Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 780 - Chương 781 - Hoa Hướng Dương (3)

Chương 781 - Hoa hướng dương (3)
Chương 781 - Hoa hướng dương (3)

Ông ta đắc ý cười nói: “Tên ác nhân này sẽ có ác nhân diệt.”

Một con sông lớn bắt ngang phía trước.

“Tế Cẩu, cứ nhảy vào con sông đó đi!” Phương Tri Hành truyền âm đến.

Tế Cẩu ngầm hiểu, xông tới sông lớn kia nhảy vào.

Hai người một chó rơi xuống sông.

Bỗng nhiên!

Mặt sông chảy siết nhanh chóng đông cứng lại, kết băng!

Tốc độ kết băng cực nhanh, ngay cả bọt sóng đang dâng lên cũng bị đông cứng!

“Đậu xanh!”

Tế Cẩu không lường trước được, hai chân trước dừng trên băng trơn trượt khiến nó loạng choạng xoạc chân...

Phương Tri Hành ôm Quân Dao nhảy khỏi lưng Tế Cẩu, rơi xuống mặt băng.

Soạt~

Hai chân cậu vừa đáp xuống mặt băng, lập tức nhận ra không ổn.

Mặt băng quá trơn!

Đây vốn không phải mặt băng thông thường nên lực ma sát cực kỳ thấp.

Hai chân cậu mất khống chế trượt trên mặt băng, đảo quanh lung tung không dừng lại được.

Bộp!

Phương Tri Hành bỗng nhiên giậm chân làm nứt mặt băng, lúc này mới ổn định thân hình.

Một cước này cũng khiến Phương Tri Hành chắc chắn rằng phạm vi kết băng kéo dài tới đáy sông.

Hơn nữa, độ cứng của hàn băng rất đáng kinh ngạc, có thể so sánh với việc được làm bằng thép và sắt.

Cậu lập tức quay đầu nhìn bên kia bờ sông.

Gió lớn thổi vù vù, áo bào trắng nạm vàng ngọc bay phất phới.

Một thanh niên mặt trắng đang đứng bên bờ sông, mái tóc dài màu bạc bồng bềnh, lông mày cũng trắng như tuyết, như thể bị nhuộm bởi 1 lớp băng sương.

Thanh niên mặt trắng cầm quạt giấy trong tay nhẹ nhàng phe phẩy, thần thái trên mặt mang nụ cười như không cười.

Phương Tri Hành xoay ngang thanh đao trong tay, mở miệng hỏi: “Tôn giá là ai?”

Thanh niên áo trắng đáp: “Bỉ nhân là khách khanh của vương phủ, Ô Nguyên Băng.”

Phương Tri hành cau mày, nói: “Chẳng phải Thiên Nhân lấy “Thiên” làm họ ư, tại sao ngươi không dùng nó?”

“Ồ, ngươi nhận ra ta là Thiên Nhân à.”

Ô Nguyên Băng gấp quạt giấy lại, nhếch miệng cười nói: “Không ai quy định Thiên Nhân nhất định phải dùng họ gì, chỉ có điều, rất nhiều Thiên Nhân sau khi trùng sinh đều không nhớ rõ kiếp trước của mình, cho nên bọn họ mới đổi họ thành ‘Thiên’.”

Phương Tri hành hiểu ra, từ trong lời giới thiệu của hắn ta, cậu đã thu được 1 thông tin cực kỳ quan trọng.

Ô Nguyên Băng có lẽ là 1 vị Thiên Nhân mới sinh vẫn chưa trải qua Thiên Nhân Ngũ Suy.

Phương Tri Hành không khỏi hỏi: “Ngươi là người do thế tử điện hạ phái tới?”

Ô Nguyên Băng đáp: “Để Quân Dao lại, cô ấy được định sẵn không thuộc về ngươi.”

Phương Tri Hành nhịn không được bật cười, tặc lưỡi cảm thán: “Đường đường là Thiên Nhân siêu phàm thoát tục, thế mà cũng bán mạng vì vương công quý tộc ư?”

Ô Nguyên Băng nghe vậy, trên hàng lông mày hiện lên 1 tia tức giận, lạnh lùng nói: “Rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt…”

Lời còn chưa nói xong, từ nơi xa đột nhiên truyền đến tiếng nổ vang rền.

Ô Nguyên Băng tức thì sững sờ, vô thức ngẩng đầu nhìn về hướng tiếng nổ phát ra.

Ngay trong tích tắt này, Phương Tri Hành ôm muội muội vào lòng, lấn người lên, tế ra Vạn Nhân Đao.

“Phong Huyết Đao Cương!”

Cự đao đỏ thẫm chém ra, toàn bộ mặt sông phân làm 2.

Ô Nguyên Băng trợn trừng mắt, tay trái hơi nâng lên, 1 bức tường băng dày đặc đột ngột mọc lên từ mặt sông, ngăn trước người.

Bụp ken két~

Tường băng bị nứt ra từ giữa rồi vỡ vụn!

Đao Cương khí thế hùng vĩ vô song, trùng trùng điệp điệp đổ ập xuống trấn áp.

Ô Nguyên Băng cau mày, thoắt vụt, thân hình hắn ta đột nhiên rời khỏi vị trí đang đứng.

Trong nháy mắt, nơi hắn đã đứng biến thành 1 rãnh sâu hoắm.

Còn bức tường băng mà hắn ta vừa ngưng tụ được đã hoàn toàn vỡ tan thành từng mảnh.

“Ồ, Đao Cương của ngươi có hiệu ứng bạo sát…”

Ô Nguyên Băng lóe lên rồi rơi xuống mặt băng, sự kinh ngạc hiện lên trên mặt.

Phương Tri Hành nhìn chằm chằm Ô Nguyên Băng và nhếch khóe miệng.

Lần đầu tiên cậu tấn công trực diện Thiên Nhân.

Kết quả lại là…

Vừa rồi, Ô Nguyên Băng đã tránh né!

Bất kể đó là do thực lực không đủ hay là động tác vô thức!

Thiên Nhân đã bị Phương Tri Hành dùng 1 chiêu ép phải lùi lại!

“Hóa ra Thiên Nhân cũng biết sợ à?”

Trong nháy mắt, Phương Tri Hành trở nên tự tin hơn, ôm lấy Quân Dao, đột nhiên lùi lại, tiện tay túm chặt lấy gáy Tế Cẩu.

Hai người 1 chó rời khỏi mặt băng và quay về bờ.

“Má ơi, băng trơn quá…”

Cuối cùng, Tế Cẩu cũng có thể đứng vững, vừa rồi bốn móng vuốt cứ thi nhau trượt lung tung làm nó bận chết đi được.

“Giờ muốn đánh hay là rút?” Tế Cẩu vội vàng hỏi.

Phương Tri Hành chiến ý bừng bừng trên đôi mắt, phấn chấn: “Đánh!”

Thấy vậy, Tế Cẩu nhịn không được quay đầu nhìn, lo lắng hỏi: “Có khi nào Khâu Vô Lương cũng đang đuổi giết chúng ta không?”

Phương Tri Hành trả lời chắc nịch: “Ông ta tạm thời không tới kịp đâu.”

Tế Cẩu sửng sốt một chút, đột nhiên chú ý đến giao diện hệ thống Phương Tri Hành.

[1, Chiến thắng hoặc giết chết Cơ Thể Thành Thánh: 3 người trở lên (2/3)]

“Hả?!”

“Từ lúc nào nhiều thêm 1 người vậy?”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0