Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1298 - Chương 1299: Tiên Nhân (3)

Chương 1299: Tiên nhân (3) Chương 1299: Tiên nhân (3)Chương 1299: Tiên nhân (3)

Đây là thứ viết tay của Quần Dao.

Phương Tri Hành mở bức thư, nhanh chóng xem nội dung rồi không khỏi rơi vào trầm ngầm.

“Viết gì đấy?” Tế Cầu tò mò hỏi.

Phương Tri Hành đáp lại: “Quân Dao đã phá toái hư không, phi thăng đến tầng thứ ba rồi”

“Hả2?"

Tế Cầu kinh ngạc, khó hiểu nói: “Cô ấy gấp gáp như vậy làm gì chứ?” Phương Tri Hành đáp lại: “Quân Dao nói lúc tu vi của cô ấy đột phá đến Thánh Võ đỉnh phong, trong đầu lại xuất hiện rất nhiều thông tin nên muốn phi thăng sớm.”

Giải thích này rất mơ hô.

Tế Cầu tặc lưỡi nói: “Quân Dao rốt cuộc là ai, lẽ nào cô ấy thật sự là đại lão nào đấy luân hồi chuyển thế?”

Phương Tri Hành trầm ngâm một lúc, cậu thản nhiên nói: “Suy nghĩ nhiều cũng vô ích thôi, Quân Dao không phải là kẻ ngốc, cô ấy tự có phán đoán của mình, chúng ta cũng có tiết tấu của bản thân” Tế Cầu suy nghĩ thì thấy cũng đúng, vội nói: “Vậy chúng ta cũng chuẩn bị phi thăng chứ” Tầng thứ năm, nhoáng cái ba ngày trôi qua.

Tin tức hoàng đô bị hủy truyền khắp Đại Chu.

Đất trời rung động!

Trong lúc nhất thời, vương triều Đại Chu chìm vào trong rung chuyển trước giờ chưa từng có.

Phiên Vương các châu, thế gia nghe tin thì lập tức có hành động, đều dẫn quân xông về thần đô, có tư thế “Ai đến Hàm Dương trước thì làm vương thượng”.

Dạ Tử Tuyền cưỡi trâu trắng đi đến vùng hoang dã, lẻ loi trơ trọi, biểu cảm có chút cô đơn.

Không còn Giám Thiên ti nữa. Dạ Tử Tuyền đã mất đi tất cả, cô mờ mịt không có phương ứng, không biết nên đến nơi nào, không biết nên làm những øì.

Đã từng, ý nghĩa để cô tồn tại chính là hóa thân của Thiên Lôi, hành tẩu thiên hạ thay bà. Nhưng hiện tại, cô không còn tác dụng øì nữa.

Đúng lúc này, ụm!

Trâu trắng kêu lên, mang theo cảnh giác.

Trong lòng

Lúc này cô mới chú ý đến, không biết từ khi nào, phía trước đã xuất hiện hai bóng dáng đứng thành một hàng, chặn đường đi lại.

“Là ngươi!”

Dạ Tử Tuyền nhận ra một người trong số đó là Thiên Hoàng.

Cùng một nữ tử trẻ tuổi tương đối lạ mặt khác, chưa bao giờ gặp mặt.

“Dạ tỉ thủ, lâu ngày không gặp, vẫn khoẻ chứ”

Thiên Hoàng cười cười, sau đó chỉ vào nữ tử trẻ tuổi ở bên trái, giới thiệu: “Cô ấy là Thiên Ấn, ngươi từng gặp kiếp trước của cô ấy.”

Trong lòng của Dạ Tử Tuyền chấn động, hít thở không thông nói: “Không ngờ ta còn có may mắn có thể gặp lại hai vị Thiên Nhân, không biết có gì chỉ giáo?” Thiên Hoàng cười hỏi: “Sư phụ Thiên Lôi của ngươi rốt cuộc làm sao vậy?”

Dạ Tử Tuyền hơi im lặng, sau đó nói liên tục.

Sau khi nghe xong, Thiên Hoàng và Thiên Ấn liếc nhìn nhau, biểu cảm trên mặt còn vô cùng đặc sắc.

“Chậc chậc chậc, không ngờ cậu nhóc năm ấy đã trưởng thành đến mức độ này” Thiên Hoàng thán phục không thôi. Thiên Ấn cau mày nói: “Ta cũng quen biết Phương Tri Hành à?” Thiên Hoàng nhắc nh: “Ngươi rất tán thưởng hắn, còn tặng chiếc nhẫn cho hắn nữa đấy”

Thiên Ấn hoàn toàn không nhớ nổi những thứ này, sau khi sống lại cô đã mất đi phần lớn ký ức.

Thiên Hoàng suy nghĩ rồi đột nhiên nhìn về phía Dạ Tử Tuyền, đề nghị: “Ngươi có hứng thú cùng tiến đến tâng thứ ba với bọn ta không?” Tầng thứ tư!

“Ừm, những thứ có thể mang theo đều đã mang theo hết rồi... Phương Tri Hành kiểm tra hành lý, sau khi xác nhận không có sai sót thì cậu ngẩng đầu nhìn lên trời.

Tế Cầu cũng vươn cổ, khuôn mặt tràn đây vẻ mong đợi.

“Để tao đi trước!”

Tế Cấu nhảy lên, lao thẳng lên không trung, hai chân đưa ra, đột nhiên sử dụng chiêu Cầu Bào.

Rắc!

Không gian nứt võ như băng vụn, vết nứt dày đặc. Đáng tiếc, không thể vỡ vụn hoàn toản.

Ngay lúc này, Phương Tri Hành bước ra một bước, đến bên cạnh Tế Cẩu, giơ tay điểm nhẹ về phía những vết nứt. “Tài Quyết Chỉ!”

Một ngón tay hạ xuống, thế không thể đỡ, không gian lập tức âm ầm võ vụn.

Ngay sau đó, một hố đen hiện ra, giống như vực sâu không đáy, tối đen như mực.

Phương Tri Hành và Tế Cẩu đồng thời quay đầu lại liếc nhìn nhân gian, giống như lưu luyến, giống như đang từ biệt. Sau đó, bọn họ kiên định bước một bước nhỏ về phía trước, chui vào trong hố đen.

Vừa vào hố đen, từng trận Cương Phong kỳ dị ập đến, cấp độ xé trời rách đất.

Chắc Cương Phong này bão tố thời không, cực kỳ hung tản, thổi vào người giống như bị dao chém rìu bổ, vô cùng đau đớn, lạnh đến thấu xương.

“Úi trời ơi!”

Tế Cấu nhe răng trợn mắt, từng búi lông chó trên người rơi xuống. Lông chó vừa rời khỏi cơ thể, lập tức bị Cương Phong cuốn đi, nghiền thành bột mịn. Phương Tri Hành thì vẫn ổn, cậu thi triển “Thiện Ác Bồ Đề Thân” vạn pháp bất xâm, dễ dàng chống lại sự xâm nhập của Cương Phong.

Điều duy nhất khiến cậu lo lắng là phía trước tối đen như mực, không nhìn thấy điểm cuối, giống như không có điểm dừng.

“Không biết còn bao lâu nữa mới đến tầng thứ ba..” Phương Tri Hành không dám lơ là, tỉnh thần tập trung cao độ, thỉnh thoảng mở Sùng Mục Kim Mâu quan sát.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0