Đồng ngơ ngẩn.
Sau đó cúi đầu nhìn bụng nàng, sau một lúc lâu mới khó có thể tin nói: “Nàng mang thai?”
Đã từng, hắn cho rằng cả đời này của mình đều không thể có hài tử, thậm chí đã chuẩn bị sau khi đăng cơ sẽ từ trong tôn thất chọn ra vài hài tử có tư chất.
Không nghĩ tới Oản Oản lại cho hắn một kinh hỉ lớn như vậy!
Ngay sau đó, Phượng Tê Đồng ôm chặt lấy Đường Oản, sau đó nghĩ đến nàng đã có thai, lại vội vàng buông lỏng một chút.
……
Đường Oản biết, hắn vô cùng chờ mong đứa nhỏ này.
Trong lúc nhất thời, khóe môi không khỏi cong lên một nụ cười hạnh phúc.
“Tích! Độ hảo cảm của Phượng Tê Đồng +1, độ hảo cảm hiện tại là 100, chúc mừng ký chủ công lược vai ác thành công, thu hoạch lão công số 2!” Tiểu Khả Ái cười hì hì nói.
Đường Oản sửng sốt một chút, không nghĩ tới 1 điểm cuối cùng lại là nhờ vào đứa nhỏ.
Sau một hồi, Phượng Tê Đồng mới buông nàng ra, sau đó thật cẩn thận đỡ nàng đi đến bên cạnh giường nệm ngồi xuống: “Đã dùng cơm chưa? Quân y đã tới rồi sao? Nói như thế nào?”
Đường Oản nghe hắn liên tiếp hỏi ra mấy vấn đề, bất đắc dĩ lại ngọt ngào mà trả lời từng câu, sau đó mới nói: “Được rồi, ngươi đi tắm rửa trước đi, sau đó lại ăn cơm.”
Phượng Tê Đồng lập tức gật đầu, nhanh chóng xử lí bản thân sạch sẽ, sau đó cùng Đường Oản ăn cơm.
Cơm nước xong, bên ngoài lều trại truyền đến giọng nói của thị vệ, “Thái Tử điện hạ, Thất hoàng tử mời ngài qua.”
Nghe được lời này, Phượng Tê Đồng hơi nhíu mày, nhưng cũng biết chuyện phải xử lý sau trận chiến rất nhiều.
“Cô đã biết, lập tức đi.”
___~~___
Hello các tiểu mỹ nữ ~
Hôm nay Muối full vị diện bù quà Giáng Sinh cho các nàng nè!
Quên mất cả ngày Noel cơ đấy, nên hôm trước chỉ up tạm 1c thôi. ^^