Chương 744 - Bất tử (2)
Tham Lang nói ngay: “Giai đoạn Bách Ngưu cảnh chủ yếu phát triển sự sống, sinh mệnh vô hạn, theo đuổi bất tử bất diệt!
Trên lý thuyết, một khi chúng ta có được máu thịt sinh sôi vô hạn, chỉ cần ăn no uống đủ, máu thịt sẽ tiếp tục sinh sôi không ngừng.
Vấn đề là sự sinh sôi vô hạn này quá hoang dã, tiếp tục sinh trưởng không ngừng, hoàn toàn không dừng lại được.”
Phương Tri Hành nghe vậy, nhướng mày nói: “Vậy nên mấu chốt là kiểm soát sự sinh sôi vô hạn!”
“Đúng vậy!”
Tham Lang gật đầu, trả lời: “Kiểm soát sự tiến hóa là then chốt để Cơ Thể Thành Thánh, giống như chúng ta đang chèo thuyền trên biển, muốn đến đích thì phải cầm lái thật tốt.”
Phương Tri Hành hiểu ra: “Làm thế nào để kiểm soát?”
“Có rất nhiều phương pháp, nhưng...”
Tham Lang trả lời: “Dù mọi người theo đuổi cùng một mục tiêu nhưng mỗi người có cách nghĩ khác nhau, phương pháp áp dụng cũng khác biệt, kết quả tự nhiên cũng đa dạng.”
“Ví dụ Phật môn, họ luyện thân thể thành ‘Kim Cang pháp tướng’, kim cang bất hoại, phòng ngự cực mạnh, sức sống vô cùng mạnh mẽ.”
“Lại ví dụ Đạo môn, họ phân thân thể thành hai, luyện thành Dương Thần và pháp thân, Dương Thần du ngoạn khắp nơi, tự do không ràng buộc, dù pháp thân bị tiêu diệt, cũng có thể tái tạo.”
“Hoặc như Nho môn càng kỳ lạ hơn, họ tu luyện Hạo Nhiên Chính Khí, tẩy rửa thân thể, phụng thiên thừa vận, ngôn xuất pháp tuỳ.”
Phương Tri Hành yên lặng lắng nghe, suy nghĩ sâu xa.
Ba nhà Phật, Đạo, Nho có danh tiếng cực lớn, mang tính đại diện.
Tham Lang đến từ Võ Minh, kiến thức sâu rộng và kinh nghiệm cá nhân, đương nhiên vô cùng tôn sùng ba nhà Phật, Đạo, Nho.
Nhưng thế giới này là môn phiệt đứng đầu, Phương Tri Hành muốn biết môn phiệt chơi thế nào.
Không lâu sau, cuối cùng Tham Lang cũng chuyển chủ đề, đề cập: “Môn phiệt thế gia có cách nhìn khác về Cơ Thể Thành Thánh, họ đơn giản thô bạo chia phương pháp kiểm soát thành hai loại lớn, đó là chủng trường sinh và người bất tử.”
“Chủng trường sinh theo đuổi sống lâu hơn, vô số thời đại, trường thọ cùng trời đất, chiếu sáng cùng nhật nguyệ, nhưng vẫn có thể bị giết chết.”
“Người bất tử theo đuổi bất tử bất diệt tuyệt đối, tồn tại mãi mãi.”
“Ồ!” Phương Tri Hành ngay lập tức mở rộng tầm mắt, ngạc nhiên hỏi: “Trường sinh và bất tử, không thể cùng sở hữu hả? Bất tử chẳng phải bao hàm cả trường sinh?”
Tham Lang cười nói: “Lấy một ví dụ ngươi sẽ hiểu ngay sự khác biệt giữa chúng. Tại Bồ Châu có một môn phiệt mạnh mẽ, lão tổ gia tộc luyện thành ‘cương thi bất tử’ là một kẻ cuồng xác cực kỳ biến thái.
Hắn không nghi ngờ gì là người bất tử, cũng có thể sống rất lâu, nhưng ngươi cảm thấy trường sinh ở hình thức đó, có bao nhiêu người chấp nhận được?”
Phương Tri Hành ngay lập tức hiểu ra.
Chủng trường sinh không chỉ sống lâu mà còn phải sống tốt, có thất tình lục dục, có thể hưởng thụ cuộc sống bình thường, tiêu dao vui vẻ không bị cản trở.
Người bất tử thì không, chỉ cần có thể bất tử bất diệt, thế nào cũng được, không có giới hạn.
Tham Lang giới thiệu: “Trên thực tế, phần lớn Bách Ngưu cảnh của ba nhà Phật Đạo Nho đều là chủng trường sinh, người bất tử thường bị coi là tà ma ngoại đạo vì quá biến thái.”
Phương Tri Hành nhẹ nhàng gật đầu, hỏi ngay: “Nếu ta muốn luyện thành chủng trưởng sinh hoặc là người bất tử thì ta phải làm sao?”
Tham Lang liền đáp: “Trước hết, ngươi cần tìm một môn Trường Sinh thần công hoặc Bất Tử ma công.”
Phương Tri Hành chớp mắt, cười khẽ nói: “Ài, quả nhiên vẫn cần công pháp, trong tay cô có không?”
Tham Lang phấn chấn tinh thần, liền nói: “Trong tay Võ Minh đương nhiên nắm giữ không ít công pháp tuyệt thế, cũng sẵn lòng cho ngươi.”
Phương Tri Hành trực tiếp hỏi: “Điều kiện gì?”
Tham Lang đáp: “Không cần ngươi phải trả bất cứ giá nào, bọn ta muốn mời ngươi chính thức gia nhập Võ Minh.”
Phương Tri Hành lắc đầu, dứt khoát nói: “Ta sẽ không gia nhập bất kỳ thế lực nào, đổi điều kiện khác đi.”
Tham Lang hơi ngạc nhiên, cô cho rằng sở dĩ Phương Tri Hành và La gia kết thù sâu đậm, nhất định cũng vì cậu muốn phản kháng sự đàn áp và thống trị của môn phiệt.
Không ngờ...
Mỗi người có chí hướng riêng!
Tham Lang suy nghĩ một lát, liếc nhìn La Hưng Hổ và Thân Như Huân đề nghị: “Giao hai người này cho ta, đổi lấy một cơ hội vào thư các của Võ Minh. Ngươi có thể tùy ý đọc công pháp và chọn một môn mang về.”
Phương Tri Hành cười nói: “Hai người này vô dụng đối với ta, tặng cho cô đó.”
Tham Lang hài lòng cười, ngay lúc đó, đột nhiên có người lên tiếng.
“Đợi đã!”
La Hưng Hổ mở mắt, khó khăn ngẩng đầu.
Không biết hắn tỉnh lại từ lúc nào.
Phương Tri Hành nhướng mày nói: “Ông có gì muốn nói?”
La Hưng Hổ ho khan một tiếng, thở gấp nói: “Cô ta nói không đúng.”
Tham Lang trừng mắt nói: “Chỗ nào không đúng?”
La Hưng Hổ thở một hơi, thẳng thắn nói: “Tại sao cô không nói cho Phương đại hiệp biết, công pháp của Võ Minh có nguồn gốc từ đâu?”
Tham Lang cười lạnh nói: “Công pháp hữu dụng là được, đến từ đâu quan trọng không?”