Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 769 - Chương 770 - Đao Cương (3)

Chương 770 - Đao cương (3)
Chương 770 - Đao cương (3)

Nói chung, mỗi một phân đoạn đều phải nắm bắt chuẩn.

Vì một đòn hiệu quả, Lư Hướng Hùng thường chọn chuyển dịch mấy ngọn núi nhỏ.

"Hừ, một ngọn núi không đập chết ngươi được thì ta chuyển 10 ngọn núi, xem ngươi có thể chống đỡ được bao lâu!"

Lư Hướng Hùng nổi lên hung ác, sát ý sôi trào.

"Đã muộn rồi!"

Phương Tri Hành đột nhiên nắm chặt Vạn Nhân đao chĩa về phía Lư Hướng Hùng, trầm giọng nói: "Trước đấy ta luôn nhẫn nhịn là bởi vì không biết thần thông của ngươi là gì…"

Lúc nói chuyện, Vạn Nhân đao đột nhiên tăng vọt, thân đao trong nháy mắt mở rộng đến hơn 60m.

Ù ù ù!

Sương máu sền sệt trong không khí điên cuồng tụ lại, ngưng tụ ở trên thân đao.

Máu loãng chảy xiết trên mặt đất, chảy đến dưới chân Phương Tri Hành, treo ngược lên, dung hợp với thân đao.

Trong lúc nhất thời, Vạn Nhân đao biến thành màu đỏ tươi, máu loãng trào lên không ngừng ở trên thân đao giống như dòng sông máu.

Phương Tri Hành giơ Vạn Nhân đao lên, dòng sông máu cũng từ từ dâng lên theo.

"Đây là?"

Đồng tử của Lư Hướng Hùng co rụt lại, nổi da gà toàn thân.

Mãi đến giờ phút này ông ta mới chú ý đến sương máu trong không khí vẫn chưa tản đi, máu loãng trên mặt đất cũng không thấm vào lòng đất.

Lúc này, máu của người La gia, máu của Cự Linh Lư gia hòa chung lại với nhau, ngưng tụ trên thanh đao cực lớn.

Vẫn chưa xong!

Phương Tri Hành nói ra khẩu khí, máu điên trong cơ thể ngược dòng, phá thể mà ra, rót vào trong thân đao.

Chỉ một thoáng, dòng sông máu đỏ tươi bị nhuộm thành màu đỏ đen, đẹp đẽ mà kinh khủng như ánh nắng chiều của thế giới tận thế.

Ngay từ đầu Phương Tri Hành đã biết bản thân không địch lại Lư Hướng Hùng.

Nhưng cậu không sợ, chỉ cần có máu tươi tồn tại thì sức mạnh của cậu sẽ tăng trưởng cực lớn.

Cho nên cậu đã giết đám Cự Linh Lư Huyền Tích trước một bước, chuẩn bị sẵn sàng.

Chính là vì lúc này!

"Kỹ năng bộc phát. Phong Huyết Đao Cương!"

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Phương Tri Hành đã sớm vận sức chờ phát động, tế xuất thanh đao đó.

Máu loãng ngập trời hóa thành lưỡi dao to lớn, trảm về phía trước, làm liền một mạch, nhanh như thiểm điện.

Cả vùng đất và bầu trời đều bị màu đỏ chia thành 2.

"Di Sơn!"

Lư Hướng Hùng không chút nghĩ ngợi, ông ta rất rõ bản thân không cách nào tránh được đao này nên di chuyển một ngọn núi lớn qua đây, chắn ở trước mặt.

Ầm!

Huyết đao xẹt qua núi lớn, cắt núi lớn thành 2 cứ như là bổ dưa hấu vậy.

Phong Huyết Đao Cương thế không thể đỡ, tiếp tục nhằm về phía trước.

"Lại dời!"

Vẻ mặt của Lư Hướng Hùng nhăn nhó, ông ta chắp tay hành lễ, lại một ngọn núi lớn hơn được chuyển qua đây.

May mà xung quanh núi non chập chùng, toàn là rừng sâu núi thẳm, có thể di chuyển rất nhiều ngọn núi.

Nếu không, mặc cho Lư Hướng Hùng có thần thông khiếp người, cũng không cách nào chuyển núi lớn ngoài nghìn dặm qua đây.

Ông ta chỉ có thể di chuyển ngọn núi tương đối gần mình.

Ầm đùng!

Ngọn núi thứ 2 cũng bị bổ thành 2!

Phong Huyết Đao Cương thu nhỏ lại, nhưng vẫn thừa sức, chưa tiêu tán.

Lư Hướng Hùng biến sắc, sau nháy mắt, tầm mắt của ông ta bị màu đỏ vô tận cắn nuốt hết.

"A!"

Một tiếng thê lương truyền ra, Lư Hướng Hùng bay ngược ra ngoài, máu bắn lên trời cao.

Trên ngực ông ta có thêm một vết thương sâu tới xương.

“Nếu hôm nay chúng ta đổi chiến trường, ta chắc chắn không phải là đối thủ của ông, nhưng ở trên máu tươi…”

Phương Tri Hành đứng yên bất động, vẫn duy trì tư thế xuất đao.

Trong tầm mắt của cậu, Lư Hướng Hùng ngã ầm ầm trên mặt đất, lưng ngã chạm đất, trượt xa mấy trăm mét mới dừng lại.

"Ọc!"

Lư Hướng Hùng nôn ra ngụm máu lớn, máu ở lồng ngực chảy như suối, biểu cảm tràn ngập đau đớn.

Từ khi bước vào Bách Ngưu cảnh, đã lâu ông ta chưa bị thương nặng như vậy rồi.

Cảm giác đau đớn đã quên từ sớm lần nữa chi phối mỗi một sợi thần kinh của ông ta.

Trong lòng của Lư Hướng Hùng hoảng sợ, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi.

Đao vừa rồi đã gây ra chấn động rất lớn đối với ông ta!

“Đi!”

Lư Hướng Hùng không chần chờ nữa, ông ta bò dậy, lùi lại, chui vào trong rừng rậm, chợt biến mất tăm.

Phương Tri Hành thấy vậy thì không theo đuổi đối phương nữa.

Đao vừa rồi cậu đã dốc hết toàn lực, không thể chém ra đao thứ 2 nữa.

Lấy yếu thắng mạnh!

Có thể làm đến bước này đã là cực hạn.

Muốn đánh chết Lư Hướng Hùng ở nơi này thì tạm thời không làm được!

Đây là thực lực quyết định!

"Ta vẫn chưa đủ mạnh!"

Phương Tri Hành thở phào một hơi, sau đó cậu xoay người, ngắm nhìn 4 phía.

Lúc này, Tế Cẩu bọn họ cũng kết thúc chiến đấu.

Tế Cẩu đã tiêu hao 5 cái mạng chó trong một lần, sau khi sức mạnh tăng vọt đã xé xác lột da môn chủ Quan Chiếu Hoa của Phượng Hoàng môn.

Quân Dao cũng rất lợi hại, cô dùng sức một mình chặn được môn chủ Hướng Hồng Vận của Mặc Kiếm môn.

Đại Tự Tại Kiếm Quyết đã thắng Huy Mặc kiếm pháp!

Hướng Hồng Vận thấy tình thế không ổn nên bỏ trốn mất dạng.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0