Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1346 - Chương 1347: Tiên Tộc (2)

Chương 1347: Tiên tộc (2) Chương 1347: Tiên tộc (2)Chương 1347: Tiên tộc (2)

"Tam Muội Chân Hỏa!"

Ngọn lửa nổ tung mênh mông cuồn cuộn, đốt trời nung biển, hòa tan tất cả mọi thứ.

Phương Tri Hành không khỏi híp mắt lại.

Ở thiên hạ Thượng Thương, Tam Muội Chân Hỏa là một ngọn lửa đáng sợ, không gì không thiêu cháy, thậm chí có thể đốt cháy kiếp số, hóa tất cả kiếp số thành hư không, cực kỳ nổi danh.

Nhưng Tam Muội Chân Hỏa không chỉ có một loại.

Dựa vào phương thức sinh ra khác nhau mà phẩm loại của Tam Muội Chân Hỏa không đồng nhất, có thể chia thành từ trăm đến nghìn loại, đa dạng đủ loại, uy năng của mỗi loại cũng cách nhau rất lớn.

Ví dụ Bạch Cưu đạo nhân nghiên cứu bàng môn tả đạo, sưu tầm ba loại huyền hỏa là mộc trong hỏa, thạch trong hỏa, ngao luyện ra một loại Tam Muội Chân Hỏa.

Mà Phương Tri Hành cũng nắm giữ một loại Tam Muội Chân Hỏa, đến từ “Đạo Thánh” Võ Thánh mạnh nhất tầng thứ 4.

Đạo Thánh dung hợp ba loại là nguyên thần, nguyên khí, nguyên tinh, thúc giục sinh ra một loại Tam Muội Chân Hỏa màu đỏ thẫm.

Ngọn lửa này có lẽ là Tam Muội Chân Hỏa đạo môn cực kỳ chính tông, do thần hồn phát ra, thần hồn càng mạnh thì ngọn lửa càng mãnh liệt. Bạch Cưu đạo nhân giống như điền, ông ta phun ra Tam Muội Chân Hỏa như phát tiết, thiêu cháy hàn băng và kiếp số ở trên người.

Hàn băng bị hòa tan, Bạch Cưu đạo nhân nhanh chóng động đậy được.

Nhưng ông ta lại hoảng sợ phát hiện kiếp số quấn trên người ông ta sền sệt như bùn lầy vấn đục, hoàn toàn không cách nào đốt cháy được. "Đâu có lý đấy, lại có thể giáng xuống kiếp số ác độc như vậy cho ta!"

Trong lòng của Bạch Cưu đạo nhân hiện lên cảm giác bất lực thật sâu, ông ta đã hao phí rất nhiều tâm huyết để luyện ra Tam Muội Chân Hỏa, vậy mà không có tác dụng gì cả.

Quá tuyệt vọng!

Đúng lúc này, một luồng dao động mạnh mẽ bộc phát ra từ trên thân của Đường Viễn Quan.

Bạch Cưu đạo nhân và Phương Tri Hành đầu dừng lại, đồng tử co rụt.

Bọn họ nhìn thấy một hư ảnh mơ hồ từ từ dâng lên, mái tóc trắng xoá, chòm râu phất phơ, khí thế nghiêm nghị. Hư ảnh ông già cứ như một làn khói xanh, toàn thân tản ra khí tức Túc Mệnh khiếp người, không gì sánh được. Phương Tri Hành liếc mắt thì đã nhìn ra hư ảnh ông già đó chính là hiện thực hóa của kiếp số mạnh mẽ.

Ít nhất là cảnh giới Kiến Chúng Sinh!

Cũng tức là có người từng giáng xuống kiếp số cực kỳ mạnh mẽ lên trên người của Đường Viễn Quan.

Đương nhiên, tác dụng của kiếp số này là bảo vệ Đường Viên Quan.

"Tộc trưởng Đường gia!" Bạch Cưu đạo nhân mừng rỡ, khó kiềm chế được tiếng kích động.

Tộc trưởng Đường gia ngưng tụ thành hình, trong nháy mắt đẩy lùi kiếp số quấn quanh ở trên người của Đường Viễn Quan, tạo ra một mảng đất trống.

Đường Viễn Quan sắp tử vong, hít sâu một hơi, lần nữa sống lại.

"Tổ gia gia, cứu ta với!" Đường Viễn Quan thở hổn hển, cuồng loạn như điên. Hết cách, vừa rồi hắn đã đích thân cảm nhận một lần tử vong có mùi vị gì, cả người chìm vào trong sự sợ hãi lớn lao, phát tác lo sợ.

Bạch Cưu đạo nhân chỉ ngay vào Phương Tri Hành, cáo trạng: "Tộc trưởng, ta là Bạch Cưu đạo nhân, khách khanh của Đương môn, người này muốn giết đệ tử của Đường môn."

Tộc trưởng Đường gia nhìn quanh bốn phía, tầm mắt nhìn về Phương Tri Hành, cau chặt mày, mơ hồ rung động nói: "Là ngươi làm bẩn mảng thiên địa này à?"

Phương Tri Hành “xuyt” một tiếng, Tam Nhãn ở ấn đường không chút khách sáo bắn ra một luồng kim quang.

"Phá Kiếp Kim Quang!"

Tộc trưởng Đường gia sầm mặt lại, lúc vung tay áo, bổ ra một luồng kiếm quang trắng mịt mờ. Trong nháy mắt, sức mạnh Túc Mệnh khổng lồ hóa thành hình dạng của mũi kiếm, kẹp lấy uy năng trảm tiên trừ ma, trùng trùng điệp điệp, không gì sánh bằng.

Ầm!

Kim quang và kiếm quang va chạm với nhau!

Hai luồng sức mạnh Túc Mệnh mang theo sát ý mạnh mẽ chém giết kịch liệt, phá hủy lẫn nhau.

Sau một lát, kim quang và kiếm quang đồng thời bị diệt, cân sức ngang tài. "Tam Nhãn!" Chòm râu của tộc trưởng Đường gia tung bay, trên mặt còn lộ ra vẻ kinh hãi.

Trong lúc nhất thời, bóng dáng mơ hồ không ngừng lắc lư, trở nên càng mờ mịt hơn. Phương Tri Hành thở sâu, tâm trạng trở nên kích động. Luồng kiếm quang mà lão tổ Đường gia vừa phóng ra có uy lực không thua kém gì cảnh giới Kiến Chúng Sinh. Nhưng Phá Kiếp Kim Quang lại cứng rắn đối chọi được! Điều này có nghĩ gì không cần nói cũng biết, sức mạnh mà Sùng Mục Kim Mâu bộc phát ra ít nhất có thể vượt qua một tiểu cảnh giới của bản thân!

"Đạo hữu, lão phu Đường Thiên Dương, tộc trưởng của Đường thị tiên tộc, hy vọng ngươi có thể nể chút tình mọn, tha cho tên nhãi không có mắt Đường Viễn Quan, lão phu ắt có hậu lễ đáp tạ."

Lão tổ Đường gia từ từ tản đi, trước khi hoàn toàn tiêu tán, ông ta có để lại một câu nói. Phương Tri Hành nghe vậy, trong lòng thở dài.

Cậu vốn định lặng lẽ giết chết mấy người Đường Viễn Quan rồi thong thả rời đi.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0