Chương 524: Dị dạng (2)
Chương 524: Dị dạng (2)
Chỉ chốc lát, gió đêm thổi tan bụi mù và đám mây đen kia cũng dời chỗ.
Ánh trăng trong ngần như nước chiếu xuống khiến khu rừng có 1 tia sáng.
Tầm mắt cao thủ Cửu Ngưu cảnh quét qua, cuối cùng cũng đã nhìn thấy Hồng Tùng trang chủ.
Lúc này, vai của Hồng Tùng trang chủ có 1 vết cào tuy không sâu nhưng cũng khiến máu me đầm đìa.
Hồng Tùng trang chủ ngẩng đầu, tầm mắt rơi vào giữa ngọn cây cách đó không xa.
Một bóng người lập tức lộ ra, không ai khác chính là Phương Tri Hành.
Đôi mắt của cậu huyết hồng như nước thủy triều, bắn ra huyết quang đáng sợ.
Hồng Tùng trang chủ trợn mắt há mồm, nghiến răng ken két, cả giận nói: “Hừ, không ngờ ngươi cũng có thể nhìn thấy đồ vật trong bóng đêm.”
Phương Tri Hành nhếch khóe môi, điềm đạm nói: “Chút tài mọn mà thôi, ta thì lại rất tò mò nếu bọn ta đánh vào ban ngày thì ngươi còn ưu thế gì nữa không?”
Hồng Tùng trang chủ như thể bị nói trúng điểm đau, giận dữ hét lên: “Ta sẽ giết ngươi trước!”
Hắn ta giậm chân thật mạnh, thân hình bỗng nhiên luồn lên tựa như con hùng ưng nhào về phía ngọn cây.
“Đến hay lắm!”
Phương Tri Hành mừng thầm, đây chính là chỗ tốt của giả heo ăn thịt hổ.
Người khác cho rằng cậu chỉ là Ngũ Cầm cảnh nên sẽ đưa ra phán đoán chí mạng chính là khinh thường cậu.
Phương Tri Hành đứng trên cành cây, thân thể bỗng nhiên bành trướng, thoáng chốc biến thành 1 tiểu cự nhân cao 3 mét.
Từ góc độ “biến thân hóa yêu” mà nói thì Phương Tri Hành đã thành công giải phóng nhục thân.
Đây cũng là lý do tại sao kỹ năng bộc phát “Huyết Võng” có đủ tư cách đứng vào hàng cấp 4.
Phương Tri Hành dùng cả 2 tay giơ bảo đao Đồ Long lên cao và nhảy xuống.
Hồng Tùng trang chủ đang phóng lên gặp Phương Tri Hành đang lao xuống.
Hai người lao tới từ 2 hướng!
“A… thế này…”
Hồng Tùng trang chủ kinh hãi, hắn ta trừng mắt khi thấy cảnh “biến thân” của Phương Tri Hành, trong lòng không khỏi hơi hồi hộp.
“Chẳng lẽ hắn là Cửu Ngưu cảnh?!”
Hồng Tùng trang chủ há hốc mồm nhưng giờ phút này nói gì cũng đã muộn, khi con người ở giữa không trung không biết bay nên không có khả năng thay đổi quỹ tích giữa hư không.
Hồng Tùng trang chủ trong lòng khẩn trương, cấp tốc cuộn thân thể, 2 tay gác trước người đón nhận lưỡi đao.
Hai người lướt qua nhau!
Phụt~
Hai cánh tay rời thân thể bay ra, điên cuồng xoay tròn trong trời đêm.
Một cánh tay rơi trên mặt đất.
Cánh tay khác đập vào ngọn cây và bị mắc trên đó.
Hồng Tùng trang chủ lộn nhào trên không, đập lưng vào một cây thông đỏ, tiếp đó ngã lộn nhào xuống đất, kéo theo nhiều nhánh cây bị đứt.
Phương Tri Hành đáp xuống đất thật mạnh, thân thể nặng nề tạo nên 1 cái hố to trên mặt đất.
“Ngươi…”
Cao thủ Cửu Ngưu cảnh thay đổi sắc mặt, sợ ngây người, vô thức nín thở.
Phương Tri Hành xoay người, thân hình nhanh chóng thu nhỏ trở nên trơn nhẵn mượt mà, thân hình khẽ động lao về phía Hồng Tùng trang chủ với tốc độ điện xẹt.
“Cánh tay của ta…”
Hồng Tùng trang chủ quỳ trên mặt đất, 2 cánh tay cụt phun máu tươi tung tóe, hắn ta đau đớn đến mức nhăn nhó, kêu rên thảm thiết.
Bỗng nhiên, hắn ta nhìn thấy Phương Tri Hành lao đến thì vội vã đứng dậy, chân đạp mạnh dưới đất, thân thể cấp tốc lùi lại.
Thế nhưng Phương Tri Hành lại càng nhanh, không ngừng rút ngắn khoảng cách.
Hai người di chuyển vun vút trong rừng cây, ngươi truy ta trốn.
Cao thủ Cửu Ngưu cảnh thấy vậy cũng vội vàng đuổi theo.
Giây lát sau, mây đen lần nữa che phủ mặt trăng, khu rừng lại chìm trong một màu đen kịt.
Cao thủ Cửu Ngưu cảnh trực tiếp bó tay, trong nháy mắt hắn mất dấu của Phương Tri Hành và Hồng Tùng trang chủ.
Hết cách, trong hoàn cảnh tối đen như mực, cái gì cũng không nhìn thấy.
Thế nhưng Phương Tri Hành thấy được, cặp mắt đỏ lòm của cậu gắt gao khóa chặt Hồng Tùng trang chủ.
Rất nhanh, khoảng cách của 2 người thu hẹp chỉ còn chưa đến 3 mét.
“Mẹ mày!”
Hồng Tùng trang chủ chửi rủa, hắn ta bỗng dừng lại trên khối nham thạch, chân phải bỗng đá mạnh.
Khối nham thạch vỡ nát, đá vụn bay tứ tung.
Phương Tri Hành thế không thể đỡ, thân thể lại biến đổi, làn da của cậu phát ra thần quang màu đồng cổ.
Đá vụn liên tục đập mạnh vào thân thể cậu với lực tác động kinh người nhưng lại bị hất văng ra xa và phát nổ do lực phản chấn.
Phương Tri Hành gần như không hề dừng lại, thân thể màu đồng cổ giống như thiên thần hạ phàm nhanh chóng phóng đại trong tầm mắt của Hồng Tùng trang chủ.
Một nhát bảo đao Đồ Long chém ra!
“Đừng!”
Hồng Tùng trang chủ kêu gào thất thanh, sự hoảng sợ vô tận tràn ngập trong giọng nói.
Xoẹt~
Phương Tri Hành đột nhiên ngồi xổm xuống, vung đao chém ngang qua thân thể Hồng Tùng trang chủ.
Hồng Tùng trang chủ toàn thân chấn động, cúi đầu nhìn xuống 2 chân.
Máu tươi chỗ 2 đầu gối nhanh chóng chảy ào ào.
Trong tích tắt, vẻ tuyệt vọng hiện rõ trên mặt Hồng Tùng trang chủ, thân thể ngã ngửa.
Hai chân hắn vẫn còn đứng vững.