Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 437 - Chương 437: Võ Minh

Chương 437: Võ Minh Chương 437: Võ Minh

Lúc này, Hồng Diệp đi vào trong viện.

Phương Tri Hành đảo mắt nhìn sang, tức thì phát hiện khí huyết trên thân Hồng Diệp tán loạn, khắp nơi đều là sơ hở như một cái muôi vớt vậy.

Không bao lâu, Hồng Diệp bước vào thư phòng.

Phương Tri Hành đóng cửa sổ lại, thi triển Súc Cốt điều chỉnh hình thái thân thể.

Ken két mấy lần, cậu gần như khôi phục nguyên dạng, chỉ tồn tại một chút khác biệt nhỏ xíu, những người chưa quen thuộc cậu sẽ rất khó nhận ra.

Tiếp đó, Phương Tri Hành đi thay một bộ quần áo rộng rãi rồi bước xuống lầu.

“Trai chủ, đại phu nhân truyền lời.”

Hồng Diệp dịu dàng cười nói: “Đại phu nhân nói trước khi võ hội Thanh Hà bắt đầu sẽ không có nhiệm vụ mới, người nói để ngài nhân cơ hội này chấn chỉnh thật tốt.”

“Ồ!”

Phương Tri Hành mừng rỡ, lập tức vui vẻ ra mặt.

Kỳ thật, chẳng còn bao nhiêu ngày nữa là võ hội Thanh Hà tổ chức rồi.

Người dự thi từ nơi khác chạy đến gần như đã tập hợp đủ.

Phương Tri Hành cũng không cần phải đi đến các ngã tư để rình mò người dự thi nữa.

“Thật tốt quá, cái võ hội Thanh Hà đáng ghét này, suýt chút giày vò chết ta rồi.”

Phương Tri Hành thở phào nhẹ nhõm, cậu rất tò mò, không biết ai sẽ là người cuối cùng đạt danh hiệu đứng đầu!

Buổi chiều, một tấm thiệp mời được đưa đến Ích Hương trai.

Hồng Diệp mở ra xem, cau mày nói: “Trai chủ, tiểu thư Ngô gia tổ chức tiệc rượu, mời ngài qua đấy.”

“Lại là Ngô Hồng Thu…”

Phương Tri Hành trầm mặc, gật đầu đáp: “Cơ hội hiếm có, đi thôi.”

Ngô Hồng Thu là viên ngọc quý được nâng niu của đệ nhất môn phiệt nhỏ - Ngô gia, cô rõ ràng là đóa hoa giao tiếp trong giới quyền quý.

Thông qua tiệc rượu của cô, chẳng những có thể kết bạn với rất nhiều nhân vật cấp cao mà còn có cơ hội thám thính một chút tin tức nội bộ.

Tóm lại, không phải ai cũng có tư cách tham gia tiệc rượu của Ngô Hồng Thu, Phương Tri Hành thuộc về trèo cành cây cao của người ta.

“Làm người không thể không biết điều…”

Phương Tri Hành khẽ than rồi dặn dò Hồng Diệp chuẩn bị 1 bộ lễ phục dạ hội.

Nhoáng cái đã đến chạng vạng tối.

Phương Tri hành canh chuẩn giờ ra khỏi cửa, lên xe ngựa đi qua phố phường ngõ hẻm.

Lúc này, các đường phố lớn trong ngoài quận thành gần như đều sạch sẽ gọn gàng, trật tự, giăng đèn kết hoa.

Trên thực tế, trong nửa tháng qua, trong và ngoài thành trải qua nhiều lần sửa chữa và tổng vệ sinh.

Chỉ để nghênh đón võ hội Thanh Hà.

Dân chúng đặt nhiều kỳ vọng vào sự kiện võ lâm này, bầu không khí toàn thành sôi động như thể đón Tết vậy.

Không bao lâu, Phương Tri Hành đã đến phủ đệ Ngô gia, đưa thiệp mời ra và thuận lợi bước qua cánh cổng, đi thẳng vào trong biệt viện của Ngô Hồng Thu.

Phương Tri Hành tiến vào đại sảnh, đảo mắt nhìn quanh lập tức phát hiện người đến tham gia tiệc rượu hôm nay nhiều hơn so với lần trước.

Trong đại sảnh gần như kín người, ồn ào huyên náo, vô cùng náo nhiệt.

Những vị mà cậu từng gặp lần trước như Bành Hạo Lâm, Tiết Nam Kiệt, Phùng Hành Kham đều có mặt ở đây.

Tụm 5 tụm 3 chuyện trò vui vẻ.

Trong lúc đó, có vài người chú ý đến Phương Tri Hành.

Phương Tri Hành không quan tâm, cậu bước tới chiếc bàn dài, cầm 1 bình rượu lên đi tới bên tường, an tĩnh uống rượu.

Cậu vểnh tai lắng nghe người khác nói chuyện phiếm.

“Lần này võ hội tổ chức cực kỳ long trọng, số lượng người tham gia đông hơn gấp đôi so với 3 năm trước.”

“Ta nghe nói tất cả đều do Võ Minh gây ồn ào, người của Võ Minh vẫn luôn bất mãn với môn phiệt thế gia, bọn họ khí thế hùng hổ, chấp niệm mãnh liệt với việc tạo danh tiếng.”

“Hừ, những người Võ Minh kia chẳng qua chỉ là 1 đám phế vật không biết tự lượng sức, rồi sẽ có người dạy bọn họ cách làm người thôi.”



Bên cạnh, mấy vị nam thanh nữ tú đang nói chuyện phiếm.

Phương Tri Hành ngừng một lúc rồi chuyển dời sự chú ý sang một bên khác.

“Ta nói cho các ngươi biết, hạng đầu võ hội lần này chắc chắn thuộc về tiểu thư La Thiên Thiên, nếu cô ta không được hạng nhất, thì ta sẽ trồng chuối đớp cứt.”

“Cút cút cút, ngươi lại nghĩ đến chuyện ăn tạp rồi phải không?”

“Thực lực cá nhân của tiểu thư La Thiên Thiên không thể nghi ngờ, nghe nói cô ta còn chuẩn bị 1 bộ vũ trang cấp 3, chắc là rất thích chức quán quân.”

“Xì, có phải các người đã xem nhẹ Điền Thái Hưng công tử, người ta cũng là rồng phượng giữa nhân gian, là người có tư thái thiên kiêu đấy.”

“Đúng vậy, đừng quên còn có vị đại diện cho Võ Minh, tên là gì ấy nhể?”

Đang nghe lỏm, bỗng nhiên một mùi thơm nhẹ thoảng qua.

Phương Tri Hành nghiêng đầu nhìn, không khỏi sốc lại tinh thần.

Ngô Hồng Thu bước tới, bên cạnh còn có 1 người trẻ tuổi dung mạo bất phàm, mày kiếm mắt sáng, thân hình cao lớn phi thường.

“Bái kiến Ngô tiểu thư.” Phương Tri Hành đột nhiên hành lễ.

Khóe miệng Ngô Hồng Thu cong lên, cười nói: “Phương trai chủ, hôm nay ở chỗ ta có rất nhiều người, nếu có gì tiếp đãi không chu đáo, xin hãy bỏ qua.”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
4 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0