Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1223 - Chương 1224: Vô Địch (3)

Chương 1224: Vô địch (3) Chương 1224: Vô địch (3)Chương 1224: Vô địch (3)

Còn Phương Tri Hành, cậu đã thu liễm khí tức, cho nên bọn họ đầu phớt lờ cậu.

“Phong Thánh, ngươi làm à?”

Bạch Thánh hơi nghi hoặc nhìn Phong Thánh, nhíu mày nói: “Nếu ta nhớ không lầm, ngươi có thể thăng cấp đến cảnh giới Võ Thánh là nhờ sự chỉ điểm của Phật Thánh, đúng không? Tại sao ngươi lại phá hủy chùa Minh Hoàng?”

Phong Thánh định thần lại, nhanh chóng khôi phục vẻ mặt lạnh lùng, không trả lời mà hỏi lại: “Phật Thánh đã chết, tại sao các ngươi quay lại đây, diệt cỏ tận gốc?”

Bạch Thánh hừ lạnh, không hề che giấu nói: “Đương nhiên, có một số việc hoặc không làm, hoặc làm đến cùng.” Ly Dương lão tổ vô cùng tán thành, lạnh lùng gật đầu nói: “Chùa Minh Hoàng truyền thừa lâu đời, còn cổ xưa hơn cả vương triều Ly Dương do ta lập ra, nhân tài nhiều đời, trước khi chúng ta phi thăng hoặc chất đi, đương nhiên phải loại bỏ tất cả mối nguy hiểm tiềm ẩn, không thể để lại tai họa cho con cháu đời sau.”

Nghe vậy, Phong Thánh mặt như phủ sương lạnh, trầm giọng nói: “Vậy thì các ngươi phải bận rộn rồi, tăng nhân của chùa Minh Hoàng đã chạy hết rồi.”

“Hừ, có thể chạy được bao xa?”

Ly Dương lão tổ cười lạnh, sát khí đằng đằng, ông ta hét lên: “Chắc chắn đám tăng nhân đó vẫn còn trong phạm vi 10 vạn dặm, bốn người chúng ta chia nhau hành động, giết sạch tất cả những kẻ đầu trọc ở bốn hướng đông tây nam bắc.”

Trạch Thánh lập tức nói: “Ừm, cứ làm như vậy đi.”

Lúc này, Ly Dương lão tổ liếc nhìn Phương Tri Hành rồi hỏi: “Ngươi là ai?”

Phương Tri Hành đứng chắp tay sau lưng, thản nhiên nói: “Tại hạ là khách khanh của Thương Hải môn, đang làm khách ở chùa Minh Hoàng.”

Trạch Thánh có chút ấn tượng với cậu nân gật đầu nói: “Trước khi ta đến, Phật Thánh đang tiếp đãi hắn.” Ly Dương lão tổ kinh ngạc: “Ngươi có quan hệ gì Phật Thánh, chỉ là một khách khanh, sao có tư cách diện kiến Phật Thánh?” Lời vừa nói ra, khóe miệng Phong Thánh không khỏi nhấch lên một nụ cười.

Phương Tri Hành bình tĩnh nói: “Đó là chuyện giữa ta và Phật Thánh, không liên quan đến ông.”

Ly Dương lão tổ trợn tròn mắt, cười lạnh nói: “Thứ không biết sống chết, ngay cả môn chủ của Thương Hải môn cũng không dám nói chuyện với ta như vậy.”

Phương Tri Hành không đổi sắc mặt, cậu chậm rãi nghiêm túc nói: “Ta không liên quan đến chuyện các ngươi muốn làm.”

Ly Dương lão tổ trầm giọng nói: “Ồ, ngươi đang khuyên ta, đừng nên gây thêm rắc rối hả?” Ông ta ngẩng đầu nhìn về phía xa, sát khí đằng đằng nói: “Bây giờ ta đi về phía đông, giết sạch lũ hòa thượng trong vòng 10 vạn dặm, đợi ta giết người xong sẽ quay lại giết ngươi!

Chạy đi, chạy càng xa càng tốt, nếu ngươi có thể chạy thoát, ta sẽ không truy cứu tội xúc phạm của ngươi nữa!”

Nói xong, thân hình ông ta lóe lên, bay về phía đông.

Trạch Thánh lập tức đi về phía tây, Bạch Thánh đi về phía bắc, Kiếm Thánh bạch y thì đi về phía nam. Bốn vị Võ Thánh tản ra.

Thấy vậy, Phong Thánh không khỏi nhắc nhở: “Đạo hữu, Ly Dương lão tổ rất bá đạo, nói được làm được, sau khi ông ta trở về, giữa ngươi và hắn nhất định sẽ có một trận chiến, hơn nữa có khả năng Trạch Thánh, Bạch Thánh, Kiếm Thánh cũng sẽ tham gia vào, đến lúc đó cục diện sẽ là một chọi bốn...”

“Không sao.”

Phương Tri Hành thản nhiên cười, ung dung nói: “Nếu Võ Thánh đỉnh phong là cực hạn của thế giới này, vậy chắc ta là vô địch.”

“Vô địch?!”

Phong Thánh không khỏi nín thở, ánh mắt sáng rực, nhất thời rơi vào trầm mặc.

Thời gian trôi qua từng chút một... Giao diện hệ thống lấp lóe ánh sáng. [Điều kiện để Thiện Ác Tài Quyết Kinh - Võ Thánh đạt max cấp:

1, Giết hoặc đánh bại 1 sinh mệnh cùng cấp (chưa hoàn thành)]

Đây là tuyệt thế thần công thứ ba mà Phương Tri Hành nắm giữ, có được từ tà tăng Phá Giới.

“Ừm, chỉ cần hiến tế một vị Võ Thánh là được...”

Phương Tri Hành đã có tính toán trong lòng.

Xa xa, đột nhiên ánh sáng lạnh lóe lên, tiếng gió rít gào.

Vèol

Một bóng trắng bay tới, đáp xuống trước mặt Phương Tri Hành. Kiếm Thánh bạch y đã trở lại, ngạc nhiên nói: “Ơ, ngươi lại không bỏ chạy hả?”

Phương Tri Hành không nói gì.

Một lát sau, Bạch Thánh cũng trở về, thấy Phương Tri Hành vẫn còn ở đó, không khỏi bất ngờ mà tự lẩm bẩm: “Ngươi bị dọa ngốc rồi à?”

Tiếp đó, một tia sáng tím từ trên trời giáng xuống, không ai khác chính là Ly Dương lão tổ.

“Ngươi...”

Ly Dương lão tổ vừa nhìn thấy Phương Tri Hành, không khỏi ngửa mặt cười lớn, chế nhạo nói: “Sao, biết mình không thể chạy thoát nên ở đây chờ chất à?”

Lời còn chưa dứt, Trạch Thánh cũng đã trở về, ông túm hai người trong tay, Phá Không Phật Tử và tà tăng Phá Giới.

Ly Dương lão tổ hỏi: “Để bọn họ lại làm gì?”

Trạch Thánh lập tức trả lời: “Phá Giới có lời muốn nói.”

Tà tăng Phá Giới chắp tay cười nói: “Chư vị, ta biết một bí mật, hy vọng dùng bí mật này để đổi lấy mạng sống của hai người bọn ta.”

Ly Dương lão tổ hừ, tò mò hỏi: “Bí mật gì?”

Tà tăng Phá Giới nghiêm nghị nói: “Bí mật về Thiên Nhân!“

Mọi người nhìn nhau, thần sắc khác nhau.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0