Chương 651 - Niềm vui (2)
Phương Tri Hành cao đến 5 mét với tốc độ mắt thường có thể thấy, phần đuôi mọc ra 3 xúc tu máu dài 7 mét, lên như diều gặp gió.
Lúc này, cả người cậu tản ra loại hung uy khiếp người, hung thần ác sát, cảm giác vô cùng áp bách.
3 xúc tu huyênh hoang khiến cơ thể mềm mại của mấy nữ tử ở đây đều run lên, nổi da gà.
Phạm Chính Luân thấy thế thì nhíu mày, biểu cảm không khỏi kinh ngạc.
Với nhãn lực của ông ta, tất nhiên liếc mắt đã có thể nhìn ra công pháp Hóa Yêu mà Phương Tri Hành tu luyện rất có phong phạm ma đạo.
Lục Hư tông được tổ tông dạy bảo là ẩn cư ẩn thế, không chủ động trêu chọc người ta, tác phong tất nhiên là thiên về phía chính đạo.
Trong nháy mắt, Phạm Chính Luân cảm giác tổ sư thúc này có thể là người không an phận, hoặc là cậu sẽ mang đến tai họa khó lường cho Lục Hư tông.
Đang lúc suy nghĩ đến đây thì Phương Tri Hành đột nhiên mở miệng cười: "Ta là Cửu Ngưu cảnh trung kỳ, có cao thủ cùng cấp bậc nào muốn so tài với ta không?"
Đám trưởng lão nhìn nhau, ngoại trừ 2 người Hùng Thôi thì người khác đều không rõ nội tình của Phương Tri Hành, đương nhiên là có ý muốn thử.
Không bao lâu sau, một nam tử trung niên mặt chữ điền tách mọi người, bước ra ngoài.
"Tổ sư thúc, vãn bối Bàng Bảo Hải xin ngài chỉ giáo!"
Nam tử trung niên dâng trào chiến ý, mặt mũi của hắn tương đối trẻ, có vẻ khoảng hơn 40 tuổi, là một trong những trụ cột vững vàng của Lục Hư tông.
Phương Tri Hành thấy thế nào cũng được.
2 người họ nhoáng một cái, bóng dáng đi đến chỗ trống trải ở bên ngoài.
"Cẩn thận đấy!"
Bàng Bảo Hải ra tay trước không chút khách sáo, khí tức tập trung lên Phương Tri Hành, hoàn toàn mở ra kiếm thế, vung kiếm phóng ra một luồng kiếm khí hình cung 3 màu thô to như trụ.
Phương Tri Hành di chuyển bước chân, biến mất tại chỗ.
Nhưng cậu lại nhanh chóng phát hiện lúc cậu tránh né xê dịch thì kiếm khí 3 màu cũng không ngừng sửa quỹ đạo, như hình với bóng, giống như theo dõi nóng vậy.
"Tổ sư gia, Lục Hư Chi Khí quỷ thần khó lường, một khi bị khí tức tập trung thì rất khó né tránh."
Giọng nói của Phạm Chính Luân từ từ truyền đến: "Hoặc là ngài trốn đi, cho đến khi kiếm khí tự tiêu tán, hoặc là trực tiếp đối kháng với kiếm khí, hoặc là ban đầu ngài đừng để kiếm khí khóa lại."
Phương Tri Hành hiểu rõ, cậu dừng bước chân lại, nện xúc tu máu qua đó.
Bịch!
Kiếm khí 3 màu cắt ngang xúc tu máu, lực lượng sắc bén nhanh chóng hao hết, chỉ chém ra một lỗ thủng nhẹ.
Kiếm khí thô to tán loạn ra ngoài, hóa thành khói mù 3 màu tràn ngập quanh thân của Phương Tri Hành.
Phương Tri Hành ngừng thở, lại cảm giác khí tức trong cơ thể tiêu hao rất nhanh, không thở dốc không được.
Nhưng vừa thở dốc lại cảm thấy khó thở.
Ngoại trừ điều này, còn có 2 cảm giác khác cùng nhau ập đến khiến cậu cảm thấy rét lạnh thấu xương, cùng với thể năng tiêu hao nhanh chóng.
"Chứng khí hư, dương hư, tỳ hư!"
Trong lòng Phương Tri Hành nhanh chóng sáng tỏ.
"Vết thương cạn vậy à?"
Đồng tử của Bàng Bảo Hải hơi co rụt lại, lực công kích của Lục Hư Phù Sinh Kiếm xuất phát từ 2 phương diện là Lục Hư Chi Khí và kiếm khí sắc bén.
Trước sau có trình tự!
Kiếm khí làm chủ, Lục Hư Chi Khí phụ trợ.
Đương nhiên, đây không phải là chủ ý của tông chủ đời thứ 3.
Ngay từ đầu vừa hay là tương phản, Lục Hư Chi Khí làm chủ, kiếm khí phụ trợ.
Môn nhân của Lục Hư tông từng tranh luận vì điều này, không ngừng thử điều tiết tỷ lệ của 2 cái.
Nhưng cuối cùng, để đạt được sức chiến đấu mạnh hơn mà lựa chọn cái sau.
Dù sao cầm kiếm trên tay chính là để chém người.
Thậm chí có thể nói, Lục Hư tông đã dần biến thành một môn phái kiếm đạo.
"Phòng ngự của xúc tu máu tương đối khiếp người!"
Trong lòng của Bàng Bảo Hải sợ hãi than lên, sắc mặt nghiêm túc, không còn che giấu gì cả.
Lập tức, một luồng kiếm khí 3 màu khổng lồ hơn mênh mông cuồn cuộn ra ngoài.
Ánh mắt của Phương Tri Hành bình tĩnh, cậu đã thăm dò ra thực lực của Bàng Bảo Hải gần với Hóa Yêu tầng 2 trung kỳ, kém xa cậu.
Kiếm khí đánh lên trên xúc tu máu có hiệu quả như cạo gió.
Phương Tri Hành nhanh chóng mất đi hứng thú, đầu tiên là xúc tu máu múa lượn đánh tan luồng kiếm khí, đồng thời vung một xúc tu máu khác lên quét qua.
Bàng Bảo Hải đáp ứng không xuể, rơi vào khốn cảnh, càng đánh càng bị động, sau một lúc đấu nhau, không cẩn thận, đã bị thương nhẹ.
Phương Tri Hành gật đầu, dễ dàng có được thắng lợi.
Tiếp theo, lại có 2 người ra ngoài nhận khiêu chiến.
Mặc dù bọn họ là Hóa Yêu tầng 2 đỉnh phong, cũng đang ở độ tuổi nên đánh, nhưng bọn họ hoàn toàn không làm gì được Phương Tri Hành.
Kiếm uy mà Lục Hư Phù Sinh Kiếm thể hiện ra đại khái tương đương với cấp bậc của tiểu môn phiệt.
Nói thật, điều này rất khó có được!
Người thường luyện đến luyện đi, hoàn toàn không đủ tư cách khiêu chiến tiểu môn phiệt.