Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1063 - Chương 1064: Kinh Dị (2)

Chương 1064: Kinh dị (2) Chương 1064: Kinh dị (2)Chương 1064: Kinh dị (2)

Đồ án Thái Cực cũng chậm rãi tiêu tán.

Một bóng người trẻ tuổi cao lớn, chân đạp hư không đứng giữa đồ án Thái Cực, vẻ mặt không vui không buồn, bình tĩnh nhìn Phàn Cao Vân. “Cao thủ!”

Phàn Cao Vân chấn động trong lòng, giống như một con mãnh hổ bị kích thích, từ sâu trong đồng tử hắn hiện lên chiến ý mãnh liệt. “Khá lắm!”

Tào Thành Vĩ và Tào Kiầu Kiều hãi hùng khiếp vía, không hẹn mà cùng ngừng chiến đấu, ánh mắt rơi vào người Phương Tri Hành, như gặp kẻ địch mạnh.

Quân Dao và Mặc Thủ Cự cũng dừng tay lại, với thực lực của bọn họ, dù chiếm thế thượng phong một chút nhưng bọn họ rất khó để kết thúc cuộc chiến này.

Nếu không thắng được thì không còn chút ý nghĩa nào!

Phương Tri Hành đã ra tay, bọn họ cũng không còn tư cách khoe khoang nữa.

Thân hình Phương Tri Hành thoắt cái xuất hiện trước mặt Tào Thành Vĩ, cậu giơ tay lên, cong ngón búng ra.

Một cái não nứt toác!

Bành!

Đầu Tào Thành Vĩ bỗng ngửa ra sau, cả người xoay tròn nhanh 360 độ, khôi giáp trên thân liên tiếp đứt từng khúc, nứt vỡ rơi tứ tán. Kế tiếp, Phương Tri Hành động đậy bước chân.

Tào Kiều Kiều bỗng thấy hoa mắt, trong lòng không khỏi hồi hộp. Phương Tri Hành đến trước mặt cô, đưa bàn tay to ra.

Cô vô thức giơ Phương Thiên Họa Kích lên.

Ngay lập tức, nó phân giải thành sợi tơ phân tử, căng cứng, thuận thế cắt chém về phía trước.

Tay của Phương Tri Hành không nhanh không chậm chạm vào sợi tơ phân tử.

Phựt phựt phựt!

Sợi tơ phân tử lần lượt đứt đoạn như thể đậu hũ nóng vậy, chỉ cần chọt và rách, không chịu nổi một kích.

Ngay sau đó, Phương Tri Hành tung chưởng ấn vào lồng ngực Tào Kiều Kiều.

Bành!

Sức mạnh kinh khủng tràn qua tứ chỉ và xương cốt, bộ giáp Xích Hổ lập tức phát nổ, hóa thành vô số mảnh vỡ.

Một giây sau!

Tào Thành Vĩ và Tào Kiều Kiều bị lột sạch, để lộ nội y giống nhau.

Biểu cảm của hai huynh muội cứng ngắc, kinh hãi tột cùng, rơi xuống mặt đất như diều đứt dây.

Bỗng nhiên, một pháp khí phi hành vọt tới bên dưới bọn họ, ổn định đón lấy hai huynh muội.

Pháp khí phi hành chậm rãi bay lên cao.

Phàn Cao Vân đứng ngạo nghễ, khoanh tay trước mực, nhìn Phương Tri Hành, tặc lưỡi nói: “Người xứ khác, rốt cuộc ngươi là ai? Là tử đệ của thế gia nào ra ngoài lịch luyện?” Phương Tri Hành không đáp mà hỏi lại: “Ngươi xếp thứ mấy ở thành Hải Vương?”

Phàn Cao Vân cau mày, đáp: “Ở thành Hải Vương có tam đại quân đoàn, ta là một trong ba vị đoàn trưởng, ngươi nghĩ ta xếp thứ mấy?” Phương Tri Hành hiểu ra, lại hỏi: “Bạch Hổ và Xích Hổ là thân thể máu thịt, còn ngươi là thân thể máy móc, tại sao lại có loại khác biệt này?” Phàn Cao Vân ngẩn người, bật cười nói: “Chuyện gì có gì hiếm lạ, chỉ là mỗi người bọn ta lựa chọn khác nhau mà thôi.”

Phương Tri Hành hỏi tới cùng: “Lựa chọn gì? Cơ Thần cho phép các ngươi bảo trì thân thể máu thịt ư?” Phàn Cao Vần cau mày thật chặt, nhìn Phương Tri Hành, vẻ mặt đầy sự kinh ngạc và nghi ngờ, trầm ngâm nói: “Ý của ngươi là gì?” Phương Tri Hành điềm đạm nói: “Vậy ta thay đổi câu hỏi: rốt cuộc cái gọi là Cơ Thần xuất hiện như thế nào? Nó là do người nào đó biến đổi hay là kết tỉnh của công nghệ?” Phàn Cao Vân chần chừ một lúc, hừ lạnh: “Ta không có nghĩa vụ trả lời bất cứ vấn đề gì của ngươi, đánh thắng ta trước rồi nói.” Phương Tri Hành mỉm cười, nói: “Không biết tự lượng sức mình.” “Ai không biết tự lượng sức mình?” Phàn Cao Vần giận tím mặt, tay trái vươn ra tóm vào hư không, trong tay bỗng xuất hiện một loại vũ khí giống như súng máy.

Hắn nắm chặt vũ khí, không thấy bóp cơ quan gì cả mà vũ khí đột nhiên bắn ra một viên đạn màu xanh lam.

“Đạn hạt!”

Tào Thành Vĩ kinh ngạc thốt lên, đây là vũ khí tinh vi mà chỉ có đoàn trưởng mới đủ tư cách sử dụng.

Vũ khí hạt!

Hay còn gọi là vũ khí phân giải! Uy lực kinh khủng tột cùng!

Nó có thể phân giải bất cứ sinh vật nào, cho đến khi hóa thành hạt. Thân thể máu thịt chỉ là cặn bã trước loại vũ khí chí mạng này.

Cho dù là võ giả cấp 5 thì cũng bị tiêu diệt chỉ trong một chiêu. Phương Tri Hành nhắm mắt lại, trấn định như thường.

“Thần La Thiên Chinh!”

Ngay lập tức, một cỗ phản lực vô hình vô tích bộc phát xung quanh cậu.

Những viên đạn màu xanh lam đang lao nhanh đến đột nhiên ngừng lại, sau đó bắn ngược trở về. “Má ơi!”

Phàn Cao Vần dựng ngược lông tơ, da đầu tê dại, không chút nghĩ ngợi, phi thân nhảy lên.

Viên đạn xanh lam bắn ngược trở về, trúng ngay pháp khí phi hành to lớn của hắn.

Bùm!

Pháp khí phi hành to lớn cứ thế nổ tung.

“Mau nhảy đi!”

Tào Kiều Kiầu túm lấy Tào Thành Vĩ đang ngoác mồm kinh ngạc, thả người nhảy lên, lướt đi và rơi xuống. Phàn Cao Vân ổn định thân hình, thở hổn hển, sợ hãi nói: “Võ công gì vậy, tại sao có thể ngăn cản được đạn hạt? Không không không, sao lại có thể như thế? Theo lý thuyết, đạn hạt có thể xuyên qua bất kỳ vật chất nào, trực tiếp trúng máu thịt và tiến hành phân giải tổn thương!”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0