Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 707 - Chương 708 - Cái Gai

Chương 708 - Cái gai
Chương 708 - Cái gai

Trọng Côn Ngọc nghiêm túc giải thích: “Căn cứ công pháp &LTTiên Thiên Thần Công> trấn phái của Tiên Thiên tông ta ghi lại, chỉ có người tu luyện công pháp này đến tầng 4 viên mãn, hơn nữa sức mạnh đạt tới Bách Ngưu, mới vừa có hy vọng thăng lên Bách Ngưu cảnh.

Tuy ta và con ta luyện công pháp đến tầng 4 viên mãn, nhưng trên sức mạnh lại không đạt tới tiêu chuẩn 100 vạn cân này.”

Lần đầu Phương Tri Hành nghe nói tiêu chuẩn này, bởi vì trên &LTLục Hư Huyền Công> không có ghi chép liên quan.

Cậu không nhịn được hỏi: “Võ công của những môn phái khác cũng có yêu cầu như vậy à?”

Trọng Côn Ngọc gật đầu nói: “Công pháp trấn phái của các môn phái không giống nhau, tuy ta chưa cẩn thận nghiên cứu nhưng ta tin dù thay đổi đến muôn lần thì bản chất vẫn không thay đổi, sở dĩ Bách Ngưu cảnh gọi là Bách Ngưu, chính là chỉ rõ điểm mấu chốt 100 vạn cân này.”

Phương Tri Hành trầm ngâm, thỉnh giáo nói: “Nếu các ngươi sở hữu lực Bách Ngưu, bước tiếp theo nên làm gì?”

“Cái này à...”

Trọng Côn Ngọc buông tay, cười khổ nói: “Nói thật, bọn ta cũng không rõ, các tiền bối không lưu lại bất kỳ ghi chép gì đối với điều này.”

Phương Tri Hành không khỏi lộ vẻ thất vọng, giống như tự nói: “Nếu Tiên Thiên tông không rõ chuyện này, vậy những môn phái khác chỉ sợ càng hồ đồ hơn.

Đáp án nằm trong tay tộc Sắc An Vương và 4 đại môn phiệt.”

Nghe vậy, Trọng Côn Ngọc thở dài thật sâu, cảm thán nói: “Còn không phải là như vậy à, những cái gọi là 10 đại môn phái như bọn ta, ở trong mắt môn phiệt lớn mạnh chẳng qua là trẻ con trong nhà.”

Phương Tri Hành không muốn nói chuyện với bọn họ, lúc này tiễn đi.

Phạm Chính Luân cười nói: “Thật ra, nếu ngài muốn biết cách thăng lên Bách Ngưu cảnh cũng không phải quá khó.

Môn phiệt cao cao tại thượng, bọn họ nắm giữ tri thức và tình báo không thể đo lường.

Chỉ cần ngài gia nhập một nhà bất kỳ trong 4 đại môn phiệt, chắc là bọn họ sẽ nói cho ngài biết.”

“Nhưng cái giá thì sao?”

Phương Tri Hành cười khẩy lắc đầu, trầm giọng nói: “Trong thiên hạ không có cơm trưa miễn phí.”

Cậu cầm lấy 4 tấm thiệp mời, suy tư nói: “4 đại môn phiệt cực kỳ rõ ràng ta muốn nhất chính là cái gì, chỉ dựa vào điểm này, bọn họ có thể nắm chặt lấy ta.”

Dứt lời, hai tay cậu chà xát, 4 tấm thiệp mời trực tiếp nát thành bột mịn.

Thấy cảnh tượng này, Phạm Chính Luân kinh ngạc nói: “Nhìn thế cục trước mắt, lối thoát duy nhất của ngài chính là gia nhập bọn họ. Từ chối bọn họ không khác gì ngỗ nghịch, thậm chí là tuyên chiến.”

Phương Tri Hành hiểu được lo lắng của Phạm Chính Luân.

Nhưng mà, từ khi cậu bắt đầu thoát ly La gia, cậu đã hạ quyết tâm.

Cho dù là Sắc An Vương hay là 4 đại môn phiệt, sớm không có bất kỳ sức hấp dẫn gì với cậu.

Dù sao cậu không đến mức cùng đường bí lối.

Phương Tri Hành hơi trầm ngâm, đứng dậy nói: “Ta phải ra ngoài một chuyến, ngươi giúp ta che giấu.”

Phạm Chính Luân không khỏi hỏi: “Ngài muốn rời khỏi bao lâu? Ba ngày sau, 4 đại môn phiệt phát hiện ngài không đến nơi hẹn, bọn họ có thể sẽ hành động.”

Phương Tri Hành lấy ra một bức thư từ trong ngực, trả lời: “Ngươi yên tâm, ta sẽ không liên lụy Lục Hư tông. Kế tiếp, cho dù ai tới tìm ngươi gây phiền phức thì đưa bức thư này cho bọn họ xem.”

Phạm Chính Luân hiểu được, vuốt cằm nói: “Xem ra, ngài sớm đã có ý tưởng.”

Khóe miệng Phương Tri Hành cong lên, thân hình nhoáng cái, lặng yên không một tiếng động rời khỏi.

Nhoáng cái, màn đêm buông xuống.

Đỉnh Đại Kiếm!

Khi màn đêm lên cao, mặt lưng của ngọn núi cao ngất giống như rơi vào đêm rất dài, một mảnh tối đen.

Chỉ một thoáng, một đường núi sáng ngời ánh vào đáy mắt.

Hai bên của đường núi bố trí rào chắn, cách một khoảng sẽ treo một cái đèn lồng làm dẫn đường.

Một bóng dáng cô độc đi trên đường núi, càng lúc càng xa, cuối cùng đi tới cuối đường núi.

Thân hình của nam tử này vừa gầy vừa lùn, trên đầu đội nón nỉ, che khuất nửa khuôn mặt.

Nam tử bước lên cầu thang, đi tới trước sơn môn của Cực Âm tông.

“Người nào?”

Người canh cửa cảnh giác hỏi.

Nam nhân không nói gì chỉ tùy tay lấy ra một lệnh bài thân phận.

Đồng tử của người canh cửa co rụt lại, nhất thời cung kính cho đi.

Nam tử thản nhiên tiến vào Cực Âm tông, đột nhiên tăng tốc hóa thành một tàn ảnh.

Không bao lâu, hắn đi tới trước một lầu các, lấy ra một cái chuông, lay vài cái.

Chuông phát ra tiếng vang đầy tiết tấu.

Chỉ chốc lát, tiếng ken két vang lên, cửa phòng mở ra.

Một bóng hình xinh đẹp xuất hiện trong cánh cửa, rõ ràng là Cực Âm tông chủ Ninh Nguyệt Tố.

Trước đó cô không đến Lục Hư tông tham gia buổi tụ họp, do Đỗ Đạo Anh trưởng lão tham dự thay.

Bởi vì mấy ngày nay, cô luôn bế quan tu hành, đánh vào Cửu Ngưu cảnh đỉnh phong.

Ninh Nguyệt Tố vừa thấy nam tử thấp gầy thì mừng rỡ, mở hai tay ra, nhảy vào lòng đối phương.

Mà thân hình nam tử đột nhiên tăng vọt, trở nên vạm vỡ cao lớn, nhẹ nhàng tiếp được Ninh Nguyệt Tố, bế công chúa.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0