Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 586 - Chương 586: Quái Dị (3)

Chương 586: Quái dị (3) Chương 586: Quái dị (3)

Phương Tri Hành bật cười nói: "Hắn biến thê tử của ông thành tượng vàng, vậy cũng là giải mộng giúp ông rồi?"

Tiết Bá Hoa than khóc: "Đối với Tiểu Phủ Đầu, quả thật là hắn đã thỏa mãn yêu cầu của ta. Lúc ta đi trộm mộ, trong đầu đều là muốn các loại vật chôn cùng quý báu, kết quả là…"

Phương Tri Hành cắt ngang hỏi: "Vậy Tiểu Phủ Đầu đã yêu cầu ông điều gì?"

Tiết Bá Hoa giơ 2 tay lên, để lộ ra 10 đầu ngón tay đen thùi lùi, trả lời: "Hắn yêu cầu 10 móng tay của ta."

Phương Tri Hành nghiêng mắt nhìn rồi nói: “Ông đưa cho hắn rồi?”

Tiết Bá Hoa lắc đầu nói: "Không đưa không được, hắn sẽ bám theo ngươi để đòi.

Lần đầu ta rất tức giận, cầm lấy búa chém chết hắn, ném hắn ở vùng dã ngoại, nhưng hắn lại nhanh chóng xuất hiện ở bên cạnh ta.

Lần thứ 2 ta bắt lấy hắn, thả một mồi lửa, tận mắt nhìn hắn bị lửa lớn đốt thành tro bụi, nhưng đêm hôm ấy hắn lại lần nữa xuất hiện trước giường của ta, còn không ngừng ầm ĩ.

Liên tục mấy lần, ta sắp bị hắn ép cho điên rồi."

Phương Tri Hành có vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, nửa tin nửa ngờ.

Tiết Bá Hoa nói tiếp: "Nhưng những chuyện đấy vẫn chưa phải là quỷ dị nhất, người bên cạnh ta đều nói với ta, từ sau lần đầu tiên ta giết Tiểu Phủ Đầu thì Tiểu Phủ Đầu đã biến mất tăm, cũng tức là ngoại trừ ta thì người khác đều không nhìn thấy hắn."

Phương Tri Hành sờ cằm, trong lúc nhất thời không biết nói gì cho phải.

Tiết Bá Hoa lại nói: "Mấy ngày mấy đêm ta ngủ không ngon giấc, không ai có thể giúp ta, cuối cùng ta chỉ đành nhổ 10 móng tay.

Cũng từ giây phút đấy, người khác đột nhiên có thể lần nữa nhìn thấy Tiểu Phủ Đầu."

Phương Tri Hành hiểu ra, nói: "Nói theo cách đơn giản, giữa Tiểu Phủ Đầu và ông đã làm một giao dịch, ông thua 2 lần, hắn thắng 2 lần."

Tiết Bá Hoa buồn bực không thôi, than thở: "Khi đó ta vẫn chưa hoàn toàn hiểu quy tắc của Tiểu Phủ Đầu, nhất thời tức giận đã đưa ra yêu cầu thứ 2 cho hắn, ta bảo hắn cút đi, mãi mãi đừng xuất hiện trước mặt ta nữa."

Phương Tri Hành cạn lời, hỏi: "Vậy yêu cầu của Tiểu Phủ Đầu thế nào?"

Tiết Bá Hoa hít một hơi dài rồi nói: "Hắn nói ta sẽ mất đi tổ trạch, không thể lá rụng về cội."

Phương Tri Hành chớp mắt, phân tích nói: "Hiện tại bởi vì chiến loạn mà ông xa xứ, quả thật là mất đi tổ trạch."

Tiết Bá Hoa gật đầu, biểu cảm vô cùng phiền muộn, trầm giọng nói: "Ừm, nếu như hắn nguyền rủa ta là thật, vậy ta chắc chắn sẽ chết nơi đất khách, cả đời này sẽ không trở về được nữa."

Phương Tri Hành đã hiểu, cậu trầm ngâm nói: "Chuyện sau đấy thế nào, ông có điều tra Tiểu Phủ Đầu rốt cuộc là thứ gì không?"

"Điều tra rồi."

Tiết Bá Hoa giang tay ra, cười khổ: "Không thua hoạch được gì cả, không có bất kỳ ai nghe đến hắn, cũng không có bất kỳ điển tịch nào ghi chép lại tồn tại này."

Phương Tri Hành trầm ngâm không nói gì.

Tiết Bá Hoa vội vàng nhắc nhở: "Ta cho ngươi một lời khuyên, đừng đưa ra bất kỳ yêu cầu gì với hắn, thậm chí hãy dứt khoát đừng để ý đến hắn, phớt lờ hắn có lẽ là cách duy nhất thoát khỏi hắn."

Phương Tri Hành nhíu mày nói: "Tại sao phớt lờ thì nhất định có tác dụng chứ?"

Tiết Bá Hoa áp thấp giọng nói: "Bởi vì ta quan sát được một hiện tượng, Tiểu Phủ Đầu chỉ nói chuyện với người có thể nhìn thấy hắn."

Ông đưa ra một ví dụ: "Khi đó trong nhà ta có một người hầu bị mù, hắn từng là hộ vệ của ta, bởi vì bảo vệ ta mà 2 mắt bị thương, ta đã nuôi hắn ở trong nhà, hắn có nhiều lần đi ngang qua trước mặt Tiểu Phủ Đầu nhưng Tiểu Phủ Đầu chưa bao giờ quấy rầy hắn."

Phương Tri Hành hơi im lặng, cậu lại hỏi: "Ngoại trừ ông ra, còn có người khác đưa ra yêu cầu cho Tiểu Phủ Đầu không?"

Tiết Bá Hoa chần chờ rồi cười nói: "Ta từng dặn dò một nô bộc, bảo hắn đưa ra yêu cầu cho Tiểu Phủ Đầu là hắn muốn thăng cấp đến Bách Ngưu cảnh trong vòng một ngày."

Hô hấp của Phương Tri Hành ngừng lại: "Sau đó thì thế nào?"

Tiết Bá Hoa lần nữa buông lỏng tay, buồn bực nói: "Nô bộc đấy đột nhiên nổ tan xác mà chết."

Phương Tri Hành cạn lời: "Tại sao ông lại thử Bách Ngưu cảnh, thăng cấp một tiểu cảnh giới là được rồi mà?"

Tiết Bá Hoa trả lời: "Lúc đấy ta chỉ muốn xác minh có phải Tiểu Phủ Đầu thật sự là không gì không làm được hay không, không ngờ lại một nô bộc lại phí mạng, sau đó ta không dám thử nữa."

Phương Tri Hành suy nghĩ rồi hỏi mấy chi tiết nhỏ.

Nhưng Tiết Bá Hoa lần nữa bày tỏ ông đã nói hết những gì bản thân biết rồi.

Phương Tri Hành thấy không hỏi thêm được gì nữa, bèn đứng dậy rời đi, quay về khách điếm.

Lúc này sắc trời đã tối.

Phương Tri Hành trực tiếp đi tìm Vương Giai Vân, cậu gõ cửa.

Đèn dầu trong phòng sáng lên.

"Tỷ tỷ, ai vậy?"

Một âm thanh mang theo tiếng ngáp đột nhiên truyền ra từ trong phòng.

Phương Tri Hành rùng mình, biểu cảm trở nên căng thẳng.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0