Chương 531: Tránh né (3)
Chương 531: Tránh né (3)
Nếu không phải Phương Tri Hành mở ra Đồng Tử Xích Huyết, thật đúng là không dễ tìm.
Phương Tri Hành đi đến bên hố, truyền âm đến: “Tế Cẩu.”
Rào rào ~
Lá cây cuồn cuộn xốc lên, Tế Cẩu đứng lên, ngáp dài nói: “Gì vậy, đêm hôm khuya khoắt.”
Phương Tri Hành liền nói: “Phải đi rồi, tối nay chính thức bắt đầu chạy trốn.”
Tinh thần Tế Cẩu rung lên, hưng phấn nói: “Chúng ta chạy đi đâu thế?”
Phương Tri Hành sớm có kế hoạch, nói thẳng: “Đi đến Cấm Khu Phong Lôi.”
“Cái gì?!”
Tế Cẩu sợ ngây người: “Mày đến đó làm gì?”
Phương Tri Hành trả lời: “Cấm Khu Phong Lôi tụ tập nhân vật muôn hình muôn vẻ, rồng rắn hỗn tạp, thật sự rất thích hợp ẩn nấp, hơn nữa nơi đó ở trong phạm vi thế lực của Thẩm gia, không ai ngờ đến tao dám trốn dưới mí mắt của Thẩm gia.”
Tế Cẩu kêu lên: “Những điều này đều là giả thiết của mày, tại sao chúng ta không dứt khoát rời khỏi quận Thanh Hà?”
Phương Tri Hành cẩn thận giải thích: “Đầu tiên, tao cần đi Cấm Khu cấp 4 làm nhiệm vụ.
Tiếp theo, trước mắt sóng gió quá lớn, cho dù là đường bộ hay là đường thuỷ đều đang điều tra nghiêm ngặt, tao vừa lộ diện sẽ bị vô số người đuổi giết.
Cuối cùng, bên cạnh quận Thanh Hà có một quận tên là ‘quận Hạ Hà’, tao từng điều tra quận đó, trong quận không có Cấm Khu cấp 4.
Nói cách khác, cho dù tao thuận lợi chạy trốn đến ‘quận Hạ Hà’, tương tự không thể hoàn thành điều kiện 2, 3, 6, 9, 10, còn không bằng ở lại quận Thanh Hà đánh nhau một trận.”
Tế Cẩu hiểu được, đây là sau khi Phương Tri Hành suy nghĩ cặn kẽ đưa ra phán đoán, không thể thay đổi nữa.
Ý kiến của nó vốn không quan trọng gì.
“Được rồi, tùy mày.”
Tế Cẩu lựa chọn phối hợp, dù sao nó còn có 10 cái mạng.
Nếu Phương Tri Hành thật sự bị giết, nó chạy trốn cũng được.
Một người một chó bất chấp bóng đêm, càng đi càng xa.
Trước khi hừng đông, hai người bọn họ chạy tới doanh trại Phong Lôi.
Tế Cẩu tìm một nơi bí mật núp vào.
Phương Tri Hành một mình tiến vào doanh trại, tiêu tiền mời một người dẫn đường.
Không bao lâu, trời sáng.
Phương Tri Hành và người dẫn đường cùng nhau tiến vào Cấm Khu Phong Lôi.
Đầu tiên là hai người tiến vào sâu trong một khe núi sau đó thông qua một hang động, tiến vào thế giới dưới lòng đất.
Mục tiêu của Phương Tri Hành rất rõ ràng, phát hiện dị thú cấp 3 sẽ tiến hành săn giết.
Thực lực của cậu mạnh mẽ hơn nữa cộng thêm bảo đao Đồ Long, chiến lực kinh người, săn giết dị thú cấp 3 dễ như trở bàn tay.
Bận việc cả một ngày, cậu đã săn giết 7 dị thú cấp 3, thu hoạch không nhỏ.
Ngày hôm sau vẫn như thế, còn có ngày thứ ba, ngày thứ tư...
Cứ như vậy từng ngày trôi qua.
Chiều hôm nay, Phương Tri Hành và người dẫn đường tiến vào thế giới dưới lòng đất, đi tới một chỗ vách núi.
Hai người quỳ rạp trên mặt đất, chậm rãi bò tới vực của vách núi.
“Khặc khặc ~”
Dưới vách núi truyền đến từng tiếng bén nhọn, nghe cực kỳ chói tai, giống như có một đám khỉ đang la to.
Rất nhanh, hai người đi tới bờ của vách núi, ló đầu nhìn xuống.
Đồng tử Phương Tri Hành không khỏi co rụt lại, chỉ thấy dưới vách núi là miệng một ngọn núi lửa chết, hình dạng như lòng chảo, toả ra một luồng khí nóng.
Miệng núi lửa không phải quá lớn, đại khái có quy mô một bể bơi.
Nhưng trong miệng núi lửa tụ tập hàng trăm con quái vật lông đỏ hình thể cao lớn.
“Đây là vượn Xích Viêm Hoả Sơn!”
Phương Tri Hành liếc mắt đã nhận ra, trên người những quái vật lông đỏ giống như bốc cháy, mọc ra bộ lông màu đỏ rực, thân hình vạm vỡ có mạnh mẽ giống tinh tinh đen.
Lúc này, đàn vượn Xích Viêm Hoả Sơn này đang chiến đấu khốc liệt, đánh đến khí thế ngất trời.
Người dẫn đường giới thiệu: “Đàn dị thú này đang chém giết để quyền tranh đoạt giao phối, trong đó có mười mấy con vượn Xích Viêm Hoả Sơn là dị thú cấp 3.”
Phương Tri Hành cũng nhìn thấy, cậu đếm thử có 14 con vượn Xích Viêm Hoả Sơn hình thể vượt qua 18m, răng nanh chọc trời, hung uy khiến người ta sợ hãi, tuyệt đối là dị thú cấp 3 thực lực khủng bố.
Phương Tri Hành hít sâu một hơi, dặn dò: “Ngươi trốn xa một chút, đợi lát nữa ta sẽ dụ vượn Xích Viêm Hoả Sơn đến trên vách núi, săn giết từng con.”
Người dẫn đường hoảng sợ lập tức rụt về, sau đó bò dậy bỏ chạy.
Người dẫn đường đi theo Phương Tri Hành nhiều ngày, biết thực lực của Phương Tri Hành cực kỳ mạnh mẽ, nhưng hắn không mạnh nên không dám đi cùng.
Khóe miệng Phương Tri Hành nhếch lên, nhìn theo người dẫn đường chạy xa, cậu đứng lên theo vách tường nham thạch trượt xuống.
Không bao lâu, cậu đã đi vào trong miệng núi lửa.
Chỉ thấy thân thể cậu chợt bành trướng, biến thành một người khổng lồ cao 3m, nhấc bảo đao Đồ Long vọt lên.
Xoẹt!
Bảo đao Đồ Long chém ngang hông một con vượn Xích Viêm Hoả Sơn.
Con vượn Xích Viêm Hoả Sơn đó là cấp 2, hoàn toàn bất ngờ không kịp phòng, bị cắt ngang.
Phương Tri Hành cũng không thèm nhìn tới kết quả, sau khi một đao chém giết thì nhanh chóng đánh về phía con vượn Xích Viêm Hoả Sơn thứ hai.