Chương 724 - Sinh sôi nảy nở (3)
Phương Tri Hành siết chặt nắm đấm, có một luồng sức mạnh khủng bố khó có thể dùng lời diễn tả bộc phát ra ngoài.
Cậu tỉ mỉ cảm ứng một lúc, không sai, không thể đo lường sức mạnh bàng bạc này được.
Tuyệt đối không chỉ là 100 vạn cân!
"Chẳng lẽ tu vi của ta đã thăng cấp đến Bách Ngưu cảnh?"
Trong lòng của Phương Tri Hành khó hiểu, trong lúc nhất thời nghĩ mãi không ra.
Tạm mặc kệ những điều này!
Cậu tìm được mấy mũi tên từ trong tiệm rèn, sau khi ném vào lò lửa nung khô, kể cả những nguyên liệu kim loại, cùng bỏ vào trong túi vải.
Có những nguyên liệu này, ít nhất cậu có thể thiết lập lại 8 lần, đủ dùng rồi.
"Ta đã giết người của La gia nên nơi này không thích hợp ở lâu!"
Phương Tri Hành không nán lại lâu, cậu lướt thân chạy ra khỏi thành.
Cậu chạy rất nhanh, nhanh nhẹn vượt qua Cửu Ngưu cảnh đỉnh phong một mảng lớn.
Phương Tri Hành ngày càng chắc chắc dường như bản thân gặp được phúc trong họa.
Trong lúc vô tình, cậu đã phá vỡ hạn mức cao nhất của Cửu Ngưu cảnh là 100 vạn cân.
Vù vù!
Phương Tri Hành chạy một mạch hơn trăm dặm thì đột nhiên ngừng lại.
Cậu cảm giác bụng hơi ngứa ngáy nên vươn tay ra sờ.
Vừa sờ vào thì hàng lông mày không khỏi nhíu lại.
Phương Tri Hành vén y phục lên nhìn, trên bụng xuất hiện một cục bướu trông như quả nho nhô lên.
"Đù!"
Hô hấp của Phương Tri Hành cứng lại, trừng lớn mắt, khó có thể tin.
Cơ thể trải qua hệ thống thiết lập lại, theo lý mà nói có lẽ có thể chữa khỏi tất cả ảnh hưởng bất lợi, trở về trạng thái khỏe mạnh nhất.
Nhưng những bướu thịt này là thế nào?
Sắc mặt của Phương Tri Hành âm trầm, cậu tiếp tục đi về phía trước, đồng thời quan sát cơ thể mọi lúc.
Khoảng nửa tiếng sau, cậu lần nữa dừng lại.
Phương Tri Hành cởi y phục ra, quay đầu nhìn về phía sau lưng.
Bờ lưng to lớn mạnh mẽ nổi lên bướu thịt rậm rạp chằng chịt như mụn nước, tỡm chết đi được.
"Cái quái gì vậy, ta mắc bệnh hiểm nghèo rồi à?"
Phương Tri Hành dâng lên nỗi lòng, tâm trạng dần nôn nóng.
Đúng lúc này, khóe mắt cậu liếc xéo qua, nhìn thấy một điểm sáng bay đến với thế nhanh như chớp.
Cả người của Phương Tri Hành căng thẳng, tay phải cấp tốc hóa thành xúc tu máu, quét ra.
Điểm sáng đánh bất ngờ đến, rõ ràng là một thanh trường thương màu bạc kẹp lấy sức mạnh xỏ xuyên xé rách không gian.
Xúc tu máu chuyển động, đột ngột xuất hiện một ngà voi màu trắng.
Keng!
Trường thương đánh trúng ngà voi màu trắng, bộc phát ra ánh lửa sáng chói.
Chỉ một thoáng, từng sóng khí hình tròn khuếch tán ra ngoài, nhấc lên cơn lốc kinh khủng trực tiếp hủy diệt mảng rừng rậm xung quanh.
Vút vút!
Trường thương màu bạc bắn ra ngoài, vọt lên bầu trời, không ngừng xoay tròn.
Một bóng dáng màu đen đột nhiên nhảy lên giữa không trung, vươn tay chộp lấy trường thương màu bạc.
Bóng dáng màu đen đáp xuống đất, cách Phương Tri Hành khoảng 10 trượng.
Cùng lúc này, ngà voi màu trắng cũng bắn lên cao nhưng lại bị xúc tu máu tóm chặt lấy, không bay ra ngoài được.
Thân thể của Phương Tri Hành chấn động, hàng lông mày không khỏi nhếch lên.
Sức mạnh thông qua trường thương màu bạc truyền đến có thể biết đây tuyệt đối là sức lực lớn trăm vạn!
Phương Tri Hành híp mắt lại, đánh giá bóng dáng màu đen.
Đối phương có vóc người 1m8, không khôi ngô cho lắm, mặc bộ đồ đen, khoác áo choàng màu đen, mũ trùm lên đầu.
Phương Tri Hành không nhìn thấy mặt của đối phương, mở miệng hỏi: "Ngươi là ai?"
Bóng đen khẽ ngẩng đầu, lạnh giọng nói: "Phương Tri Hành, giết 3 đệ tử tông tộc của La gia, tội ác tày trời, ngươi cảm thấy ngươi thoát được à?"
Phương Tri Hành tỉnh ngộ ra: "Thì ra ngươi là người của La gia, hừ, người là do ta giết, ngươi có thể làm khó dễ được ta?"
"Cuồng vọng!"
Bóng đen xông lên, trường thương thẳng tắp đâm ra ngoài, đơn giản lại trực tiếp, không có bất kỳ động tác màu mè nào.
Phương Tri Hành mặt không đổi sắc, vung kém Chuyết Nha ra đón đỡ.
Keng keng keng!
Song phương đấu tranh trực diện!
Trong khoảnh khắc, hai món binh khí va chạm không dưới 100 lần, ánh lửa văng khắp nơi, sóng xung kích mênh mông cuồn cuộn 4 phương, tiếng va chạm to lớn điếc tai nhức óc.
Ngay từ đầu, Phương Tri Hành đã cảm thấy sức mạnh của mình yếu hơn đối phương, sắp bị áp chế.
Nhưng thuận theo sức mạnh không ngừng tăng lên của cậu, bướu thịt trên người nhanh chóng lớn lên.
Sức mạnh của cậu cũng như nước dâng thuyền cao, càng chiến càng hăng say.
Keng!
Phương Tri Hành đột nhiên tăng thêm tốc độ, vung ra Chuyết Nha quét qua, đẩy trường thương màu bạc ra ngoài.
Dường như đồng thời, xúc tu máu thứ 2 hiện ra quấn chặt lấy Kinh Hồng thương, đâm ra một cách nhanh chóng.
Bóng đen thấy vậy thì dưới chân nổ tung, cấp tốc lùi lại.
Nhưng nó vẫn chậm một nhịp, Kinh Hồng thương đã lướt qua bờ vai của nó.
Xoẹt xẹt!
Y phục của nó bị rách một góc, lộ ra bờ vai.
Phương Tri Hành thản nhiên liếc mắt, đang định tiếp tục tiến công.
Nhưng thoáng nhìn lại khiến cho cặp mắt của cậu trực tiếp thẳng băng, động tác dừng lại.