Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 119 - Chương 119: Tuyên Võ

Chương 119: Tuyên võ Chương 119: Tuyên võ

Lư An Phủ cười, trong ánh mắt hiện lên một tia kiêu ngạo, nói: “Ta là Nhất Cầm cảnh hậu kỳ.”

Phương Tri Hành thầm nói quả nhiên.

Trước đó cậu từng nghe Lư An Phủ nói qua, võ giả thực lực Đại Mãng cảnh có tư cách đảm nhiệm Hương chủ Thiết Sơn môn.

Vậy thì thực lực của đường chủ, ít nhất phải đạt tới Ngũ Cầm cảnh.

Nói đến đây, tâm trạng cậu khẽ thay đổi, đột nhiên nhớ tới câu nói vừa rồi của Lư An Phủ: “Ngươi đi theo Trình Thiên Ân học võ, với bản tính của hắn, chưa chắc bằng lòng nói cho ngươi quá nhiều chuyện.”

Những lời này vừa nghe không có vấn đề gì, nhưng suy nghĩ cẩn thận rõ ràng có chỗ kỳ quái.

Cho dù Trình Thiên Ân muốn nói cho Phương Tri Hành việc này, đầu tiên cậu cũng phải có tư cách biết.

Phương Tri Hành thận trọng hỏi: “Trình Thiên Ân thì sao, hắn là?”

Sắc mặt Lư An Phủ khẽ biến, hỏi lại: “Hắn có nói với ngươi, hắn là cảnh giới gì không?”

Phương Tri Hành nói thẳng: “Hắn nói hắn là Đại Mãng cảnh sơ kỳ.”

Lư An Phủ nhất thời ”phì” một tiếng, lắc đầu cười lạnh nói: “Hắn là cao thủ Nhất Cầm cảnh, có thể là sơ kỳ hoặc trung kỳ, cũng có thể đạt tới hậu kỳ.”

Trong lòng Phương Tri Hành nghiêm nghị, không khỏi nghi hoặc nói: “Nếu Trình Thiên Ân sở hữu thực lực Nhất Cầm cảnh, tại sao hắn vẫn là hương chủ?”

Lư An Phủ lặng lẽ cười nói: “Ở Thiết Sơn môn của ta có một quy củ, nếu ngươi tu luyện đến Nhất Cầm cảnh, muốn từ hương chủ thăng lên làm đường chủ, chủ yếu có hai con đường.

Một là ngươi dựa vào thực lực của mình công chiếm một huyện thành, thành lập một phân đường mới, Thiết Sơn môn sẽ cung cấp cho ngươi 7 phần tài nguyên, dốc sức ủng hộ ngươi;

Hai là ngươi khiêu chiến với đường chủ của các phân đường, chỉ cần ngươi có thể đánh bại bọn họ, ngươi sẽ có thể lấy được vị trí đó.”

Nói đến đây, Lư An Phủ trầm ngâm nói: “Lần trước ta nghe được tin tức về Trình Thiên Ân , là hắn dự định khiêu chiến với phân đường của ‘huyện Khánh An’.

Quận Thanh Hà có 12 huyện, Khánh An chính là 1 trong 6 huyện lớn nhất, bối cảnh không thua huyện Khánh Lâm chúng ta bao nhiêu.

Dã tâm của Trình Thiên Ân cũng không nhỏ, chẳng qua tiếng sấm lớn mưa hơi nhỏ, có tin đồn nói trên đường hắn tới huyện Khánh An xảy ra chút tình huống, hình như bị trọng thương, sau đó biến mất.”

Trong lòng Phương Tri Hành nhanh chóng sáng tỏ.

Khó trách Lư An Phủ không thích Trình Thiên Ân , hóa ra là bởi vì Trình Thiên Ân mới có khả năng uy hiếp đến hắn.

Nghĩ vậy, Phương Tri Hành đáp: “Ta thấy Trình Thiên Ân khi đó quả thực có bệnh trong người, nhưng mà nhờ đệ đệ hắn trợ giúp, hắn đã được trị thương rồi.”

“Trị xong rồi?!”

Hai mắt Lư An Phủ hơi nheo lại, ánh mắt lấp lóe, nhíu mày nói: “Nếu Trình Thiên Ân khôi phục thực lực, có khả năng hắn sẽ tiếp tục khiêu chiến với các đường chủ, bao gồm ta.”

Phương Tri Hành nhíu mày, nói: “Hai huynh đệ Trình Thiên Ân cũng ở trên thuyền buôn của Tiền Ký Vân.”

“Cái gì, lại có việc này?!”

Sắc mặt Lư An Phủ biến đổi, trong vẻ mặt chợt xuất hiện vẻ kiêng kị rất sâu, dường như hơi e ngại Trình Thiên Ân .

Phương Tri Hành thấy thế, kinh ngạc nói: “Ngài không biết việc này? Ta cho rằng ngài biết.”

Lư An Phủ buông tay nói: “Sau khi ta nhận được tin tức thuyền buôn bị thuỷ quái lật úp, từ trong miệng một người sống sót biết được cả nhà La Khắc Hoành cũng ở trên thuyền.

Đây không phải chuyện nhỏ, sau đó bọn ta chủ yếu đặt tinh lực vào việc tìm La Khắc Hoành và người nhà của ngài ấy, không chú ý chuyện khác.”

Phương Tri Hành hiểu được, đứng dậy nói: “Ta và Trình Thiên Ân đã cắt đứt, nếu một ngày nào đó, Lư đường chủ cần dùng đến ta, cứ việc dặn dò.”

“Lão đệ có lòng rồi.”

Lư An Phủ cười ha ha, đứng lên, nhiệt tình nói: “Đi, ta dẫn ngươi đến Tuyên Võ các chọn lựa công pháp.”

Hai người đi ra khỏi thư phòng, đi đến Tuyên Võ các.

Trên đường, Tế Cẩu truyền âm nói: “Phương Tri Hành, nghe thấy rồi chứ, Lư An Phủ là Nhất Cầm cảnh, chỉ mạnh hơn mày một cảnh giới mà thôi. Nếu hắn là cao thủ đứng đầu huyện Khánh Lâm, vậy mày tuyệt đối là thứ hai.”

Phương Tri Hành trầm ngâm nói: “Hắn chưa chắc là người đứng đầu huyện Khánh Lâm, tao cảm giác La Bồi Vân còn mạnh hơn hắn, La Khắc Chiêu thứ hai, hắn là thứ ba, ta là thứ tư.”

Tế Cẩu khiếp sợ không thôi, tặc lưỡi nói: “La Bồi Vân không phải quan văn à, lão cũng từng luyện á?”

Phương Tri Hành trợn mắt xem thường, nghiêm túc nói: “Mày chưa từng luyện võ, không có kinh nghiệm ở phương diện này. Thật ra, chỉ cần cẩn thận quan sát những chi tiết như dáng người, hô hấp, ánh mắt, tư thế đứng, đi đường của một người, trên cơ bản có thể nhìn ra người kia có phải võ giả không.

Chẳng qua, một võ giả mạnh ra sao, tu hành tới cảnh giới nào, cũng rất khó dùng mắt thường nhận ra được.

Ngoài ra, môn phiệt thế gia dùng võ làm tôn, người có tư cách nhận chức huyện lệnh, nhất định là có võ nghệ trong người, hơn nữa đủ để trấn thủ một phương, áp chế quần hùng.”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0