Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 712 - Chương 713 - Máu Thịt (4)

Chương 713 - Máu thịt (4)
Chương 713 - Máu thịt (4)

Huyết thi vẫn không nhúc nhích nhưng bỗng nhiên, nó xông tới Phương Tri Hành.

Sắc mặt Phương Tri Hành hơi trầm xuống, giậm chân lao ra, tay phải vươn ra đột nhiên biến thành xúc tu thô to.

Xúc tu ở đằng trước biến thành hình cầu, giống như một cái chùy công thành, va chạm thật mạnh vềphía trước.

Đùng~

Huyết thi vọt tới nhất thời nổ tung, hóa thành huyết vụ đầy trời, bắn tung toé khắp nơi.

“Cửu Ngưu cảnh sơ kỳ!”

Phương Tri Hành nhướng mày, từ xúc cảm để xem, huyết thi vừa rồi ít nhất bộc phát ra sức mạnh 20 vạn cân.

Ninh Nguyệt Tố giật mình nói: “Trong hành lang có thể có rất nhiều huyết thi.”

Phương Tri Hành thầm chấp nhận, trầm thấp nói: “Hy vọng không có huyết thi Bách Ngưu cảnh, bằng không chúng ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ.”

Hai người ngày càng cẩn thận.

Quả nhiên, không đến hai phút hai người bọn họ lại chạm trán một huyết thi.

Huyết thi này trông có vẻ rất khác, thân người đầu trâu, trên đầu mọc ra hai cái sừng.

Phương Tri Hành có thể cảm giác được uy thế của huyết thi đầu trâu rõ ràng mạnh hơn.

Huyết thi đầu trâu xông lên, vô cùng nhanh chóng, dường như là trong chớp mắt.

Thân hình Phương Tri Hành chấn động, vươn xúc tu huyết sắc, bắn về phía trước.

Thân hình của huyết thi đầu trâu hình nhoáng cái nhảy dựng lên, treo ngược trên phần đỉnh, vung quyền nện xuống.

Nhưng đột nhiên, một cái ngà voi màu trắng nhảy ra tăng vọt lên, xông lên phần đỉnh.

Xì xì!

Ngà voi màu trắng xuyên qua bụng của huyết thi đầu trâu, không ngừng bành trướng.

Đùng ~

Kình lực bạo sát thông qua ngà voi màu trắng, điên cuồng dẫn vào trong thân thể huyết thi đầu trâu.

Huyết thi đầu trâu không có bất kỳ ngoài ý muốn, trực tiếp nổ tung.

“Cửu Ngưu cảnh hậu kỳ...”

Phương Tri Hành than khẽ, chân mày nhíu chặt lại.

Từ lúc vào đêm đến bây giờ, cậu luôn chiến đấu, không nghỉ ngơi lúc nào.

Cứ tiếp tục như thế, thể năng hao hết chỉ là vấn đề thời gian.

Bọn họ tiếp tục đi về phía trước, ven đường thỉnh thoảng sẽ gặp huyết thi.

Hình thái huyết thi cũng đủ loại.

Trong đó một huyết thi lại có thể điều khiển ngọn lửa.

Phương Tri Hành không khỏi suy đoán, những huyết thi khi còn sống hẳn đều là võ giả Cửu Ngưu cảnh, hơn nữa tu luyện công pháp khác nhau.

Mặc dù bọn họ biến thành huyết thi, vẫn có thể thi triển ra võ công của mình.

Hai người vừa đi vừa chiến đấu, hết trận này đến trận khác, không ngừng không nghỉ.

Hành lang giống như không có điểm cuối, không ngừng lan tràn tới chỗ sâu trong.

Đương nhiên, Phương Tri Hành không nắm giữ toàn bộ bản đồ, có lẽ hành lang có điểm cuối, cậu có thể chỉ đi vòng tròn.

Huyết thi thật sự quá nhiều, căn bản giết không xong.

Không biết qua bao lâu...

Phương Tri Hành vừa ngẩng đầu, sắc mặt không khỏi thay đổi.

Cậu lại nhìn thấy một huyết thi đầu trâu.

Hơn nữa, thân hình huyết thi đầu trâu nhoáng lên, đột nhiên treo ngược trên phần đỉnh, làm ra động tác giống y như đúc.

Phương Tri Hành thấy vậy giở lại mánh cũ, vươn xúc tu huyết sắc, Ngay sau đó, ngà voi màu trắng hướng lên trên đỉnh!

Trong nháy mắt này, huyết thi đầu trâu giống như ma xui quỷ khiến, đột nhiên nghiêng người.

Phương Tri Hành cười lạnh, vung ngà voi màu trắng cắt qua từ bụng huyết thi đầu trâu.

Kình lực bạo sát chậm rãi đánh vào trong cơ thể huyết thi đầu trâu.

Ầm!

Huyết thi đầu trâu lại nổ tung, chết không toàn thây.

Ninh Nguyệt Tố kinh ngạc nói: “Là cùng một con hả?”

“Ừm!”

Phương Tri Hành gật đầu nói: “Chẳng những là cùng một huyết thi, hơn nữa nó còn lưu lại ký ức chiến đấu vừa rồi.”

Cậu nháy mắt đưa ra một phán đoán: “Huyết thi có thể không ngừng sống lại, hơn nữa sẽ càng ngày càng khó giết.”

Ninh Nguyệt Tố liền nói: “Chúng ta phải thay phiên chiến đấu, tranh thủ thời gian khôi phục thể lực.”

Phương Tri Hành gật đầu.

Nhoáng cái mấy canh giờ trôi qua.

Hai người ở trong hành lang rẽ ngoặt bảy tám lần, đã sớm không biết đang ở đâu.

Phía trước không có điểm cuối, phía sau cũng không biết đường lúc đến.

Nguy hiểm hơn chính là chiến đấu liên tiếp không ngừng khiến thể xác và tinh thần của bọn họ đều kiệt sức.

“Có phải nơi đó là một cánh cửa không?”

Ngay ở đây không lâu, Ninh Nguyệt Tố liếc nhìn một bên hành lang, phát hiện một mụn nhọt, hình dạng cực kỳ có quy tắc.

Phương Tri Hành đi qua nhìn thử, đáy mắt không khỏi sáng lên.

Đó là một cánh cửa, nửa che nửa đậy, bị tổ chức máu thịt bao trùm.

Phương Tri Hành giơ đèn lồng lên, vươn vào trong cánh cửa, nhất thời phát hiện bên trong là một không gian vô cùng trống trải, lờ mờ là một điện phủ.

Cậu đẩy cửa ra đi vào, lấy ra một cây thổi lửa, bấm tay bắn ra.

Cây thổi lửa bay về phía trời cao, xua tan bóng đêm.

Cảnh tượng ánh vào mi mắt chính là một đại điện hình vòng tròn, chung quanh có 12 cây cột khổng lồ chống đỡ.

Tổ chức máu thịt nhúc nhích bao trùm mỗi một chỗ trong đại điện.

Ngay chính giữa đại điện có một đài đá to lớn giống như một cái giường lớn.

Trên giường dường như có cái gì.

Cây thổi lửa dừng trên mặt đất, nhanh chóng tắt.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0