Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 617 - Chương 617: Nhiễm Bẩn (2)

Chương 617: Nhiễm bẩn (2) Chương 617: Nhiễm bẩn (2)

La Lập Phu thầm chấp nhận, cẩn thận nói: “Tuy nói như thế nhưng tà tăng Phá Giới buồn vui thất thường, cũng không làm việc theo lẽ thường, gã không để ý tới chúng ta.”

“Không cần để ý kết quả.”

Giọng điệu Dạ Tử Tuyền bình thản, lại lộ ra một loại tự tin đã tính trước mọi chuyện: “Chỉ cần tà tăng Phá Giới nghe nói việc của dị đoan, với tính cách của gã nhất định sẽ đến góp vui.”

La Lập Phu hiểu được, cúi đầu nói: “Ngài còn dặn dò gì khác không?”

Dạ Tử Tuyền quay đầu, mặt hướng về huyện thành Ngọc Lan, dặn dò: “Cấm Khu Ngọc Lan sắp mở ra, ngài chuẩn bị binh mã, bao vây cả huyện thành.”

Vẻ mặt La Lập Phu nhất thời trở nên lạnh lùng, thận trọng nói: “Theo ngài thấy, Cấm Khu Ngọc Lan có thể là cấp mấy?”

Dạ Tử Tuyền trả lời: “Ít nhất là cấp 3.”

La Lập Phu hít sâu, vẻ mặt phức tạp chợt xuất hiện một tia vui mừng không thèm che giấu.

Quận Hạ Hà vô duyên vô cớ có thêm một Cấm Khu cấp 3 thậm chí cấp 4, không khác gì bầu trời rớt xuống một cái bánh, tuyệt đối là một chuyện vui to lớn.

...

Thân hình Phương Tri Hành loé lên, bay qua một tường cao, tiến vào một lầu các trống trơn.

Cậu tùy tiện tìm một căn phòng, đóng cửa sổ và cửa chính, khoanh chân ngồi xuống.

“Phù ~”

Phương Tri Hành phun ra một luồng khí dơ, áp chế tâm trạng kích động, tầm mắt dừng trên giao diện hệ thống.

Thiên La Hoá Huyết Công tầng thứ 3 có 7 điều kiện, toàn bộ hoàn thành!

Cuối cùng thời khắc kích động lòng người đã đến!

“Tăng lên!”

Trong một suy nghĩ, lượng lớn ký ức và cảm ngộ của tu luyện Thiên La Hoá Huyết Công tầng thứ 3 giống như sóng to gió lớn, thổi quét trong đầu Phương Tri Hành.

Đầu cậu nháy mắt đau đớn dữ dội giống như bọt biển, bất chấp tất cả, điên cuồng hấp thu những lĩnh ngộ phức tạp và sâu sắc.

Chỉ trong giây lát đó, cậu hiểu biết về công pháp tầng thứ 3 sâu sắc tới mức thấy rõ mồn một, rõ như lòng bàn tay.

Phương Tri Hành giật mình, lại một lần tiến vào trạng thái vừa sâu xa vừa khó hiểu, tựa như ảo mộng.

Trong hoảng hốt, cậu lại nhìn thấy mỹ nhân tuyệt thế Nhan Hồng Đào, nhìn thấy đồ đằng huyết vụ khắc trên bụng cô.

Trên Quan Tưởng đồ thần bí đó, huyết vụ cuồn cuộn không dừng, cuồn cuộn như nước, lại giống như đột nhiên sống lại.

Huyết vụ vô cùng vô tận khuếch tán bốn phương tám hướng, hùng vĩ, hình thành một biển máu mênh mông thổi quét cả trời đất, nuốt sống cả Phương Tri Hành.

Ngay sau đó, sàn sạt ~

Âm thanh không thể diễn tả bắt đầu quanh quẩn trong đầu Phương Tri Hành.

Giống như gió thổi qua hoang dã, hoặc giống như tồn tại nào đó đến nói thì thầm bên tai ngươi.

Không thể hiểu nổi!

Không thể diễn tả!

Bỗng nhiên, tầm mắt Phương Tri Hành ngưng đọng, ở chỗ sâu trong biển máu có một quái vật lớn như ẩn như hiện.

Lần này cậu thấy càng rõ ràng hơn.

Quái vật lớn cách cậu cực kỳ xa, giống như ngoài mấy trăm vạn năm ánh sáng.

Quái vật to lớn khổng lồ quả thực không cách nào hình dung, dường như còn hùng vĩ bàng bạc hơn hệ mặt trời, không thể đo lường.

Tất cả huyết vụ dường như đều đến từ chính quái vật lớn kia.

Xung quanh quái vật lớn đó lượn lờ vô số xúc tu.

Bỗng nhiên, một xúc tu từ trên trời giáng xuống, mang theo một loại miệt thị đập tới.

Hình ảnh đó giống như nhân loại nhấc chân đạp chết con kiến.

“Huyết Luyện Thiên La!”

“Huyết Võng!”

Phương Tri Hành như gặp phải đại địch, lại một lần cảm nhận được nguy cơ tử vong.

Cực kỳ khủng khiếp trong sinh tử!

Cậu không có bất kỳ chần chờ, đồng thời thi triển hai kỹ năng bộc phát cấp 4.

Trong lúc đó, dáng người của cậu chợt tăng vọt, cao đến 4m, phần xương mọc ra một xúc tu huyết sắc dài 6m.

Nhưng như vậy còn chưa hết.

“Sương Độc Hóa Huyết!”

Phương Tri Hành chấn động toàn thân, huyết khí phun ra, phóng xuất ra lượng lớn huyết vụ, nhanh chóng khuếch tán tới quanh thân.

Ngay sau đó, xúc tu của quái vật lớn trực tiếp đập xuống.

“Đùng”

Phương Tri Hành vung xúc tu huyết sắc của mình, nghênh đón va chạm.

Một tiếng rầm nổ tung!

Âm thanh to lớn rung trời chuyển đất!

Phương Tri Hành chỉ cảm thấy một luồng cự lực khủng bố đánh úp lại, tràn đầy không thể đỡ, cả người cậu nháy mắt bay ngược ra ngoài, khí huyết trong cơ thể bốc lên vô cùng khó chịu.

“Thật mạnh...”

Hết cách, quái vật lớn đó quá khủng bố.

Phương Tri Hành ở trước mặt nó, cho dù mở ra toàn bộ sức mạnh, dùng hết tất cả lại vẫn không chịu nổi một kích, thua thất bại thảm hại.

Nhưng xúc tu của quái vật lớn không buông tha, vù một cái bay tới, thi triển công kích chính là thổi quét bao vây.

Cả người Phương Tri Hành bị quấn lấy, ép chặt, cảm giác hít thở không thông đè lên ngực, sắc mặt cậu nhanh chóng biến thành màu xanh tím.

“Vãi cả nồi!”

Phương Tri Hành giận tím mặt, ngửa đầu phát ra một tiếng rít gào, trạng thái như phát điên.

Xúc tu huyết sắc của cậu điên cuồng chấn động, từng trận Thiên La Bạo Sát Kính trút xuống.

Đây là thủ đoạn cuối cùng của cậu!

Thiên La Bạo Sát Kính vô hình không dấu vết, chỉ cần va chạm vào kẻ địch có thể tạo thành sát thương.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0