Chương 440: Hội võ
Chương 440: Hội võ
“Ừm, dù sao võ hội Thanh Hà chỉ tổ chức trong 1 ngày, ta đến đó góp vui chút cũng được.” Trong lòng cậu nhanh chóng cân nhắc.
Hồng Diệp không khỏi vui mừng quá đỗi, cười nói: “Nô gia cũng muốn đi xem thử.”
“Được, ngày mai ta dẫn ngươi đi cùng.”
Phương Tri Hành tỏ vẻ sao cũng được.
Chớp mắt đã sang ngày hôm sau!
Sáng sớm hôm đấy, trời trong gió nhẹ.
Trong ngoài quận thành chiêng trống vang trời, pháo nổ ầm ầm, tràn ngập niềm vui trong không khí lễ hội và tốt lành.
Võ hội Thanh Hà cử hành vào ngày hôm nay, vô số thiên kiêu tập trung tại đây, quần anh hội tụ cùng tranh tài cao thấp.
Phương Tri Hành tới thật sớm, dẫn theo Tế Cẩu và Hồng Diệp đến bờ sông Thanh Thủy.
Bọn họ xuất phát rất sớm nhưng khi vừa tới sông Thanh Thủy…
Phóng tầm nhìn ra, bên bờ sông người đông nghìn nghịt, tầng tầng lớp lớp, đầy ắp người.
Long trọng quá!
Thậm chí, rất nhiều người đã tới giành chỗ từ nửa đêm.
Phương Tri Hành không quan tâm ai chiếm chỗ trước, cậu bỏ ra ít tiền là đã mua được một vị trí quan sát rất gần sân khấu từ một người nào đó.
Chỉ thấy trên mặt sông có 2 tấm lưới được kéo giãn cách nhau cả ngàn mét, trải dài cả mặt sông.
Ba chiếc thuyền đánh cá cỡ lớn từ thượng du đến phóng thích số lượng lớn ‘cá kiếm nước nông’ giữa 2 tấm lưới lớn.
Sau đó, 10 chiếc thuyền chiến chậm rãi từ thượng du chèo đến và xếp thành 1 hàng trên mặt sông.
Phương Tri Hành tập trung nhìn thì thấy 1 bóng người xuất hiện trên chiếc thuyền chiến lớn nhất kia, chính là La Khắc Kỷ.
La Khắc Kỷ đứng trước mũi thuyền, hăng hái chỉ huy thuyền chiến.
Bên cạnh hắn còn có 1 phụ nhân xinh đẹp tuyệt mỹ, không cần đoán cũng biết, cô ta chính là đại phu nhân Đổng Mẫn Châu.
Vẫn chưa hết!
Sau La Khắc Kỷ lại xuất hiện 2 người nữa, 1 người trong đó chính là tổng binh Lang Kỵ - La Nhữ Cật.
Còn 1 người khác…
Phương Tri Hành hít thật sâu, biểu cảm kinh ngạc hiện lên trên mặt cậu.
Người kia vô cùng cao lớn, có khi phải hơn 3 mét.
Hắn đứng giữa đám người giống như 1 người khổng lồ, hạc giữa bầy gà, khinh thường quần hùng.
“Cự binh…”
Phương Tri Hành kìm lòng không được giật nảy, cậu đột nhiên nhớ tới 1 chi tiết.
Khoảng thời gian ở Đúc Binh đường huyện Khánh Lâm, cậu đã từng thấy 1 kiểu khôi giáp, áo giáp dài hơn 1,5 mét, cực khoa trương.
Cậu vẫn không biết loại khôi giáp cỡ lớn như vậy là cho ai mặc.
Giờ khắc này, cậu đã hiểu ra, đấy chính là khôi giáp cho cự binh!
“Đại gia à, trong thế giới cổ võ này thế mà thật sự có người khổng lồ!”
Phương Tri Hành tấm tắc lấy làm kỳ lạ, mười phần thán phục.
Không lâu sau, một bóng dáng vạm vỡ mặc khôi giáp sặc sỡ xuất hiện trên boong tàu cao 5 tầng.
Người đó công khai ngồi trên ghế.
Đám người La Khắc Kỷ, La Nhữ Cật đồng loạt quỳ rạp xuống đất, cùng kêu lên: “Bái kiến quận trưởng đại nhân!”
Một tiếng hô truyền khắp hai bờ sông Thanh Thuỷ.
Chỉ một thoáng, một đám dân chúng cũng đều quỳ rạp xuống đất, lớn tiếng reo lên: “Bái kiến quận trưởng đại nhân!”
Trong nhất thời, hơn 10 vạn người cạnh bờ sông đồng thời quỳ trên mặt đất, cảnh tượng cực kỳ đồ sộ, hoành tráng.
“Miễn lễ!”
Quận trưởng nhàn nhạt nở nụ cười, hắn phất tay, giọng nói của hắn giống như có ma lực không thể diễn đạt thành lời, nhanh chóng rơi vào lỗ tai của mỗi người.
“Tạ ơn đại nhân!”
Mọi người rầm rầm đứng dậy.
Đúng vào lúc này, một chiến thuyền khổng lồ lái đến từ hạ du, vậy mà cũng có 5 tầng, khí phái không thua gì chiến thuyền mà quận trưởng đại nhân ngồi.
Khi mọi người nhìn chằm chằm, chiến thuyền kia dừng ở giữa sông giằng co phía xa với 10 chiến thuyền ở thượng du.
Đám người Phương Tri Hành nhìn chăm chú, phát hiện lá cờ treo trên cột buồm của chiến thuyền kia đón gió bay phấp phới, rõ ràng viết một chữ “Điền” thật to.
“Đó là chiến thuyền của niết đài đại nhân!”
“Quả nhiên, niết đài đại nhân cũng đến xem cuộc chiến.”
Mọi người nhất thời tỉnh ngộ.
“Ha ha, Điền huynh!”
Thấy cảnh tượng này, quận trưởng đại nhân đứng lên chắp tay ở phía sau, cách khoảng không hô: “Không ngờ người bận rộn như huynh cũng có thời gian rảnh rỗi đến làm khán giả.”
Trên boong tàu của chiến thuyền kia lập tức xuất hiện một người trung niên mặc quan bào có phong phạm của quan văn, dung mạo nho nhã, cử chỉ nhẹ nhàng.
Điền Hiệp Nghĩa thong dong cười đáp: “La quận trưởng, sự kiện như thế nhất định là cực kỳ đặc sắc, rất hiếm gặp, sao có thể thiếu ta chứ.”
Quận trưởng đại nhân nghe vậy, nhìn mọi người xung quanh nói: “Chư vị đều nghe thấy rồi đó, hy vọng các ngươi lấy ra thực học thực tài, ở trước mặt niết đài đại nhân bày ra một chút phong thái thế hệ trẻ của quận Thanh Hà ta.”
“Vâng!”
Trên 10 chiến thuyền chiến lập tức truyền ra âm thanh của tất cả người dự thi, núi gào biển gầm.
Quận trưởng đại nhân gật đầu, cười nói: “Thời gian không còn sớm nữa, vậy bắt đầu đi.”
La Khắc Kỷ lập tức đứng ra khỏi đám đông.
Trận đấu là cử hành trên sông, chủ yếu do thủy sư phụ trách.