Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1118 - Chương 1119: Tỉnh Hoa (4)

Chương 1119: Tỉnh Hoa (4) Chương 1119: Tỉnh Hoa (4)Chương 1119: Tỉnh Hoa (4)

Còn ai có căn cốt hoàn toàn là bẩm sinh, từ lúc sinh ra đã định sẵn rồi. Nói cách khác, phần lớn người trong thiên hạ Võ Thánh không có căn cốt, không thể học võ.

Võ đạo hoàn toàn nằm trong tay số ít người.

Điều này dẫn đến những người may mắn có căn cốt, sau khi nắm giữ sức mạnh mạnh mẽ xưng vương xưng bá, coi thường chúng sinh như con kiến.

Võ Tông!

Võ Vương!

Võ Thánh!

Giày xéo dân chúng, làm gì thì làm! Không chỉ như thế Sau khi nhập môn võ đạo, người học võ còn cần kết nối tinh thần với sinh linh Thái Hư, hiệu quả giống như quan tưởng đồ đẳng.

Sinh linh Thái Hư mà các môn phái và gia tộc lớn kết nối tinh thần thường là cố định, duy nhất.

Điều này giống như tín ngưỡng tôn giáo, chỉ tôn thờ một vị thần. Nhưng luôn có những võ giả tinh thần yếu đuối hoặc ý chí không kiên định, khi kết nối tinh thần hoặc là phân tâm, hoặc là bị mê hoặc, cuối cùng tạo liên hệ với một sinh linh Thái Hư tà ác nào đó.

Một khi tinh thần của hai bên hợp lại sẽ như thiên lôi gặp địa hoả, sẽ khó mà kiểm soát. Sau đó, tà vật sẽ được thai nghén, sinh ra trong thế giới này, gây họa cho nhân gian.

Không khó tưởng tượng, võ giả trong thiên hạ Võ Thánh chính là máy tạo ra tai họa, thỉnh thoảng lại tạo ra một tà vật khiến thiên hạ đại loạn, dân chúng không còn đường sống.

“Hải Thần nói không sai, sở dĩ thiên hạ trở Võ Thánh trở thành trạng thái lộn xôn thế này, hoàn toàn là do họ tự làm ra.”

Trong lòng Phương Tri Hành cực kỳ cạn lời.

Thiên hạ Võ Thánh này, tai họa do người tạo ra còn lớn hơn thiên tai... “Then chốt tu hành của người tập võ chúng ta nằm ở hai điểm: Thứ nhất, tốc độ thổ nạp tỉnh hoa thiên địa;

Thứ 2, hiệu suất của luyện hóa tinh hoa thiên địa!”

Ông lão áo xám giảng giải không sợ người khác làm phiền, vẽ tứ tung. “Thổ nạp càng nhanh thì tỉnh hoa thiên địa đạt được càng nhiều.

Mà hiệu suất luyện hóa càng cao, hiệu quả bản thân lớn mạnh tất nhiên cũng càng tốt.”

“Thổ nạp ở nơi này không chỉ là hô hấp bằng miệng mũi, mà còn có lỗ chân lông toàn thân cùng với vô số khiếu huyệt trong cơ thể.”

Đang nói chuyện! Ông lão áo xám đột nhiên sững sờ. Nhìn thấy Phương Tri Hành ngồi thản nhiên, quanh thân dần hiện lên sương trắng bạc dày đặc, lấy cậu làm trung tâm, xoay tròn với tốc độ cao, như cơn lốc vậy.

Sương trắng bạc dày đặc trùng trùng điệp điệp chui vào trong lỗ chân lông của Phương Tri Hành, chen lấn tiến vào trong cơ thể cậu. “Tinh hoa thiên địa ngưng tụ thành cơn lốc, không hổ là căn cốt thượng đẳng!”

Ông lão áo xám cảm thán, mặt hiện lên vẻ ngưỡng mộ lớn lao: “Tốc độ tu hành của căn cốt thượng đẳng gấp trăm lần căn cốt trung đẳng, lão phu chính là căn cốt trung đẳng, cả đời này không cách nào ngưng thành cơn lốc tinh hoa được.” Lúc ông ta giảng vào bài nhập môn thì Phương Tri Hành đã nhập môn, nắm bắt dễ dàng, không hề khó khăn.

Thậm chí, cậu hoàn toàn không cần max cấp hỗ trợ budg.

Mà bước tiếp theo cần tinh thần khai thông với sinh linh Thái Hư... Đãng Ma Thần Trân Thiên Tôn!

Mở quyển trục ra đến phần cuối, một đồ đằng hiển hiện ra.

Trên trang giấy phiếm vàng phác hoạ một nam tử có vẻ ngoài cường tráng to lớn, trán rộng, hai mắt rũ xuống, mái tóc dài, dưới hàm có để chòm râu dài, đang ngồi nghiêm chỉnh, thần thái yên tĩnh mà không mất uy nghiêm. Trên tay phải của ông nắm một cây trường côn màu vàng đen, tự nhiên vắt ngang đùi, phía trước hơi đỏ, vết máu chưa khô, tản ra hàm ý vừa đánh thắng một trận ác chiến, bây giờ thu binh, trở về từ sa trường. Phương Tri Hành thấy vậy thì nhấch mày nói: “Phạm tiền bối, sinh linh Thái Hư cũng có dáng vẻ nhân loại à?

Ông lão tóc xám lắc đầu: “Không không, sinh linh Thái Hư không hình không dáng, vô biên vô hạn, bọn ta hoàn toàn không thể nhìn hết toàn vẻ, chỉ có thể tiếp xúc một phần nhỏ của bọn họ mà thôi.

Lúc sinh linh Thái Hư tiếp xúc với bọn ta, vì tiện cho bọn ta thấu hiểu sự vĩ đại của bọn họ, truyền bá đại đạo của bọn họ, sẽ huyễn hóa thành dáng vẻ của nhân loại.” Ông ta đứng trên đồ đằng của quyển trục nói: “Đãng Ma Thần Trân Thiên Tôn mà hiện tại ngươi nhìn thấy chỉ là một phần nghìn tỷ của ông ấy huyền hóa ra.

Nếu như chúng ta nhìn thấy toàn bộ của ông ấy, chỉ sợ tinh thần sẽ tan vỡ trong nháy mắt.”

Phương Tri Hành hiểu rõ, cậu tập trung tinh thần, hết sức chăm chú, ngưng mắt nhìn đồ đằng.

Không biết trôi qua bao lâu...

Đột nhiên đồ đằng trên trang giấy như sống lại, từ từ hiện lên, từ hai chiều biến thành ba chiều, đứng vững ở trước mặt Phương Tri Hành, nguy nga cao lớn ngang trời. Phương Tri Hành ngước cổ lên chiêm ngưỡng Đãng Ma Thần Trân Thiên Tôn.

Sau một khắc, Đăng Ma Thần Trân Thiên Tôn chậm rãi cúi thấp đầu, ném ánh mắt qua, dường như để ý đến Phương Tri Hành.

Xào xạc!

Cũng vào lúc này, bên tai của Phương Tri Hành đột nhiên truyền đến một trận tạp âm giống như có người đang nói nhỏ ở bên tai, nhiễu loạn sự chú ý của cậu.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0