Mau Xuyên: Nam Thần Cuồng Yêu Thành Nghiện

Chương 64

Hạo Trạch đau lòng, con mắt màu xanh lam dần dần chuyển thành con ngươi rực đỏ tàn bạo như con thú hoang đang thèm khát mùi máu tanh của con mồi, bàn tay nắm lại nổi lên từng khớp xương nhân tạo rõ ràng, hơi thở lạnh lẽo.

Buông Văn Di ra, Hạo Trạch bước tới gần cái xác của Liêu Khải, xoay cổ tay một cái, lập tức biến thành vũ khí. Không khách khí trực tiếp đập liên hoàn, thẳng vào người Liêu Khải. Khiến cho lục phủ ngũ tạng đến cả thân người hắn đều biến thành một đống bầy nhầy.

Vân Di sững sờ, bịt miệng, áp chế cảm giác muốn nôn của mình. CMN, sao trước giờ cô lại không để ý Hạo Trạch lại giết không ghê tay như vậy. Dường như, đây mới chính là con người thật của Hạo Trạch.

" Tiểu Hắc, giá trị hắc hóa của nam chính lại tăng hả?" Vân Di kinh hãi, một mực lôi Tiểu Hắc tra hỏi.

" Chưa đến mức đấy " Tiểu Hắc than thầm trả lời trong đầu Vân Di " Nhưng hiện tại anh ta đang bị kích động dẫn đến mất kiểm soát, nếu cứ thế này thì việc hắc hóa chỉ còn là khoảng thời gian ngắn ".

Vân Di day day hai bên thái dương, đau đầu. Lần này phải hành động nhanh... nếu không chỉ e sẽ rất rắc rối....

" Hạo Trạch... đủ rồi, thưa ngài " Vân Di yếu ớt, cả người xụi lơ bám vào thành ghế, cố gắng kéo dài cánh tay vươn tới Hạo Trạch, vững bước ôm chặt lấy anh, chiếc còng nặng nề làm Vân Di nhăn mặt không thôi.... Đậu xanh... chắc cái còng này làm bằng đá mất... má nó... nặng chết lão nương rồi.

Hạo Trạch dừng động tác vì cảm thấy có một vật đang ngăn cản mình. Đôi mắt đỏ ngầu hung ác quét tầm nhìn xuống vật thể kia, radar trong mắt phân tích, xác định vật thể lạ.

" Vân...Di " Hạo Trạch giật mình nhìn những giọt nước mắt trực trào của cô. Lại thấy đống dưới đất xương thịt lẫn lộn. Tâm tình trở nên rối rắm, đôi mắt dần trở lại màu xanh vốn có.

" Ngài... đừng làm thế nữa được không? Ngài như vậy sẽ khiến cho mình bị thương mất.... em thật sự... không muốn điều này xảy ra " cô dụi đầu vào lưng Hạo Trạch, giọng nói Vân Di mền mỏng, nghẹn ngào, có chút phức tạp xen lẫn sự lo lắng.

Hạo Trạch quay người lại, thu gọn vũ khí trên tay, xử lí sạch sẽ vết máu còn dính trên tay. Bấy giờ, Hạo Trạch từ từ vén mái gọn gàng lên vành tai Vân Di, lau đi giọt nước mắt còn đọng trên khóe mi của cô. Đôi môi mỏng của anh cong lên, khuôn mặt ôn nhu, đầy vẻ cưng chiều " Tất cả đều nghe em ".

Bỗng....Hạo Trạch kéo Vân Di dùng cả người bao phủ, che chắn cho cô, đảo đôi mắt sắc lạnh, cảnh giác xung quanh.

Chưa đến đầy một giây sau, Vân Di nghe thấy được ồn ào, cùng đấy là tiếng còi cơ động. Do bị Hạo Trạch lấy thân chắn tầm nhìn nhưng cô cũng tưởng tượng truyện gì đang xảy ra.

Đám cảnh sát đổ ập vào căn phòng bá tước nhìn thấy cảnh tượng thịt lẫn lộn không nhận ra một chút hình dạng nào, đoán chắc chắn... đấy có lẽ... chính là bá tước. Tất cả mọi người ở đấy đều kìm được một trận lạnh chạy dọc khắp cơ thể, thậm chí có người còn không chịu được đã cúi người nôn thốc nôn tháo ngay ở đấy.

Đội trưởng cơ động vội lôi mic ra, hướng âm thanh về phía Hạo Trạch " Người máy cấp cao Hạo Trạch, cậu bị bắt vì tội dám giết người trong chính phủ cũng là quý tộc. Mau theo tôi về căn cứ để xử lý, nhận sự khoan hồng của chính phủ ".
Bình Luận (0)
Comment