Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 315 - Chương 315: Thăng Cấp

Chương 315: Thăng cấp Chương 315: Thăng cấp

Tế Cẩu khó có thể miêu tả tình huống trước mắt, nói thẳng: “Hoa Cô kia có thể sẽ giết tao.”

Khoảnh khắc tiếp theo, Hoa Cô ngồi xổm trước mặt Tế Cẩu, nhẹ nhàng sờ đầu của nó, cười nói: “Ngươi xem ruộng hoa này của ta, hôm nay lại chôn 3 người, đất đai nhất định sẽ trở nên càng phì nhiêu, có thể mọc ra hoa càng đẹp hơn, đúng không?”

Tế Cẩu nằm bò trên mặt đất, nơm nớp lo sợ, một cử động nhỏ cũng không dám.

Một lát sau, Hoa Cô đứng lên, bước chân nhẹ nhàng rời đi.

Tế Cẩu thở phào một hơi, kêu lên: “Má ơi, cái bà điên này, suýt chút nữa hù chết lão tử!”

Phương Tri Hành ngửa đầu, nhíu mày ở bên trong hầm ngầm.

"Tế Cẩu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Hiện tại cậu không thể ra ngoài, nếu không thì sẽ thất bại trong gang tấc.

Qua một lúc lâu, Tế Cẩu đáp lại: "Hây, không gì cả."

Phương Tri Hành cạn lời: “Cái gì mà không gì cả? Vậy vừa rồi mày gào cái gì?”

Tế Cẩu giải thích rõ ràng: "Tao nói cho mày biết, Hoa Cô đấy không đơn giản, vừa nãy bà ta đã giết chết 3 người, còn chôn thi thể trong vườn hoa để làm phân bón."

Hô hấp của Phương Tri Hành ngừng lại, sau đó cậu kinh ngạc nói: "Bà ta biết võ công à?"

"Biết!"

Tế Cẩu trả lời khi trong lòng vẫn còn sợ hãi: "Võ công của bà ta khá mạnh, dễ dàng đuổi kịp một con khoái mã đứt dây cương chạy như điên đấy."

Phương Tri Hành im lặng, cậu suy nghĩ rồi truyền âm đến : "Mày cẩn thận chút, nhịn thêm 3 ngày nữa đi."

"Nhịn ư? Mày nói nghe dễ quá."

Tế Cẩu giận không có chỗ phát tiết, phàn nàn: "Mày xem nhân phẩm của mày đi, tùy ý chọn chủ thuê nhà lại là nhân vật nguy hiểm."

Phương Tri Hành cạn lời, trầm ngâm nói: "Tao đã quan sát Hoa Cô rất kỹ, từ tư thế đi đến nhất cử nhất động của bà ta, nhưng không nhìn ra bất kỳ khí phách mà võ giả nên có."

Phương Tri Hành nói đến đây thì cả giận: "Chẳng phải mũi của mày rất nhạy à? Sao lại không ngửi ra bà ta rất mạnh chứ?"

"Chậc…"

Tế Cẩu ngượng ngùng, nó gấp giọng nói: "Lúc đó tao bị con chó đen quấy nhiễu."

Phương Tri Hành cười phụt rồi khinh thường: "Cho nên nói, nuôi mày rốt cuộc có tác dụng què gì chứ?"

Tế Cẩu cảm thấy ấm ức: "Sao tao ngờ được là vùng đất hẻo lánh nghèo nàn này lại ẩn giấu cao thủ."

Phương Tri Hành bĩu môi: "Nói chung là 3 ngày này mày khiêm tốn chút, có chuyện gì đợi tao ra ngoài rồi hẵng nói."

Tế Cẩu đâu còn dám dương oai, không nhìn điều sai, thành thật nằm trên nắp trúc, đói thì ăn Nhục Đan mà Phương Tri Hành để lại cho nó.

Nhoáng cái trôi qua 3 ngày.

[00:00:02]

[00:00:01]



Đã đủ 3 ngày!

[4, Tìm một không gian đen kịt tuyệt đối, sống từ 7 ngày trở nên dưới tình hình không có bất kỳ tia sáng nào (Đã hoàn thành.)]

"Cuối cùng!"

Phương Tri Hành sớm nóng lòng không đợi được nữa.

Trải qua 7 ngày bế quan cũng có thể tưởng tượng được mùi bên trong hầm ngầm.

Phương Tri Hành cũng sớm hôi thối rồi.

Lúc này cậu thả người nhảy lên, vén nắp trúc rồi vọt ra ngoài.

Một mùi vị gay mũi cũng lan ra.

"A đù!"

Tế Cẩu lùi thẳng về phía sau, chê bai cậu: "Mày mau đi tắm đi."

Phương Tri Hành nhìn quanh bốn phía, bên cạnh vườn rau có một dòng suối nhỏ, cậu không nói gì đã cởi y phục nhảy vào nước lạnh để tắm rửa.

Một lát sau, đầu tóc của Phương Tri Hành ướt nhẹp, xách theo giày trở về nông trại, đóng kín cửa sổ.

Tế Cẩu ngoan ngoãn ngồi xổm trước cửa canh giữ mà không cần cậu dặn dò.

Cuối cùng cậu cũng đợi được đến ngày này!

Phương Tri Hành gần chính thức thăng cấp đến Nhị Cầm cảnh viên mãn, hoàn thành cường hóa sức mạnh và nhanh nhẹn.

Theo lý, lúc Phương Tri Hành thăng cấp thì Tế Cẩu cũng sẽ thăng cấp theo.

Dù sao thì mấy ngày này nó luôn bầu bạn ở bên cạnh Phương Tri Hành, cẩn trọng, không ngại gian khổ.

Không có công lao thì cũng có khổ lao.

Trời đất chứng giám!

Ít nhiều cũng dính chút ánh sáng đúng không?

Không thể nào không vớt được gì cả!

"Phù!"

Phương Tri Hành hít sâu rồi chậm rãi phun ra, vẻ mặt không buồn không vui, vô cùng tỉnh táo.

Cậu nhìn về phía giao diện hệ thống.

[Thiên Âm U Ảnh Bộ. Đã hoàn thành điều kiện max cấp, có thăng cấp hay không?]

"Có!"

Chỉ một ý niệm, Phương Tri Hành tĩnh tâm đột nhiên cảm giác đầu óc trướng lên.

Lượng lớn ký ức và cảm ngộ tu luyện Thiên Âm U Ảnh Bộ tràn vào trong đầu cậu như thủy triều, được cậu nhanh chóng hấp thu, cuối cùng tiêu hóa hoàn toàn, sau đó chuyển thành một phần của cậu.

Lượng lớn ký ức không ngừng đánh thẳng vào thần kinh não khiến toàn thân cậu chìm vào trạng thái vừa sâu xa vừa khó hiểu, như nằm mơ vậy.

Trong giấc mơ, cậu cường hóa nhanh nhẹn kiên trì, chong đèn thâu đêm, năm này qua năm khác!

Dần dà, tốc độ của cậu nhanh chóng tăng lên, di chuyển càng lúc càng nhanh, thân pháp cũng ngày càng linh hoạt.

Cọt kẹt!

Cả người của Phương Tri Hành chấn động, trong cơ thể truyền ra chuỗi âm thanh khác thường như đậu nổ vậy.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0