Chương 397: Làm màu (2)
Chương 397: Làm màu (2)
“Đệ đệ!”
Trong lòng Trình Thiên Ân sốt ruột, nhưng trước mặt hắn cũng có 4 con Liệp Lang, ốc còn không mang nổi mình ốc, hoàn toàn không thể trợ giúp Trình Thiên Tích.
“Ca, không cần lo cho ta, ca mau chóng trốn...”
Trình Thiên Tích ý thức được bản thân xong đời rồi, nhịn đau hô to.
Chữ “Trốn” vừa mới hét ra, Liệp Lang số 3 đã lao đến, cắn xé bả vai của Trình Thiên Tích.
Xì xì xì ~
Hơn phân nửa bả vai bị cưỡng ép xé xuống, máu tươi đầm đìa, vô cùng thê thảm.
Liệp Lang số 4 càng không chút khách sáo, thừa dịp ngươi bệnh muốn mạng của ngươi, nó nhảy dựng lên, mở ra mồm to như vực sâu cắn vào đầu Trình Thiên Tích.
Răng rắc ~
Cổ Trình Thiên Tích bị gãy, đầu bị miệng sói ngậm đi, nửa người dưới ngã trên mặt đất.
“Ha ha ha!”
Tế Cẩu cực kỳ đắc ý kêu lên: “Nhìn thấy không, một con sói một miếng đã giải quyết một Nhất Cầm cảnh!”
Phương Tri Hành nhướng mày.
Nếu Trình Thiên Tích là bị 4 Liệp Lang cấp 3 thật sự bao vây, cho dù gã không có phần thắng cũng vẫn có hi vọng chạy thoát.
Dù sao chỉ số thông minh của Liệp Lang không cao, lúc săn giết cũng sẽ không phối hợp tài tình như vậy.
Nhưng gã lại đụng phải Liệp Lang sở hữu chỉ số thông minh của nhân loại hơn nữa còn là Ảnh Phân Thân.
“Đường đường Nhất Cầm cảnh lại bị thua nhanh như vậy.” Phương Tri Hành than khẽ.
“Tao lợi hại chứ, trâu bò chứ!”
Tế Cẩu cười nở hoa, nó nghẹn khuất lâu lắm rồi, cuối cùng có thể sảng khoái tùy ý phát tiết một lần.
8 con Liệp Lang bao vây Trình Thiên Ân .
Lúc này Trình Thiên Ân nhìn thi thể tàn tạ của đệ đệ, biểu cảm trên mặt vặn vẹo tới cực điểm.
“Súc sinh, ngươi giết chết đệ đệ của ta!”
Biểu cảm của Trình Thiên Ân dần dần điên cuồng, phẫn nộ, oán hận, cuồng bạo, đủ loại cảm xúc đáng sợ đan xen trên mặt hắn.
“Ta giết ngươi!”
Cuối cùng hắn đã ra tay, thân hình nhoáng lên, đánh về phía một con Liệp Lang.
Ngay lúc này, bóng dáng hắn đột nhiên trở nên mơ hồ, biến thành từng ảo ảnh, cuối cùng hiện ra 9 ảo ảnh.
Từng ảo ảnh làm ra động tác khác nhau khiến người ta nhận không ra người nào mới là chân thân.
“Ồ, đây là <Loa; Toàn Cửu Ảnh>, hắn cường hóa nhanh nhẹn rồi.”
Ánh mắt Phương Tri Hành chợt lóe, liếc mắt đã nhìn ra manh mối của Trình Thiên Ân .
Chẳng qua, Loa Toàn Cửu Ảnh đương nhiên huyền diệu, ở trước mặt người khác, có lẽ có thể chiếm được một ít tiện nghi.
Nhưng ở trước mặt Phương Tri Hành lại không đáng giá một xu.
Cậu sở hữu hai năng lực lớn hệ thị giác là Biến Động Thị Lực và Đồng Tử Xích Huyết, phá giải Loa Toàn Cửu Ảnh dễ dàng.
“Hừ, cái thứ rách nát gì?”
Tế Cẩu không thèm ngó tới, khứu giác của nó chặt chẽ tập trung vào Trình Thiên Ân , không cần dùng mắt thường để phân biệt.
Nó không khỏi cười khẩy nói: “Trước mặt Ảnh Phân Thân của đại gia nhà ngươi, ngươi chơi ảo ảnh?”
Lúc này, Liệp Lang số 5 và số 6 đồng thời thi triển súc địa, xông tới cắn vào cùng một ảo ảnh.
Đồng thời, Liệp Lang số 7 đứng tại chỗ bất động, tùy ý ảo ảnh kia xông lên.
Liệp Lang số 8 thi triển Lang Ảnh Tật Phong Trảo, một móng vuốt quét qua.
Trong lòng Trình Thiên Ân lộp bộp, đột nhiên biến hóa chiêu thức, giậm chân nhảy lên tại chỗ.
Liệp Lang số 5 và số 6 lao vào khoảng không, móng vuốt của Liệp Lang số 8 cũng vô ích.
Nhưng Liệp Lang số 7 chợt nhảy lên, đứng trên không rồi một móng vuốt quét qua.
Trình Thiên Ân nhảy đến giữa không trung vốn không có chỗ để trốn.
“Ưm!”
Trình Thiên Ân nhịn một hơi, cơ bắp toàn thân nhanh chóng nhúc nhích, trên làn da quỷ dị nhô lên từng xước mang rô giống như con nhím.
“Đây là <Th;ứ Vị Công>!”
Phương Tri Hành tỉnh ngộ lại, khóe miệng không khỏi nhếch lên.
Trình Thiên Ân là Nhị Cầm cảnh, hắn đã cường hóa hai điểm phòng ngự và nhanh nhẹn.
Bốp ~
Trảo ảnh quét lên người Trình Thiên Ân , nhất thời đánh hắn bay ngược ra ngoài.
Nhưng Trình Thiên Ân lại đỡ được một kích này, trừ quần áo bị phá nát ra thì không bị thương.
Không chỉ như thế, hắn bước đi trên không, lại mượn lực bay về phía xa xa.
Vừa đáp xuống đất, hắn oán hận nhìn Phương Tri Hành và Tế Cẩu rồi bỏ chạy.
“Tiêu rồi, hắn muốn chạy!”
Trong lòng Tế Cẩu lộp bộp, kinh nghiệm chiến đấu của nó vẫn là quá ít, thua ở đây.
Nếu nó biết Trình Thiên Ân cường hóa phòng ngự thì nó sẽ không thi triển Lang Ảnh Tật Phong Trảo tấn công, nên trực tiếp xông lên cắn xé.
Nhưng hiện tại nói cái gì cũng đã muộn.
“Đuổi theo!”
Tế Cẩu gấp gáp hô to, toàn bộ 8 con Liệp Lang xông về một hướng.
“Gâu gâu gâu ~”
Trình Thiên Ân giống như mông cháy phát lực chạy như điên, dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra khỏi rừng Dã Hồ, chạy đến xe ngựa của hắn, xoay người lên ngựa.
“Giá ~”
Tâm trạng của Trình Thiên Ân kích động, ngựa của hắn là thiết mã, tốc độ chạy và sức chịu đựng cũng không thua Liệp Lang.
“Ta nhất định có thể thoát được!”
Trình Thiên Ân bắt lấy roi, vung lên dùng sức quất về mông ngựa.
Hắn ngồi xuống ngựa nâng lên bốn vó, phi nước đại về phía trước.