Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1321 - Chương 1322: Tàn Sát Thành

Chương 1322: Tàn sát thành Chương 1322: Tàn sát thànhChương 1322: Tàn sát thành

Số mạng của một người bị người khác tùy ý sắp xếp, nắn bóp, đây chính là kiếp số.

Tuy nói như vậy nhưng thật ra...

Phần lớn mọi người đều lựa chọn chấp nhận sự sắp xếp của vận mệnh, thậm chí còn nhẫn nhục chịu đựng.

Làm như vậy chỉ dẫn đến một kết quả là kiếp số trùng trùng điệp điệp, tai vạ khó tránh. Đương nhiên!

Dưới Luân Hồi cảnh đều là người phàm, hoàn toàn không phát giác được sự tồn tại của kiếp số. Lúc này...

Chúc Thính Triều giáng kiếp số xuống đám môn nhân, ai nấy đều bị kiếp số quấn thân, thuận thì sống, nghịch thì chết.

Phương Tri Hành mặt không đổi sắc, trong lòng nhấc lên gợn sóng.

Lần trước cậu gián tiếp bị Chúc Thính Triều giáng xuống kiếp số, không có cảm nhận mãnh liệt, ấn tượng không sâu.

Dù sao thì kiếp số có uy lực không mạnh, chỉ dựa vào Bá Ma thể của cậu đã có thể miễn dịch một cách tự nhiên. Nhưng lần này lại khác, cậu trực tiếp bị Chúc Thính Triều giáng xuống kiếp số.

Sức mạnh số mệnh của cấp bậc Kiến Thiên Địa quá hùng vĩ, hóa thành một con rắn độc băng lãnh bò lên người, ghim chặt lấy cổ, xúc cảm trơn ướt lạnh lẽo vô cùng chân thật khiến người ta sợ hãi muốn chất.

Xì xì xì!

Rắn độc băng lãnh thè cái lưỡi rắn màu đỏ tươi, phát ra âm thấp khó diễn tả được, như đang mê hoặc lòng người.

Trong lòng của Phương Tri Hành nhất thời hiện lên hai loại tâm trạng.VipTruyenGG.net - Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !

Thứ nhất là hoảng sợi

Bởi vì nguy cơ sinh tử mà dịch bệnh mang đến đã sinh ra cảm xúc hoảng sợ mãnh liệt.

Thứ hai là sát ý!

Để sống sót, chỉ muốn tranh thủ thời gian giết sạch những người lây bệnh như lời của Chúc Thính Triều và Bành Duy Hưng nói!

Nói thật, Phương Tri Hành có cảnh giới Kiến Tự Kỷ viên mãn, cậu còn có biểu hiện như vậy, chứ đừng nói đến người khác.

Dưới sự ép buộc của rắn độc băng lãnh, đám môn nhân của Thính Triều ổ nhanh chóng tiến vào hình thức giết chóc, đằng đẳng sát khí. “Nếu toàn thành đã bị nhiễm thì hết cách, chúng ta phải mau loại bỏ hết những người lây bệnh.”

“Đúng vậy, chúng ta không giết chết những người lây bệnh thì người chết sẽ là chúng ta.”

“Đừng suy nghĩ nhiều, giết đi, ta quyết chí thề thành tiên, tuyệt đối không thể ngã trong trận dịch bệnh này được.”

“Đúng đúng, ta một lòng đắc đạo thành tiên, ngoại trừ điều này thì không còn ràng buộc nào khác.”

“Dù là phụ mẫu ruột thịt, chỉ cần ngăn cản con đường tu hành của ta thì giết không tha!”

Đám môn nhân Thính Triều ổ mang theo sát ý ngày càng mãnh liệt, trùng trùng điệp điệp, chạy về phía cổng lớn. Lúc này, ngoài cổng là một cặp cha con đang lặng lẽ chờ đợi.

Phụ thân là tu sĩ trung niên, Hóa Hư cảnh.

Con gái của hắn vẫn còn nhỏ, vừa tròn mười tuổi, chưa đến Trúc Cơ.

Phụ thân rất ngưỡng mộ Thính Triều ổ, hắn đã bỏ rất nhiều tiền bạc để móc nối quan hệ, có ý đồ để con gái bái nhập Thính Triều ổ tu hành.

Hiện tại, hai cha con đến đây để gặp mặt. Trong lúc đó, một đám môn nhân đội khăn trùm đầu màu trắng hùng hổ đi ra cổng lớn. Phụ thân vội vàng lấy lại tinh thần, dẫn theo con gái chắp tay hành lễ.

“Giết!”

Đột nhiên, người đó thình lình phóng ra một luồng “Ba Văn Chưởng” đánh úp về phía hai cha con.

“Ê, ngươi...” Phụ thân không chút phòng bị, bị một chưởng đánh bay ra ngoài, máu bắn cao ba mét.

Bé gái thấy vậy thì sợ đến choáng váng, mờ mịt tại chỗ, biểu cảm rất hồn nhiên và vô tội.

Phương Tri Hành lẫn trong đám người, sắc mặt biến ảo chập chờn.

Vừa rồi cậu đã mở Tam Nhãn nhìn khắp toàn thành, có thể xác định trong thành không bộc phát dịch bệnh.

Cũng tức là Chúc Thính Triều, Bành Duy Hưng bọn họ đã nói dối.

“Tại sao tam đại thế lực lại muốn liên thủ tàn sát thành chứ?” Phương Tri Hành nghĩ mãi không ra.

Một lát sau, Chúc Văn Cát đi về phía cổng lớn.

Phương Tri Hành lập tức nghênh đón, thấp giọng hỏi: “Có tình hình gì vậy, không tàn sát không được à?”

Chúc Văn Cát trầm giọng nói: “Ta vừa hỏi xong, nghe lão tổ nói trong thành xuất hiện một Bá Ma thể đang làm ô nhiễm toàn thành, cải tạo một phương, ép chúng ta không thể không huyết tẩy toàn thành, chính là vì tìm ra người kia.” Trong lòng của Phương Tri Hành hơi hồi hộp.

Chẳng lẽ tất cả mọi thứ là vì ta?

Dù sao thì người có được thể chất ngũ tinh trong khu vực này có lẽ chỉ có một mình cậu.

“Chỉ vì thể chất đặc thù và mạnh mẽ của ta mà dẫn đến rung chuyển lớn đến vậy?” Phương Tri Hành không khỏi nín thở.

Cậu vẫn còn nhớ rõ lần đầu tiến vào thế giới tầng thứ tư cũng bị xem là quái vật, trên người mang theo phóng xạ ô nhiễm.

Đến thế giới tâng thứ ba trở thành một người phi thăng, cậu cho rằng tình hình đã thay đổi, bản thân có thể hoàn mỹ hòa vào thiên hạ Thượng Thương, cũng không ngờ...

“Hây, Bá Ma thể quá kinh khủng, bất kể người này đi đến nơi nào thì hoàn cảnh nơi ấy sẽ dần bị ma hóa, không cho người khác con đường sống.”

Chúc Văn Cát tự nói, nhưng giữa hai đầu lông mày lại hiện lên sự ngưỡng mộ.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0