Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 762 - Chương 763 - Tường Đổ (2)

Chương 763 - Tường đổ (2)
Chương 763 - Tường đổ (2)

Không phải Liệp Lang Hồng Nha là thú cưng của Quận chúa à, sao lại thân thiết với đồ đệ của ta như vậy!

Ban đầu nữ tử trẻ tuổi có chút ngạc nhiên, đột nhiên lên tiếng: “Tế Cẩu, là ngươi à?”

Nghe thấy tiếng gọi, đuôi Tế Cẩu vẫy càng vui vẻ hơn, gần như muốn bay lên trời.

“Không ngờ lại là cô ấy...”

Phương Tri Hành chớp mắt, nhìn kỹ nữ tử trẻ tuổi thêm lần nữa, nhất thời cảm thấy không thể tin được.

Ngay sau đó, nữ tử trẻ tuổi ngẩng đầu lên, kinh ngạc thốt lên: “Ân nhân, thật sự là ngài!”

Phạm Chính Luân lập tức líu lưỡi, buột miệng hỏi: “Quân Dao, ngươi quen biết tổ sư à?”

Nữ tử trẻ tuổi đáp: “Hơn 10 năm trước, ta và rất nhiều tỷ muội bị kẻ xấu giam giữ ở Thất Sát sơn trang, ân công đã cứu bọn ta ra ngoài, đưa đến chỗ Vân Tâm đại sư chăm sóc.”

Đúng vậy!

Quân Dao là một trong những nữ hài được Phương Tri Hành cứu ra khỏi Thất Sát sơn trang khi cậu tiêu diệt nơi đó.

Lý do cậu có ấn tượng đặc biệt sâu sắc với Quân Dao, chỉ vì cô ấy là một người có tướng mỹ nhân, xinh đẹp tuyệt trần.

Quân Dao chưa ở lại chỗ Vân Tâm đại sư bao lâu, thì Vân Tâm đại sư đã phát hiện cô có tư chất thông minh, thiên phú trác tuyệt, nên đã nhờ một vị lão hữu, hy vọng có thể đưa cô đến một môn phái lớn để tu hành.

Cứ như vậy, qua nhiều mối quan hệ bằng hữu của bằng hữu giới thiệu, cuối cùng Quân Dao đã đến Lục Hư tông.

Phạm Chính Luân kinh ngạc thốt lên: “Chà chà, trên đời lại có duyên phận như vậy!”

Phương Tri Hành nhìn Quân Dao thật sâu, không khỏi cảm thán: “Không ngờ đệ tử mà Phạm tông chủ không tiếc tính mạng bảo vệ lại là một cố nhân của ta.”

Quân Dao có chút e thẹn, mỉm cười nói: “Sư phụ vẫn luôn giấu ta đi, nếu không thì ta đã sớm có thể nhận ra ân công rồi.”

Khóe miệng Phạm Chính Luân co giật nói: “Nha đầu chết tiệt này, ta đang bảo vệ ngươi, ngươi lại trách cứ sư phụ à.”

Quân Dao bĩu môi nói: “Người ta không có ý đó mà!”

Phạm Chính Luân cười lớn, sau đó nghiêm mặt nói: “Sư tổ, ta giao đồ đệ cho ngài, ngài hãy dẫn nó đi rèn luyện, tăng thêm chút bản lĩnh.”

Phương Tri Hành gật đầu, bước ra khỏi cửa.

Tế Cẩu cũng đi theo.

Một người một chó ra ngoài.

Phương Tri Hành liếc nhìn Tế Cẩu, khóe miệng nhếch lên nói: “Mày chở tao một đoạn đi.”

“What, mày muốn cưỡi tao hả?”

Tế Cẩu lập tức kháng cự, lắc đầu nói: “Cút sang một bên đi, mày không có chân à?”

“Đừng quậy nữa.” Phương Tri Hành liền nói: “Tao không chạy nhanh bằng mày mà.”

Tế Cẩu rùng mình rồi cười lớn nói: “Chém đê, đây là mày chính miệng thừa nhận đó, tao nhanh hơn mày!”

Phương Tri Hành gật đầu nói: “Tao nhận thua, mày Tế Cẩu nhanh hơn tao mười lần!”

Tế Cẩu không khỏi hớn hở, thân hình rung lên, đột nhiên phình to ra.

Phương Tri Hành nhón chân, nhảy lên lưng Tế Cẩu, hai chân kẹp chặt.

Cậu nhìn Quân Dao, gật đầu nói: “Cô cũng lên đây đi.”

Quân Dao không nhúc nhích, mặt đỏ bừng.

Thấy vậy, Phương Tri Hành đột nhiên hiểu ra, đưa tay ra.

Nhìn thấy, Quân Dao vui vẻ cười, nắm lấy tay Phương Tri Hành, nhảy lên một cách nhẹ nhàng, cũng ngồi lên lưng Tế Cẩu.

“Ngồi cho vững, ngã xuống đừng trách tao đấy.”

Tế Cẩu bốn chân dùng sức, phóng ra ngoài.

Trong nháy mắt, bên tai Phương Tri Hành chỉ còn lại tiếng gió, cảnh vật trước mắt méo mó, nhanh chóng biến mất sau lưng.

Vù vù vù~

Tế Cẩu chạy như bay, Phương Tri Hành thỉnh thoảng chỉ đường.

Thoáng chốc đã đến chiều tối!

Tế Cẩu đã chạy được hơn nghìn dặm trong một hơi.

Không thể không thừa nhận, khả năng chạy đường dài của Liệp Lang Hồng Nha thực sự đáng nể.

“Chính là nơi này.”

Phương Tri Hành ra hiệu cho Tế Cẩu dừng lại, ngẩng đầu nhìn lên, lúc này bọn họ đang ở giữa núi rừng mênh mông, dãy núi trùng điệp, tranh nhau khoe sắc.

Phương Tri Hành lại lấy bản đồ ra xem, xác nhận đây chính là điểm cuối được đánh dấu trên bản đồ.

Đúng lúc này, cậu và Tế Cẩu gần như đồng thời nghe thấy một trận gió mạnh ập đến.

“Phương đại hiệp, là ta!”

Tham Lang thi triển khinh công, hóa thành một tàn ảnh, nhanh chóng chạy đến, dừng lại trước mặt Tế Cẩu.

Cô nhìn Phương Tri Hành trước, đột nhiên phát hiện ra Quân Dao, không khỏi nhướng mày.

Quân Dao quá xinh đẹp, khiến người ta cảm thấy kinh diễm.

Tham Lang chưa từng thấy nữ tử nào xinh đẹp như vậy, cùng là nữ tử, cô cũng rất kinh ngạc.

Phương Tri Hành không giới thiệu Quân Dao, chỉ hỏi: “Đám người La gia đâu?”

Tham Lang lập tức đáp: “Ở phía trước chưa đầy 10 dặm, ta không dám theo quá sát.”

Lúc này Tế Cẩu cũng truyền âm đến: “Thực sự có rất nhiều mùi của người sống để lại xung quanh đây, rất nhạt.”

Nó không nhịn được tự khen: “Ừm, chắc người của La gia đã làm rất nhiều công tác che giấu hành tung, nhưng rất tiếc, không thể qua được mũi của ta.”

Phương Tri Hành hiểu rõ trong lòng, cậu cầm Vạn Nhân đao lên rồi thản nhiên nói: “Đi thôi.”

Tham Lang lập tức dẫn đường phía trước, Tế Cẩu giảm tốc độ đi theo.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0