Chương 564: Quét ngang
Chương 564: Quét ngang
Mười con cự lang phân bố ở xung quanh, hùng hổ, gặp người là cắn.
“Cứu với ~”
“Phó môn chủ mau mau ra tay, cứu bọn ta với!”
Đám người Hắc Hổ môn tuyệt vọng, không còn đường lùi, cả đám dựng thẳng tóc gáy, toàn bộ phát điên.
“Đồ khốn này!”
Cao Liên Thắng trợn trừng mắt như muốn nứt ra, tận mắt nhìn thấy một đệ tử thân truyền của ông ta chịu khổ chém eo, nhất thời hổn hển.
Dưới sự giận dữ, thân hình của ông ta bỗng nhiên tăng vọt, lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được tăng chiều cao lên hơn ba mét.
Xoẹt xoẹt ~
Y phục trên người ông ta bị nứt vỡ, xé rách thành mảnh nhỏ.
Cao Liên Thắng giơ tay phải lên. Lúc này, tay phải của ông ta đột nhiên mọc ra một tầng lông hổ màu đen thật dày, biến thành một cái hổ trảo to bằng chậu rửa mặt.
“Hóa yêu!”
Thật ra thì Hắc Hổ môn không giống với những thế lực giang hồ bị tiểu môn phiệt nâng đỡ lên như Thanh Ngư bang, Lưu Thủy môn.
Trên thực tế nó là căn cơ của Phùng gia - một trong bát đại tiểu môn phiệt, một chi vũ trang tư nhân thuộc về Phùng gia.
Môn chủ của Hắc Hổ môn thình lình chính là gia chủ Phùng gia, Phùng Hưng Phúc.
Phó môn chủ Phùng Hưng Lộc còn là tam đệ của Phùng Hưng Phúc nữa.
Chính vì nguyên nhân này, người có tư cách ngồi trên vị trí phó môn chủ đương nhiên có thực lực mạnh mẽ, sở hữu thực lực Cửu Ngưu cảnh.
Sau khi Cao Liên Thắng hóa yêu thì tốc độ tăng mạnh, xông vào trong đám người, thân thể vạm vỡ đụng bay đám người Hắc Hổ môn ra ngoài.
Nhất thời, trong thế giới liên tiếp vang lên tiếng xương cốt bị cứng rắn đụng gãy.
Cao Liên Thắng không đếm xỉa đến, không quan tâm đến sự sống chết của mấy người Hắc Hổ môn đấy, nhắm thẳng về phía Phương Tri Hành.
Chỉ cần giết Phương Tri Hành là có thể giải quyết tất cả vấn đề.
Để Phương Tri Hành sống lâu một giây là sẽ có rất nhiều môn nhân chịu khổ tàn sát.
“Đến tốt lắm!”
Phương Tri Hành tụ lực đối đãi, vung đao chẻ dọc.
Bảo đao Đồ Long vẽ từ trên xuống dưới tạo thành một nửa hình tròn.
Cao Liên Thắng không hề sợ hãi, lập tức giơ Hắc Hổ Trảo lên cao đi đón đao.
Ông ta tu luyện <H;ắc Hổ công>, cường độ của Hắc Hổ Trảo ngưng luyện ra rất kinh người, bàn tay chắc nịch, cứng cỏi vô cùng, không sợ đao kiếm.
Phập ~
Đao phong và tay trần cứng đối cứng, một cột máu tươi phun tung toé ra.
“A này!”
Cao Liên Thắng sợ hãi cực kỳ, cơn đau đớn bén nhọn truyền đến từ Hắc Hổ Trảo.
Đao phong ghim ba tấc vào thịt, va chạm vào xương tay.
Máu tươi ồ ạt chảy ra, theo đao phong chảy xuống, rơi trên mặt đất.
“Đao thật là nhanh, cấp 3?!”
Trong lòng Cao Liên Thắng hoảng sợ, vẻ mặt thay đổi kịch liệt.
Cái quái gì thế, Phương Mậu Phu sở hữu một binh khí cấp 3, tình báo quan trọng như vậy mà từ đầu tới cuối đều không có ai biết hết à?
Phương Tri Hành đánh xuống một đao, lập tức nâng đao lên bổ tiếp, điên cuồng chém, đao ảnh như triều, đổ ập xuống đầu Cao Liên Thắng giống như chặt thịt.
Kinh khủng đao kình, thế đại lực trầm, tuyệt vời.
Cao Liên Thắng đâu còn dám đón đỡ nữa, vung trảo qua lại, không ngừng lùi lại.
Trong lúc vội vã, ông ta túm môn nhân bên cạnh làm lá chắn bằng thịt đón đỡ đao phong.
Kết quả, đám môn nhân chịu khổ tách rời.
“Oành!”
Lúc này Mạnh Đạo Diễn rốt cuộc vọt tới phụ cận, thân hình của ông ta cũng tăng vọt lên 3 mét, tay phải biến thành Hắc Hổ Trảo đánh lén đằng sau.
Một cái quét ngang!
Vụt ~
Không khí trở nên vặn vẹo, hiện lên năm luồng sóng gợn mắt trần có thể thấy được.
Cổ chân Phương Tri Hành vặn vẹo, cơ thể đột nhiên thấp xuống, trở nên phẳng lì mà trơn trượt, sau đó bỗng biến mất tại chỗ, quỷ dị khó lường.
Cao Liên Thắng ngẩng đầu, thầm kêu một tiếng không tốt, song chưởng lập tức giao nhau ở trước ngực.
Thình thịch!
Năm trảo ảnh đánh thật mạnh lên người Cao Liên Thắng, mang ra năm đường máu.
“Hở??”
Mạnh Đạo Diễn rất chi là kinh ngạc, tròng mắt suýt chút nữa thì nhô ra.
Phương Tri Hành đột nhiên biến thân, tốc độ theo đó tăng lên trên diện rộng khiến cho Mạnh Đạo Diễn trở tay không kịp, gây thương tổn nhầm cho Cao Liên Thắng.
Phương Tri Hành không để ý đến Mạnh Đạo Diễn, thân hình thoắt một cái xê dịch đến đằng sau bên phải của Cao Liên Thắng. Cậu thấy ông ta bị đồng bạn ngộ thương thì lập tức đánh chó mù đường.
Thân hình của cậu bỗng nhiên tăng vọt, một lần nữa biến trở về người khổng lồ cao ba mét, hai tay cầm đao chém ngang ra, trúng ngay bụng của Cao Liên Thắng.
Phập ~
Ánh đao lạnh thấu xương!
Bảo đao Đồ Long cuốn theo sức lực lớn, trùng trùng điệp điệp chém ngang qua eo của Cao Liên Thắng.
“Không...”
Cao Liên Thắng chỉ cảm thấy một luồng lạnh lẽo thấu xương tiến vào cơ thể, cổ họng phát ra một tiếng kêu to kinh khủng.
Sau đó thân thể ông ta bay rớt ra ngoài, gãy thành hai đoạn ở giữa không trung, máu vẩy như hắt nước.
“Lão Cao!”
Mạnh Đạo Diễn nghẹn ngào gào lên, vẻ mặt kinh hãi, lộ ra vẻ như gặp quỷ.