Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1115 - Chương 1116: Tinh Hoa

Chương 1116: Tinh Hoa Chương 1116: Tinh HoaChương 1116: Tinh Hoa

Trong góc phòng, một con dị thú nhỏ nhắn xinh xắn co ro, nhỏ yếu, đáng thương, bất lực.

Dưới dâm uy của hai con hung thú lớn, con dị thú nhỏ nhắn xinh xắn sắp bị dọa đến đái ra, lỗ tai rũ xuống, đuôi cụp chặt, người run lẩy bẩy.

[Số mạng còn lại: 1]

Phương Tri Hành che mặt không nói gì, rút Tống Táng đao ra chém một đao.

“Minh Nguyệt!”

Chỉ một thoáng, vạn dặm đóng băng.

Ác Thú và Cùng Kỳ bị đông thành tượng băng, rắc rắc nứt vỡ, tàn lụi tan biến. “Thu!”

Hệ thống thu hai con dị thú, bỏ thêm vào điều kiện 4, thay thế hai con yếu nhất trong đó.

“Vờ lời”

Tế Cẩu vừa vọt ra, trừng lớn mắt chó nhìn thấy Phương Tri Hành, trên mặt chó viết đầy chữ khiếp sợ thật to.

Phương Tri Hành quay đầu, vẻ mặt kinh ngạc nói: “Ô, Tế Cẩu, hóa ra mày ở chỗ này à, tao còn đang muốn đi tìm mày đây.”

Tế Cẩu nghe cậu nói móc, nhất thời lúng túng muốn chết, hận không thể tìm một cái khe đất để chui vào. Sau khi nó lấy được Thú Vương đan, vốn tưởng rằng sẽ mở ra con đường tiến hóa nhanh chóng, từ nay về sau đi lên đỉnh cẩu sinh.

Nào nghĩ tới, Cấm Khu Đấu Thú mãnh thú như mây, ở chỗ này nó. đến cái rắm cũng không phải, đi chỗ nào đầu bị đánh, chất một lần rồi lại một lần.

Trong lúc không nhận ra, nó cũng chỉ còn lại một cái mạng chó nữa thôi!

Không thoát đi Cấm Khu Đấu Thú đã là sự quật cường sau cùng của nó. Chắc chắn trò hề ban nãy đều bị Phương Tri Hành thấy được, mất mặt chó quá đi.

Có điều da mặt Tế Cẩu rất dày, cười khà khà nói: “Tao mai phục ở đây đã lâu rồi, đang chờ hai con ngu ngốc đó tàn sát đến chết, cuối cùng tao trở ra nhặt lậu. Hừ, nếu không phải lắm chuyện như thế, ngày hôm nay tao có thể ăn đến no căng rồi!”

Phương Tri Hành trợn trắng mắt. Tế Cầu còn lại một cái mạng, toàn thân cao thấp cũng chỉ có miệng cứng rắn nhất thôi.

“Vậy mày ở lại tiếp đi ha, tao đi trước đây.”

Phương Tri Hành xoay người rời đi. “Ấy ấy ấy, đến cũng đến rồi, trò chuyện thêm lát đã nào.” Tế Cẩu theo sau, dùng sức vây đuôi mong chờ.

Phương Tri Hành cười khẩy nói: “Nói gì mà nói, ta không muốn ở đây làm phiền cẩu gia ngươi tu khổ hạnh.” Khổ hạnh cái quái gì!

Vãi chưởng, ngày nào không phải đang bị đánh thì cũng đang trên đường bị đánh.

Tế Cẩu đã không muốn ở lại đây từ lâu rồi.

Hơn nữa, nó đâu có mù, vừa nhìn đã thấy giao diện hệ thống của Phương Tri Hành.

Tên này được lắm!

Phương Tri Hành đang ở trong giai đoạn thăng cấp!

Cậu đến tìm Tế Cầu rõ ràng là có ý định dẫn Tế Cấu cùng thăng lên. Quá tốt bụng rồi!

Tế Cẩu đâu thể không biết điều, chỉ cần nó thăng cấp, mạng chó mất đi sẽ trở lại hết.

Ồ, còn một điều quan trọng hơn là huyết mạch của nó có thể nâng lên đến cấp 7!

Thú Vương đan rác rưởi gì đó, làm sao so được với Phương Tri Hành chứt

Vì vậy, Tế Cẩu ra sức vẫy đuôi, thè lưỡi ra, cười hi hi nịnh nọt nói: “Đừng mà, mấy tháng không gặp, rất nhớ mày, mày có nhớ tao không?”

Phương Tri Hành bực mình nói: “Đừng làm tao buồn nôn, cẩu gia mày lợi hại lắm, dù sao tao cũng không dám trèo cao.”

Tế Cẩu vội nói: “Hai chúng ta là bạn tốt mà, là tao với không tới mày được chưa hả?” Một người một chó bước ra Cấm Khu Đấu Thú.

Ngồi Ngũ Thải Tường Vân thẳng tiến về tòa nhà Hải Thần Chi Nhãn.

Tiếp theo, Phương Tri Hành không đi về phòng tổng thống của cậu mà bước vào thang máy, xuống tầng hầm hai.

“Đi đầu đây?”

Tế Cẩu tò mò ngó quanh.

Phương Tri Hành bình thản nói: “Thiên hạ Võ Thánh!”

“Gì cơ?”

Tế Cẩu kinh ngạc, trợn mắt nói: “Chính là cái thế giới tầng thứ 4 đó?” Nó sốc nặng!

Bản thân chỉ mới xa cách Phương Tri Hành ba tháng, cậu đã tìm ra cách lên thế giới tâng cao hơn.

Má nó rốt cuộc ta đã bỏ lỡ bao nhiêu chuyện vậy?

Tế Cầu hơi hối hận, cảm thấy mình giống như những phú nhị đại. Không sợ phú nhị đại chơi bời hư hỏng, chỉ sợ phú nhị đại có chí lớn. Có những phú nhị đại càng nỗ lực càng thất bại!

Nó chính là như vậy, rõ ràng rất có chí tiến thủ nhưng càng nỗ lực càng tệ.

Kiếp trước cũng thế, nó cũng muốn học hành chăm chỉ làm nên sự nghiệp, kết quả thì còn chẳng bằng dựa vào phụ nữ.

Một người một chó đến trước bức tường, nhìn vào vết nứt trên tường. “Theo tao...”

Phương Tri Hành nhắc nhở, cậu đưa tay ra, cậy mở vết nứt.

Tế Cẩu hiểu ý, vội vàng cắn vào góc áo Phương Tri Hành.

Nó theo Phương Tri Hành chen lấn đi vào, đầu tiên là một trận mờ mịt, đột nhiên cảm thấy áp lực quanh cơ thể tăng mạnh.

Tế Cầu như rơi vào trong nước, nó theo phản xạ nín thở, nhanh chóng quan sát phía trước.

Ánh vào trong mắt nó là một con hẻm, sương khói mù mịt, lạnh lẽo ầm ướt.

Dường như không có gì nguy hiểm. Tế Cẩu thở phào, vừa hít vào, lập tức không xong, miệng và cổ họng đau rát.

“Khốn thật, khó chịu quá!” Tế Cẩu kinh ngạc, quay đầu nhìn Phương Tri Hành.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0