Editor: Miêu Bàn Tử Vậy... Bản nương nương liền mở lòng từ bi, ban cho ngươi một cơ hội biểu diễn.
Thấy Tô Đát Kỷ không có không nể mặt mũi phẩy tay áo bỏ đi, lúc này Hiền Phi mới thỏa mãn mở miệng nói:
"Lý Quý tần, ngươi vừa mới tiến cung, rất nhiều chuyện không tránh khỏi. Cái hậu cung này hiểm ác, muốn sinh tồn được ở chỗ này, cũng không có dễ dàng như vậy."
"Không cẩn thận liền rơi đầu."
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Ngữ điệu nàng ta dần dần đè thấp, lộ ra mấy phần lạnh lẽo, lại bước lên phía trước để đe dọa nàng một phen.
Hệ thống nhìn Hiền Phi biểu diễn, trong ánh mắt tràn đầy thương hại,
【 Ở trước mặt Yêu cơ nương nương mà bày đặt đàm luận chuyện tồn tại trong hậu cung, còn muốn dạy nàng làm phi tần, ngươi... không cảm thấy đang múa rìu qua mắt thợ sao! 】
Tô Đát Kỷ ngược lại rất phối hợp, thân thể nhỏ nhoi run lên một cái, dáng vẻ rất là sợ hãi.
Hệ thống:...
【 Ngươi chơi vui là được. 】
Hiền Phi đối với phản ứng của nàng vô cùng hài lòng, thân thiết tiến lên giữ tay nàng, lòng bàn tay vỗ vỗ lên muốn nhẹ nhàng trấn an, vừa muốn tiếp tục nói chuyện, đột nhiên con mắt có chút trợn to, ngây ngẩn cả người.
Cái tay! Tay này cũng sờ soạng quá tốt đi!
Cứ như giữa mùa hè ăn đá bào, mềm non lại co dãn, da thịt vừa mịn lại trơn, thật khiến người yêu thích không buông tay.
Thậm chí trong lòng Hiền Phi bốc lên một cái ý nghĩ không đúng lắm, nếu như nàng ta là Hoàng Thượng, chắc chắn sẽ sủng ái tiểu vũ cơ này đầu tiên.
Tô Đát Kỷ đang diễn đến nghiêm túc, không nghĩ tới, mình lại bị tình địch ăn đậu hũ, vội vàng đem tay rụt trở về.
Thật ngại ngùng, tạm thời bản nương nương chưa có ý nghĩ muốn mở ra một vở Bách Hợp.
Trong tay không còn tay, Hiền Phi mới giật mình vừa nãy mình có bao nhiêu thất lễ, nàng ta cuộn tay vào trong tay áo, không tự chủ được mà sờ sờ một chút xúc cảm trơn nhẵn còn lưu lại ở đầu ngón tay, ho nhẹ một tiếng rồi nói tiếp:
"Súng bắn chim đầu đàn, hào quang quá lộ, có khi cũng không phải là chuyện tốt."
Nói chuyện thực sự rất có đạo lý, nhưng Tô Đát Kỷ sẽ không tin tưởng, nàng ta chỉ đơn thuần tới nhắc nhở mình như vậy.
Trong hậu cung vốn dĩ không có người tốt.
Cho dù có, nhiều nhất chỉ là bảo lưu lại ranh giới cuối cùng, không trở thành người xấu xa như vậy.
Nếu như chưa xem tư liệu kịch bản, Tô Đát Kỷ có thể sẽ tạm thời liệt nàng ta vào loại người vô hại. Nhưng sau khi biết rõ sự cố phát sinh ở vị diện này thì khác.
Trong hậu cung của Tiêu Ngự, mặc dù chỉ là tranh nhau sủng ái, nhưng lại vô cùng âm độc hung tàn. Bởi vì các nàng còn muốn trợ giúp thế lực gia tộc phía sau tranh đoạt quyền lợi.
Trên tay mỗi nữ nhân đều dính lấy vô số máu tươi.
Cho dù là nữ chính Tần Nguyệt Chiêu cũng giống vậy.
Người tốt --- không sống tới hiện tại.
Càng không sống tới phẩm vị cao đến như vậy.
Lần này Hiền Phi đến đây, chỉ là nghĩ rằng muốn đe dọa vũ cơ nhỏ bé không bối cảnh trở thành bia ngắm cho hậu cung là nàng mà thôi.
Làm như vậy, nàng ta có thể thu nàng dưới trướng, giúp nàng ta làm việc.
Bằng không, nếu nàng ta có hảo tâm thì đã tới rất sớm rồi, làm gì mà đợi đến hiện tại mình đã biến thành cái đinh trong mắt mọi người thì mới đến?
Người nhắc nhở ngươi trước lúc hoạn nạn đến, có lẽ ngươi nhớ chỉ thoáng qua ân tình trong lúc đó. Mà người cứu ngươi trong lúc nước sôi lửa bỏng, ngươi sẽ nhớ kỹ ân tình của người ta một đời, thậm chí có khi còn trung thành với người ta.
Hiền Phi thấy nàng giống như đang cân nhắc tỉ mỉ những lời mình vừa mới nói, đáy mắt hiện lên một tia vui vẻ, lại thấm thía nói ra:
"Muốn hậu cung cân bằng thì phải cùng hưởng ân huệ. Nếu như có người phá vỡ cái quy củ này, vậy thì phải tìm mái hiên để che chở cho nàng, nếu không..."
Lời nói thăm dò vừa thốt ra xong, nàng ta liền nhìn chằm chằm mặt Tô Đát Kỷ, không bỏ sót bất kỳ một cái biểu lộ nào, quan sát vô cùng gắt gao đến thái độ của nàng.
Tô Đát Kỷ cũng không để cho nàng ta đợi lâu,
"Thì ra hôm nay Hiền Phi nương nương đến đây là muốn ta chắp tay đem Hoàng Thượng nhường lại, để cho ngươi mây mưa a?"
Hiền Phi sững sờ, liền nghe nàng xùy cười một tiếng,
"Thật sự ngại ngùng, ta vốn sinh trưởng trên thân Hoàng Thượng. Hoàng Thượng rất thích ta, hắn nguyện ý mỗi ngày đều đến thăm ta. Cái này cũng không có cách nào khác có phải không?"
Hiền Phi gấp gáp, ý tứ của mình không phải như vậy! Làm sao nàng lại hiểu lầm nữa!
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Nàng ta vừa muốn giải thích, Tô Đát Kỷ đã quay đầu đi,
"Ngươi thích bộ dáng hiền đức, tự mình muốn cõng nồi hay bị khinh bỉ gì đó thì tự chịu đi, đừng có làm liên lụy đến ta. Ta cũng không phải kẻ trước mang hào quang sau lại đáng thương rơi lệ."
Nàng nhíu mày, xoáy đầu nhìn nàng ta, phách lối cười một tiếng,
"Ta, hiện tại rất toả sáng, mà về sau, càng toả sáng hơn!"
- -------------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa: - Tại sao tác giả không viết thêm Bách!!!!! Buồn!!!!!:)))))) Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân áiMeo~