Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 680 - Chương 681 - Rừng Hoang (2)

Chương 681 - Rừng hoang (2)
Chương 681 - Rừng hoang (2)

Nguyệt Tố liền nói: “Ngươi và ta thay phiên giết địch, mỗi người kiên trì một tiếng thế nào?”

Phương Tri Hành không thể làm gì khác liền nói: “Cô đi nghỉ ngơi đi, để ta đánh trước.”

“Không!”

Nguyệt Tố đáp: “Trước khi ta đến, ngươi đã chém giết hồi lâu, thể lực tiêu hao lớn hơn, ngươi nghỉ ngơi trước đi.”

Phương Tri Hành hơi chần chờ rồi gật đầu nói: “Được, mong cô nương cẩn thận.”

Dứt lời, cậu đi đến một gốc cây đại thụ, khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt điều tức.

Nguyệt Tố chắn trước người cậu, đón đánh một đám xương khô.

Không thể không thừa nhận, chưởng pháp của cô biến hoá kỳ lạ, lực sát âm mà lòng bàn tay phun ra vô cùng đáng sợ, giống như hàn băng chân khí, đông lạnh từng bộ xương khô hóa thành băng điêu, vừa chạm nhẹ sẽ vỡ thành vụn băng.

Phương Tri Hành nghỉ ngơi nửa giờ, thể năng dần dần khôi phục 7 – 8 phần, cậu mở to mắt, cẩn thận quan sát Nguyệt Tố.

“Thực lực của cô ta không tệ, mạnh hơn Cửu Ngưu cảnh hậu kỳ một tầng nhưng còn chưa đạt tới Cửu Ngưu cảnh đỉnh phong.”

Trong lòng Phương Tri Hành làm một phán đoán thô sơ giản lược.

Đương nhiên, cậu chưa từng tự mình thử đến tột lực sát âm lợi hại cỡ nào nên không thể đánh giá cụ thể chiến lực thực tế của Nguyệt Tố.

Nhưng chỉ từ tốc độ mà Nguyệt Tố đánh chết bộ xương khô là trên cậu!

Nhoáng cái đã đến giờ.

“Nguyệt Tố cô nương, cô nghỉ ngơi đi.”

Phương Tri Hành đứng lên, thân hình nhoáng cái đã đi tới bên cạnh Nguyệt Tố.

“Được, làm phiền rồi.”

Nguyệt Tố thở hồng hộc, mồ hôi ướt đẫm váy trắng.

Cô rất nhanh lui về dưới đại thụ, bắt đầu vận công điều tức.

Phương Tri Hành thở ra một hơi, chuyên tâm đánh chết bộ xương khô.

Lần này, kinh nghiệm chiến đấu trước đó mà cậu tổng kết, không sử dụng Thiên La Hoá Huyết Công nữa, ngược lại sử dụng Ngọc Lân Phá.

Trong 5 môn võ công Hóa Yêu mà cậu nắm giữ, mỗi loại có một đặc điểm riêng.

Huyết Ẩm Ma Đao, đao uy cực kỳ hung hãn nhưng tiêu hao vô cùng dữ dội, không thích hợp đánh lâu dài.

Bách Độc Thần Công và Lục Hư Huyền Công, hiệu quả không quá lý tưởng để công kích bộ xương khô.

Tuy Thiên La Hoá Huyết Công công phòng gồm nhiều mặt nhưng nếu không bổ sung huyết dịch, tiêu hao cũng không thua Huyết Ẩm Ma Đao bao nhiêu.

Ngược lại là Ngọc Lân Phá môn võ công hệ Huyền Quy này, trọng phòng ngự, sức bền kéo dài, về phần lực công kích không đủ thuận diện, đương nhiên có thể lợi dụng bảo đao Đồ Long để bù lại.

Vì thế, thân hình Phương Tri Hành nhanh chóng tăng lên 5m, toàn thân bao trùm một tầng ngọc lân, trong tay cậu cầm bảo đao Đồ Long, thi triển Thiết Trúc Thần Đao Quyết, rất nhanh đánh chết một đám xương khô.

Cứ như vậy, tốc độ giết địch cũng cực nhanh, chặn thế công hết đợt này đến đợt khác của đám xương khô.

Bất giác, một tiếng rất nhanh lại tới.

Nguyệt Tố lần nữa ra sân, Phương Tri Hành nghỉ ngơi.

Hai người như thế thay phiên lần 2, lần 3, lần 4...

Đến lần thứ 10!

Phương Tri Hành đang nghỉ ngơi, Nguyệt Tố đang đánh chết bộ xương khô.

Bỗng nhiên, dị biến đột nhiên xảy ra!

Đại địa chợt chấn động giống như động đất, kịch liệt xóc nảy.

“Làm sao vậy?”

Phương Tri Hành bò dậy, kinh ngạc không thôi.

Nguyệt Tố cũng chau mày, không rõ chuyện gì.

Phóng mắt nhìn lại, tất cả bộ xương khô xung quanh đã ngừng tiến công, lần lượt lui về phía sau, biến mất trong bóng đêm.

Cách đó không xa, bụi mù cuồn cuộn đánh tới, bên kia giống như có thứ gì.

Nguyệt Tố lấy ra một cây thổi lửa từ trong ngực, sau khi châm thì quăng qua.

Vù ~

Cây thổi lửa xẹt qua khu rừng, xua tan bóng đêm.

Sau đó, bụp một cái!

Cây thổi lửa đụng vào cái gì, bắn trở về, rơi xuống đất.

Phương Tri Hành tập trung nhìn, đồng tử không khỏi co rút lại.

Chỉ nhìn thấy một cánh cửa đá cao cao đột ngột mọc lên từ mặt đất, đứng vững trước cây thổi lửa.

Nguyệt Tố biến sắc, thốt lên: “Cửa đá đâu ra vậy? Chỗ này trước đó không có gì mới phải, đúng không?”

Phương Tri Hành chần chờ, hỏi: “Muốn qua xem không?”

Nguyệt Tố chần chờ rồi gật đầu nói: “Được.”

Cô cẩn thận đi qua, trước sau vận sức chờ phát động, toàn bộ tinh thần đề phòng.

Phương Tri Hành cũng như thế.

Hai người rất nhanh đi tới ngoài cửa đá 3 trượng, dựa vào ánh lửa cẩn thận đánh giá.

Độ rộng của cửa đá khoảng 10m, tạo thành từ hai cánh.

Trên cánh cửa bên trái kia khắc một đồ đằng mặt trời.

Tương ứng trên cánh cửa bên phải khắc một đồ đằng mặt trăng.

Phương Tri Hành ngẩng đầu lên, rõ ràng phát hiện độ cao của cửa đá không thể đo lường, giống như thẳng chọc trời, vào trong đêm tối.

“Cao quá...”

Nguyệt Tố cũng chú ý tới cửa đá dường như cao lớn vô hạn.

Phương Tri Hành không nhịn được hỏi: “Trong rừng hoang chưa bao giờ có người gặp qua cánh cửa đá này à?”

Nguyệt Tố lắc đầu nói: “Nếu có, với địa vị của ta ở Cực Âm tông không thể không biết.”

Phương Tri Hành hơi trầm ngâm, nhặt một đoạn xương gãy trên mặt đất lên, đột nhiên phát lực ném ra.

Vù!

Đoạn xương nhanh chóng bay ra, đập vào trong cửa đá.

Chỉ một thoáng, ông!

Cửa đá chấn động, rung rơi lượng lớn tro bụi.

“Ồ, phía dưới có chữ viết!”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0